Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

"Người phụ nữ của tao mặc áo choàng luật sư mà cũng đẹp như vậy, ngay cả lúc nói chuyện nghiêm túc mà cũng dễ thương nữa"

Quách Thạch Lâm đứng bên cạnh: "..."

Ông chủ, có phải trọng điểm mà anh quan tâm sai rồi không.

Quách Thạch Lâm không nhịn được mở miệng nhắc nhở: "Ông chủ, bây giờ Lam Ánh còn đang bị nhốt trong nhà lao, có phải anh..."

"Người phụ nữ của tao đang nói chuyện, đừng làm môn!"

Phó Quan Lĩnh mất kiên nhẫn gào lên, cắt ngang lời Quách Thạch Lâm muốn nói.

Quách Thạch Lâm: "..."

Đó chỉ là video, tạm dừng một chút rồi xem lại cũng được mà.

Tuy nhiên, ông chủ nhà anh ta giống như một con quỷ đang nhìn Trương Uyển Du, dường như Trương Uyển Du thật sự là người phụ nữ của ông chủ.

Anh ta rất không muốn tàn nhẫn nhắc nhở ông chủ nhà mình chuyện Trương Uyển Du đã là vợ chưa cưới của Ân Hàn Tín, cô ấy sẽ không bao giờ có thể trở thành người phụ nữ của ông chủ, ông chủ nên nhanh chóng từ bỏ mong muốn này đi! Ngay khi Phó Quan Lĩnh đang chăm chú xem video thì điện thoại trên tay anh ta đổ chuông.

Chuông điện thoại ảnh hưởng đến việc Phó Quan Lĩnh xem video nên Phó Quan Lĩnh chưa nhìn tên người gọi đã ấn nút từ chối.

Anh ta vừa tắt máy, người kia lại gọi lại lần nữa, Phó Quan Lĩnh lại tắt máy, sau đó trực tiếp ấn tắt nguồn.

Quách Thạch Lâm đứng bên cạnh, đôi mắt sắc bén của anh ta nhìn thấy tên người gọi trên điện thoại Phó Quan Lĩnh.

Người gọi tới là Lam Tịnh Tịnh.

Phó Quan Lĩnh tắt điện thoại của Lam Tịnh Tịnh.

Một lát sau, chuông điện thoại của Quách Thạch Lâm vang lên, anh ta liếc mắt nhìn điện thoại, quả nhiên là Lam Tịnh Tịnh gọi.

Quách Thạch Lâm vừa bắt máy, giọng nói mất kiên nhẫn Lam Tịnh Tịnh vang lên: "Thạch Lâm, Phó Quan Lĩnh xảy ra chuyện gì? Vừa nãy tôi gọi điện thoại cho anh ấy nhưng anh ấy tắt máy, tôi gọi đến lần thứ ba nhưng anh ấy vẫn tắt máy!"

Quách Thạch Lâm thật sự không biết nên biết nên giải thích với Lam Tịnh Tịnh thế nào.

"À, ông chủ đang bận."

"Dù có bận thế nào thì anh ấy cũng chưa bao giờ tắt điện thoại của tôi, bảo anh ấy nghe điện thoại ngay, nếu anh ấy không nghe điện thoại của tôi thì tôi lập tức sẽ cắm sừng anh ấy."

Lam Tịnh Tịnh đe dọa.

Quách Thạch Lâm chỉ đành lau mồ hôi trên trán một phen rồi gọi Phó Quan Lĩnh, người đang chăm chú xem video.

"Ông chủ, là bà chủ gọi."

Phó Quan Lĩnh không ngẩng đầu lên nói: "Mày nghe là được rôi."

"Nhưng bà chủ tìm anh, bà chủ nói nếu anh không nghe điện thoại thì chị ấy sẽ...

sẽ..."

"Cô ta sẽ thế nào?"

"Chị ấy sẽ cắm sừng anh ngay lập tức."

Phó Quan Lĩnh thuận tay lấy điện thoại trong tay Quách Thạch Lâm rôi nói: "Có chuyện gì?"

Phó Quan Lĩnh lạnh lùng thốt ra ba chữ.

"Sau vừa nãy anh lại tắt điện thoại của em?"

"Đang bận."

Lam Tịnh Tịnh tức giận nói: "Trước đây anh có bận thì cũng không tắt điện thoại của em, đã vậy anh còn tắt nguồn, có phải anh muốn ly hôn không?"

"Ly hôn?"

Phó Quan Lĩnh cười khẩy nói: "Được thôi."

Lam Tịnh Tịnh: "..."

"Anh đùa gì vậy? Không phải anh vẫn luôn yêu em sao? Sao anh có thể muốn ly hôn với em được? Em nói cho anh biết, Phó Quan Lĩnh, anh trai em bị bắt đi rồi, anh nghĩ cách đưa anh trai em ra ngay đi."

Lam Tịnh Tịnh tự tin nói.

*"A, Lam Tịnh Tịnh, cô cho rằng Phó Quan Lĩnh tôi không thể sống thiếu cô phải không?"

"Không phải anh lại muốn nói anh có người phụ nữ anh thích rồi chứ?"

"Có rồi"

"Cô ta tên gì?"

"Trương Uyển Du!"

Phó Quan Lĩnh nói nhỏ: "Tôi đang xem đoạn video lúc người phụ nữ của tôi ở trên tòa, không có thời gian nói chuyện với cô."

Lam Tịnh Tịnh nén giận nói: "Phó Quan Lĩnh, tối nay em lên máy bay, 8 giờ sáng mai em sẽ tới sân bay quốc tế thành phổ Lạc Anh, anh tới sân bay đón em."

"Không đi!"

Nói xong, Phó Quan Lĩnh liên tắt máy.

Quách Thạch Lâm: "..."

Thôi rồi, nhìn dáng vẻ này của Phó Quan Lĩnh thì đúng là có ý với Trương Uyển Du thật rồi, nhưng người ta là vợ chưa cưới của Ân Hàn Tín đó.

Tại sao anh ấy lại nhìn trúng một bông hoa đã có chủ cơ chứ? Hơn nữa, hiện tại anh ấy vẫn đang là một người đàn ông đã có gia đình.

Buổi chiều, Trương Uyển Du tới đồn cảnh sát để cảnh sát lấy lời khai và giao những bằng chứng trong tay cô cho đồn cảnh sát.

Khi Trương Uyển Du tới đồn cảnh sát, cô tình cờ gặp người muốn nộp tiền bảo lãnh cho Lam Ánh, nhưng vì đây là lệnh của chính ông Phí nên không ai ở đồn cảnh sát dám thả Lam Ánh ra, vậy nên người bảo lãnh cho Lam Ánh thất vọng rời đi.

Đồn cảnh sát khá gần khách sạn, chỉ cách nhau ba con phố.

Hoa tử đằng nở rộ khắp con phố, khung cảnh này rất đẹp, vì vậy Trương Uyển Du định đi bộ về khách sạn.

Cô chậm rãi bước dưới cây hoa tử đằng.

Gió xuân thổi qua, gió khẽ lướt qua mặt cô, có vài cánh hoa màu tím rơi từ trên cây xuống, tựa như những bông hoa tuyết màu tím, khung cảnh này đẹp như chốn thần tiên.

Một lát sau, Trương Uyển Du đi bộ tới nơi cô và Phó Quan Lĩnh gặp nhau lần đầu.

Đôi mắt sắc bén của cô nhìn thấy một sợi dây đang nằm trong kẽ hở trên mặt đất.

Nếu cô không nhận nhầm thì đó chính là sợi dây trên mặt dây chuyền của cô, trên sợi dây vẫn còn những hạt ngọc bích mà cô tự tay gắn vào.

Sợi dây đó vô tình bị rơi trong vụ đánh nhau lần trước, thật không ngờ nó vẫn còn ở đây! Sợi dây chuyền này và sợi dây trên mặt dây chuyền của em trai cô vốn được cắt từ một sợi dây chỉ đỏ.

Cô cúi xuống nhặt sợi dây trên mặt đất lên, nhìn sợi dây chỉ đỏ, trong lòng Trương Uyển Du có rất nhiều cảm xúc.

Không biết mặt dây chuyền của em trai có còn hay không.

Em trai có còn nhớ...

Nó có một người chị hay không? Trương Uyển Du vừa chuẩn bị đứng dậy rời khỏi đây thì đột nhiên có một chiếc xe dừng lại bên cạnh cô, cửa số phía sau xe mở ra, bên trong xe lộ ra nụ cười xấu xa của Phó Quan Lĩnh, anh ta mở miệng nói: "Luật sư Trương, chúng ta lại gặp nhau rồi!"

Đột nhiên nhìn thấy Phó Quan Lĩnh, toàn thân Trương Uyển Du trở nên cảnh giác, tại sao ở đây lại gặp phải Phó Quan Lĩnh? "Sao anh lại ở đây?"

Trương Uyển Du cảnh giác hỏi.

Trong lòng cô hối hận vì đã không bắt xe về khách sạn.

Cô không nên sơ suất, dù sao thì thành phố Lạc Anh cũng là địa bàn của Phó Quan Lĩnh, cô không được thả lỏng một giây một phút nào.

Trương Uyển Du đang suy nghĩ thì bỗng nhiên có mấy người lao ra và đứng phía sau cô.

Trong những người đó có một người là người mà Trương Uyển Du biết, người đó là Hồ Lai, vệ sĩ bên cạnh Ân Hàn Tín, vậy nghĩa là những người đang ở bên cạnh cô đều là người của Ân Hàn Tín.

Dựa vào chuyện bọn họ luôn âm thầm ở bên cạnh cô nhưng cô không phát hiện ra thì có thể thấy bọn họ rất lợi hại.

Thấy bên cạnh Trương Uyển Du đột nhiên xuất hiện những người này, Phó Quan Lĩnh chau mày, vẻ mặt khó chịu nói: "Tôi đang nói chuyện với luật sư Trương, các cậu ở đây cản trở cái gì?"

Trương Uyển Du mặt không cảm xúc nói: "Anh Phó, tôi và anh không có gì để nói cả."

"Đúng là vô tình!"

Mặc dù nói vậy nhưng vẻ mặt Phó Quan Lĩnh lại không hề có chút tức giận nào, anh ta nói tiếp: "Hôm nay nhiêu người quá, đợi hôm nào rảnh rỗi chúng ta nói chuyện riêng, giờ tôi đi trước đây, chúng ta hẹn hôm khác gặp!"

Trương Uyển Du: ".."

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT