Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Một lát sau, Trương Uyển Du thấy Ân Hàn Tín và ông Phí bước ra khỏi tòa án.

Cô bước tới đón họ.

"Ông nội Phí"

Trương Uyển Du gọi to.

Trương Uyển Du đã cởi bỏ bộ quần áo luật sư, rũ bỏ vẻ uy nghiêm trước tòa và trở về làm cô gái xinh đẹp lanh lợi.

Ông Phí cười tủm tỉm nhìn Trương Uyển Du nói: "Tử Đồng, chúc mừng cháu thẳng kiện nhé."

Ân Hàn Tín đứng bên cạnh ông Phí, anh nhìn Trương Uyển Du và nói hai chữ đơn giản: "Chúc mừng!"

Nghe thấy hai chữ này, Trương Uyển Du không khỏi nghĩ tới những tin nhắn chúc mừng mà Ân Hàn Tín gửi cho cô sau mỗi lần cô thắng kiện, lòng cô bỗng dịu lại.

"Cảm ơn anh!"

Ông Phí cảm thán nói: "A, đúng là cháu dâu nhà người ta."

Trương Uyển Du: "..."

Ân Hàn Tín thân mật khoác vai Trương Uyển Du.

Ân Hàn Tín đề nghị: "Ông nội Phí, cũng tới giờ ăn trưa rôi, cháu và Tử Đông mời ông ăn cơm, nhân tiện chúc mừng lần này Tử Đồng thắng kiện."

"Vâng, ông nội Phí, chúng ta cùng đi ăn trưa đi."

Trương Uyển Du cũng nói.

Trương Uyển Du nép mình bên cạnh Ân Hàn Tín rất tự nhiên.

Lúc này trông hai người giống như một cặp tình nhân thực sự.

Nhìn cặp tình nhân trước mặt âu yếm dựa vào nhau, ông Phí cảm thấy rất đẹp mắt và rất yên tâm.

Ông nội của Ân Hàn Tín ở trên trời biết Ân Hàn Tín có được người vợ tốt như vậy thì có lẽ cũng sẽ yên lòng nhắm mắt.

Ông Phí xua tay nói: "Hai đứa đi ăn đi, ông còn có việc phải đi trước."

Người yêu người ta đi ăn cơm, ông già như ông đi chung làm bóng đèn làm gì.

Ông vẫn rất biết thân biết phận.

Ân Hàn Tín nói: "Nếu ông nội Phí còn có việc thì chúng cháu không ép ông ở lại nữa."

Ân Hàn Tín và Trương Uyển Du tiễn ông Phí ra xe.

Ân Hàn Tín đứng bên ngoài xe ôm Trương Uyển Du.

Ông Phí nói: "Hai đứa tiễn tới đây là được rồi, ông đi trước, có thời gian ông sẽ lại tới thành phố Hải Thành †ìm hai đứa."

*Vâng, ông nội Phí, lân sau ông tới thành phố Tùng, cháu và Uyển Du nhất định sẽ cùng nhau tới đón ông."

Khóe miệng Trương Uyển Du giật giật.

Nếu lần sau ông Phí lại tới thành phố Hải Thành thì e là lúc đó cô và Ân Hàn Tín đã "hủy bỏ hôn ước", cô không thể cùng Ân Hàn Tín tới đón ông ấy được.

Trương Uyển Du mỉm cười nhìn ông Phí và nói: "Ông nội Phí, ông đi đường bình an nhé."

"Ừ, hy vọng lần sau lúc ông gặp lại hai đứa là ở đám cưới của hai đứa!"

Trương Uyển Du: "..."

Ân Hàn Tín mỉm cười siết chặt cánh tay mình, anh ôm chặt Trương Uyển Du và quay sang nhìn cô đây nuông chiều, sau đó anh quay đầu cười đáp: "Cháu xin nhận lời chúc tốt đẹp của ông nội Phí."

Ông Phí vẫy tay với Ân Hàn Tín và Trương Uyển Du, sau đó bảo tài xế lái xe đi.

Ân Hàn Tín và Trương Uyển Du đứng bên lề đường nhìn chiếc xe của ông Phí biến mất khỏi tầm mắt.

Tới khi xe của ông Phí rẽ vào một ngã rẽ, Trương Uyển Du thở phào một hơi.

Ân Hàn Tín bỏ tay ra khỏi vai Trương Uyển Du.

"Nếu lần sau ông phí tới thành phố Tùng thì e là ông ấy sẽ phải thất vọng rôi."

Trương Uyển Du nói.

Ân Hàn Tín: "Tại sao?"

Trương Uyển Du cười đáp: "Hai chúng ta không phải vợ chồng chưa cưới thật, tới lúc đó chúng ta đã "hủy hôn ước"

rồi!"

Ánh mắt nóng bỏng của Ân Hàn Tín nhìn thẳng vào Trương Uyển Du.

"Ông nội Phí có thể không cần thất vọng."

Trương Uyển Du ngạc nhiên ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt nóng bỏng mang theo sự xâm lược mạnh mẽ của Ân Hàn Tín khiến trái tim Trương Uyển Du đột nhiên lỡ mất một nhịp.

Ánh mắt nóng bỏng và chuyên chú của Ân Hàn Tín khiển nhịp tim Trương Uyển Du tăng lên mất kiểm soát.

Cô vội vàng quay đầu đi, cố ra vẻ bình tĩnh đổi đề tài.

"À đúng rồi, cảm ơn anh vì vụ án hôm nay, nếu không có anh giúp thì tôi sẽ không thể thắng kiện!"

"Hôm nay em có thể thắng kiện là nhờ thực lực của em."

Trương Uyển Du lắc đầu nói: "Mặc dù tôi có đầy đủ bằng chứng để chứng minh Trịnh Hàm Đông vô tội, nhưng nếu không có anh và ông nội Phí thì tình thể rất có thể sẽ bị đảo ngược."

Cô là người trong cuộc nên cô hiểu rất rõ mọi chuyện ở tòa án.

"Em thật sự muốn cảm ơn tôi sao?"

Ân Hàn Tín hỏi một câu đầy ẩn ý.

Nhịp tim của Trương Uyển Du lại lần nữa tăng nhanh, hai má cô ửng đỏ.

Đột nhiên cô nghĩ tới câu "lấy thân báo đáp"

mà Ân Hàn Tín từng nói với cô, cô hận không thể cản đứt lưỡi mình.

Đang yên đang lành tự dưng nhắc tới cảm ơn làm gì cơ chứ.

Trương Uyển Du nghiến răng nói: "Khụ, chuyện đó, trưa nay tôi mời anh ăn cơm nhé."

Để tránh chuyện Trương Uyển Du chạy trốn nên Ân Hàn Tín không tiếp tục trêu chọc cô nữa.

"Được."

Phó viên "Bịch bịch...

Bịch"

tiếng tiếp đất liên tiếp vang lên, kèm theo đó là tiếng kêu đau đớn không ngừng vang lên trên sân tập.

Phó Quan Lĩnh cởi trần, làn da ngăm đen của anh ta thấm đẫm mồ hôi, hình xăm sư tử đen trên lưng anh ta đang giương nanh múa vuốt với người khác, không khác gì chủ nhân của nó.

Đôi mắt của Phó Quan Lĩnh tràn đầy phấn khích, giống như một con dã thú nhìn thấy con môi.

"Tiếp, lên tiếp!"

Những thuộc hạ bị Phó Quan Lĩnh đánh ngã, từng người từng người sợ hãi ngã sóng soài trên mặt đất, không ai dám bò dậy nữa.

Trong đám thuộc hạ có một người yếu ớt giơ tay lên rồi lại bỏ xuống nói: "Đại ca, không được rồi, bọn em không đánh lại anh, anh tha cho bọn em đi."

Phó Quan Lĩnh chán ghét đá anh ta một cái.

"Đừng giả làm heo chết, đứng dậy cho tao, đứng dậy tập với tao."

"Bọn em thật sự không đánh lại anh, đại ca, anh dừng lại đi được không, hai cái xương sườn của em bị anh đánh gãy rồi."

"Đúng là lũ vô dụng."

Vì thuộc hạ không tập chung với mình nữa nên Phó Quan Lĩnh chỉ có thể ra ngoài lấy áo thun của mình mặc vào.

Vừa mặc quần áo xong, Quách Thạch Lâm vội vàng bước tới chỗ anh ta và nói: "Ông chủ, xảy ra chuyện rồi "

Phó Quan Lĩnh lạnh lùng liếc mắt nhìn anh ta và nói: "Tao còn chưa chết thì có thể xảy ra chuyện gì?"

"Anh rể Lam Ánh của anh xảy ra chuyện rồi."

Phó Quan Lĩnh uống một ngụm nước rồi nói: "Không phải hôm nay vụ kiện của anh ta và Trịnh Hàm Đông mở phiên tòa sao? Xảy ra chuyện gì rồi?"

"Lam Ánh thua kiện rồi, hơn nữa còn bị bị cáo đưa video giám sát và đoạn phim quay lại cảnh anh ta vu cáo hãm hại bị cáo ra, bây giờ anh ta đang bị tòa án bắt giữ."

Phó Quan Lĩnh cau mày nói: "Mày nói anh ta bị tòa án bắt giữ rồi?"

"Vâng!"

"Người ở tòa án bắt anh ta?"

"À, nghe nói lần này Thượng tướng Phí ở cục quân sự cũng có mặt ở trong khán phòng, bắt anh ta là ý của Thượng tướng Phí."

Thượng tướng Phí! Phó Quan Lĩnh nheo mắt lại.

"Tại sao Thượng tướng Phí lại tới tòa án nghe xét xử?"

"Nghe nói luật sư của bị cáo chính là Trương Uyển Du."

Trương Uyển Du! Luật sư của bị cáo lại là Trương Uyển Du"

Chẳng trách Lam Ánh lại bị bắt.

Phó Quan Lĩnh đột nhiên ném ly nước trong tay đi, anh ta vui vẻ nhìn Quách Thạch Lâm nói: "Mày nói luật sư của bị cáo là Trương Uyển Du? Gửi video lúc tòa án thẩm vấn cho tao ngay."

Quách Thạch Lâm: "..."

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT