Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Trương Uyển Du liếc nhìn nơi những vệ sĩ đó ẩn nấp, sau đó lại liếc mắt nhìn về phía Phó Quan Lĩnh, biểu hiện vừa rồi của Phó Quan Lĩnh dường như không hề ngạc nhiên khi thấy người của Ân Hàn Tín xuất hiện xung quanh cô.

Nhưng như vậy cũng đúng, trong mắt anh ta thì cô là vợ chưa cưới của Ân Hàn Tín, vậy nên người của Ân Hàn Tín bảo vệ cô cũng là lẽ đương nhiên.

Trong lòng Trương Uyển Du bỗng thấy ấm áp.

Không ngờ Ân Hàn Tín lại cho người ở bên cạnh cô để bảo vệ cô.

Trương Uyển Du nghĩ ngợi một lát, sau đó cô bước tới trước mặt Hồ Lai.

Hồ Lai đang cảnh giác quan sát xung quanh thì đột nhiên nhìn thấy Trương Uyển Du đi tới trước mặt mình, thấy vậy anh ta giật mình một phen.

*Cô Trương, cô có chuyện sao?"

Hồ Lai ngạc nhiên nhìn Trương Uyển Du và hỏi.

Trương Uyển Du mỉm cười nói: "Điện thoại của tôi hư, chưa sửa xong, anh cho tôi mượn điện thoại của anh để gọi cho ông chủ của anh được không?"

Hồ Lai vừa nghe Trương Uyển Du nói muốn gọi điện cho ông chủ mình thì vội vàng lấy điện thoại ra, sau đó mở khóa màn hình rồi mới đưa cho Trương Uyển Du.

Trương Uyển Du lấy điện thoại từ tay Hồ Lai, sau đó cô tìm số điện thoại của Ân Hàn Tín.

Khi Trương Uyển Du gọi điện cho Ân Hàn Tín, Ân Hàn Tín đang ký hợp đồng với đối tác, anh còn chưa đặt bút xuống thì Hồ Lai gọi điện tới.

Thấy Hồ Lai gọi điện thoại tới, hai mắt Ân Hàn Tín nheo lại.

Hồ Lai là đội trưởng đội vệ sĩ mà anh sắp xếp để bảo vệ Trương Uyển Du, giờ này cậu ta gọi điện thoại tới, không lẽ Trương Uyển Du xảy ra chuyện gì rồi? Vẻ mặt Ân Hàn Tín đột nhiên lạnh như băng, anh đặt bút trong tay xuống rồi vươn tay ra nghe điện thoại.

Người phụ trách đối tác hợp tác thấy vẻ mặt Ân Hàn Tín đột nhiên thay đổi, anh ta tưởng hợp đồng xảy ra vấn đề gì nên sợ tới mức hãi hùng khiếp vía.

Lân hợp tác này với tập đoàn nhà họ Yến có thể giúp lợi nhuận của công ty bọn họ tăng lên gấp mấy lần, nếu chuyện hợp tác với tập đoàn nhà họ Yến xảy ra chuyện gì thì chắc chắn anh ta sẽ không thể ở lại công ty được nữa.

Ân Hàn Tín gằn giọng hỏi: "Nói, chỗ Uyển Du xảy ra chuyện gì?"

Trương Uyển Du nghe thấy giọng nói của Ân Hàn Tín, cô lập tức nói: "Ân tổng, là tôi, Trương Uyển Du, hôm qua điện thoại của bị rớt nên hư rồi, chưa sửa xong, vậy nên tôi mượn điện thoại của vệ sĩ để gọi điện cho anh"

Biết Trương Uyển Du bình an vô sự, sát khí trên người Ân Hàn Tín giảm đi phân nửa.

"À, Ân tổng, tôi gọi điện vào lúc này có làm phiền anh không?"

"Không! Em có chuyện gì sao?"

"À, vốn dĩ trưa nay tôi muốn mời anh ăn cơm, nhưng vì tôi có chuyện phải làm nên tôi muốn tối nay mời anh ăn cơm, không biết tối nay anh có thời gian không?"

"CóI"

"Vậy được, lát nữa tôi đi lấy điện thoại, đợi tôi chọn được nhà hàng rồi sẽ gửi tin nhắn cho anh"

"Được."

"Vậy tối nay chúng ta gặp."

"Tối nay gặp!"

Vốn dĩ vẻ mặt Ân Hàn Tín rất u ám, nhưng sau khi cúp điện thoại thì biểu cảm trên mặt trong nháy mắt giống như sau cơn mưa trời lại sáng.

Tâm trạng của người phụ trách đối tác hợp tác đang ngồi đối diện Ân Hàn Tín giống như vừa đi tàu lượn siêu tốc.

Sau khi Ân Hàn Tín cúp máy, người phụ trách thận trọng hói: "Ân tổng, anh vẫn đang ký à?"

Ân Hàn Tín nhàn nhạt liếc nhìn người đó, sau đó lần nữa cầm bút lên, viết lên giấy ba chữ rồng bay phượng múa.

Ký tên xong, Minh Phi ở sau lưng nhắc nhở Ân Hàn Tín: "Ân tổng, lát nữa còn có một cuộc họp của chi nhánh công ty, buổi tối có tiệc tối của công ty, anh cân lên sân khấu diễn thuyết..."

"Cuộc họp dời sang ngay mai, hủy bữa tiệc buổi tối!"

Minh Phi: "..."

Ân tổng, anh cứ thấy sắc là quên lợi, đây là hành vi mà chỉ hôn quân mới có đấy.

Chạng vạng tối.

Trương Uyển Du đặt chỗ ở một nhà hàng đồ Tây ngay trung tâm thành phố Lạc Anh, sau đó cô gửi địa chỉ cho Ân Hàn Tín.

Trương Uyển Du vừa gửi tin nhắn cho Ân Hàn Tín xong thì điện thoại cô "ting"

một tiếng báo tin nhắn tới.

Là tin nhắn của Ân Hàn Tín.

Trương Uyển Du mở tin nhắn ra xem.

(Ân Hàn Tín: Người đến nơi hẹn là?) Trương Uyển Du: "..."

Nhìn thấy câu này, Trương Uyển Du lập tức trở nên lúng túng.

Có lẽ do lần trước cô lừa Ân Hàn Tín, cô hẹn gặp anh nhưng cuối cùng người gặp anh lại là Cố Thư, chắc Ân Hàn Tín vẫn đang nhớ tới chuyện đó.

(Trương Uyển Du: Tôi!) Ân Hàn Tín nhanh chóng trả lời lại.

(Ân Hàn Tín: Nửa tiếng nữa tới.) Còn nửa tiếng nữa, Trương Uyển Du nghĩ ngợi một lát, sau đó cô quyết định đi dạo quanh trung tâm mua sắm.

Trung tâm mua sắm này là trung tâm mua sắm lớn nhất và sầm uất nhất ở thành phố Lạc Anh, bên trong bày đủ loại sản phẩm của những thương hiệu nổi tiếng.

Trương Uyển Du đi dạo loanh quanh.

Khi cô tới trước một cửa hàng quần áo nam, cô vô thức bước vào trong.

Nhân viện phục vụ trong cửa hàng thấy cô bước vào thì nhiệt tình bước tới đón tiếp: "Chị gái, xin hỏi chị muốn mua đồ cho bạn trai chị hay mua cho chồng chị ạ?"

Trương Uyển Du: "..."

Trương Uyển Du lúng túng cười nói: "Tôi chỉ xem linh tinh thôi."

Nhân viên phục vụ hiểu ý lui về sau hai bước rồi nói: "Vậy chị thong thả xem, nếu cân gì thì cứ gọi em ạ."

Trương Uyển Du dạo một vòng quanh cửa hàng, ánh mắt cô dừng lại trước một bộ vest màu xanh đen.

Trương Uyển Du vừa nhìn đã cảm thấy bộ vest này chắc chắn sẽ rất hợp với Ân Hàn Tín.

Đêm qua Ân Hàn Tín vất vả cứu cô khỏi tay Phó Quan Lĩnh, trong lòng cô vẫn luôn nghĩ nên tặng quà gì cho Ân Hàn Tín để cảm ơn anh.

Nhưng tặng đồ vest là chuyện mà bạn gái hay vợ mới có thể làm, nếu cô mua tặng cho Ân Hàn Tín thì có phải rất kỳ quái không? Hơn nữa, cô làm vậy cũng sẽ khiến Ân Hàn Tín hiểu lâm.

Ý tưởng muốn mua đồ vest vừa lóe lên thì đã bị cô dập tắt.

Sau đó, ánh mắt cô lại dừng lại trước một tủ kính bày phụ kiện trang sức.

Trong tủ kính có một chiếc ghim cài áo đính đá sapphire rất độc đáo, đơn giản nhưng không hề mất đi sự quý phái, rất phù hợp với khí chất của Ân Hàn Tín.

Nhìn thấy chiếc ghim cài áo đó, hai mắt Trương Uyển Du sáng lên.

Trương Uyển Du chỉ vào chiếc ghim cài áo và nói: "Nhân nhiên phục vụ, bỏ chiếc ghim cài áo này vào túi giúp tôi."

Nhân viên phục vụ vui vẻ bước tới chỗ cô và nói: "Chị gái, chị đúng là có mắt nhìn, chiếc ghim cài áo này là hàng giới hạn của thương hiệu chúng em, cả thế giới chỉ có mười chiếc, chồng chị hay bạn trai chị cài chiếc ghim cài áo này lên chắc chắn sẽ rất đẹp."

Nói xong, nhân viên phục vụ lại rất chân thành hỏi một câu: "Xin hỏi chị muốn quẹt thẻ hay trả tiền mặt?"

"Quẹt thẻ!"

Nhân viên phục vụ lập tức đưa Trương Uyển Du đi quẹt thẻ, sau đó bỏ đồ vào túi và đưa cho Trương Uyển Du.

Trương Uyển Du cầm đồ trên tay rồi ra khỏi cửa hàng, thấy cũng sắp tới giờ hẹn nên cô đi về phía nhà hàng mà cô đã đặt.

Ngay khi Trương Uyển Du bước vào nhà hàng, hình ảnh các cặp đôi ra vào bên trong nhà hàng khiến Trương Uyển Du thấy hơi kinh ngạc, hình như vừa nãy khi ở bên ngoài, cô cũng cảm thấy bầu không khí ở trung tâm thương mại tối nay hơi kỳ lạ.

Hôm nay là ngày lễ gì sao? Nhưng ngày quốc tế lao động 1 tháng 5 đã qua lâu rồi mà, quốc tế thiếu nhi 1 tháng thì mười ngày nữa mới tới.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT