Lọc Truyện

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Phó Viên Lam Tịnh Tịnh chính tai nghe được Lam Ánh bị cảnh sát bắt, Lam Tịnh Tịnh giận dữ.

Ảta gọi điện thoại cho Phó Quan Lĩnh, để Phó Quan Lĩnh mang Lam Ánh từ trong cục cảnh sát ra, kết quả, mặc kệ ả ta gọi điện thoại như thế nào, Phó Quan Lĩnh đều không tiếp, ngay cả Quách Thạch Lâm cũng không tiếp điện thoại của ả, ả liền trực tiếp từ biệt thự Lam gia, một đường về tới Phó Viên.

Mặc dù thanh danh Lam Tịnh Tịnh không tốt, nhưng Lam Tịnh Tịnh dù sao cũng là vợ trên danh nghĩa của Phó Quan Lĩnh, người ở Phó Viên không dám cản ả ta, ả liên thuận lợi tiến vào nhà chính.

Phó Quan Lĩnh đang ở ngay tại một trong phòng họp trong nhà chính, cùng mấy tên thủ hạ của mình bàn chuyện thương nghiệp, Lam Tịnh Tịnh trực tiếp xông vào.

Giọng điệu Phó Quan Lĩnh cứng rắn nói đến một nửa, cửa liền bị người đẩy ra.

Lam Tịnh Tịnh cũng không để ý Phó Quan Lĩnh là đang cùng người bàn bạc chuyện làm ăn, liên vọt tới trước mặt Phó Quan Lĩnh chất vấn hắn: "Quan Lĩnh, em gọi điện cho anh, vì sao anh không nghe máy?"

Phó Quan Lĩnh thấy người tới là Lam Tịnh Tịnh, trên mặt thoáng kinh ngạc: "Em trở về lúc nào?"

Lam Tịnh Tịnh chán nản.

"Tám giờ sáng em đã gọi điện thoại cho anh, anh cúp điện thoại của em"

"Đã trở về, vì sao bây giờ mới đến gặp anh?"

Lam Tịnh Tịnh ánh mắt lóe lên.

"Bây giờ cái này không quan trọng, anh lập tức để người của cục cảnh sát thả Lam Ánh ra"

Phó Quan Lĩnh nhìn cũng không nhìn ả ta một chút: "Anh nghe nói, lúc chiêu có người nộp tiền bảo lãnh cho hẳn, nếu là đã nộp tiền bảo lãnh, làm sao còn muốn bọn họ thả người?"

Lam Tịnh Tịnh không nhịn được nói: "Bọn họ buổi tối hôm nay lại bắt hắn rồi"

Lam Tịnh Tịnh vừa nói xong, một thủ hạ từ ngoài cửa đi tới, nhìn thấy Phó Quan Lĩnh đang cùng Lam Tịnh Tịnh nói chuyện, liên chần chừ không dám đi vào.

Phó Quan Lĩnh nhìn thấy kia là người phụ trách một nhà máy hóa chất trên danh nghĩa của mình.

"Vào đi, xảy ra chuyện gì?"

Người phụ trách nhà máy hóa chất tranh thủ thời gian báo cáo hết thảy sự việc xảy ra ban đêm trong nhà máy hóa chất cho Phó Quan Lĩnh.

Phó Quan Lĩnh liếc Lam Tịnh Tịnh một chút, nhẹ tựa lên trên ghế dựa, khóe miệng gợi lên một độ cong tà mị.

"Cho nên, vợ của tôi, cô, để anh trai mình bắt người trên địa bàn của tôi, còn hủy nhà máy của tôi, là như vậy sao?"

Lam Tịnh Tịnh nhíu mày.

"Phó Quan Lĩnh, nhà máy không quan trọng, quan trọng chính là bây giờ anh trai em bị cảnh sát bắt lại, anh lập tức gọi điện thoại bảo người thả hắn ra"

"Không gọi!"

trên gương mặt tà tứ của Phó Quan Lĩnh nổi lên một tầng ý cười: "Lam Tịnh Tịnh, chẳng phải là tôi đã nói qua với cô, bây giờ người tôi thích là Trương Uyển Du, thể nhưng, các ngươi lại dám đụng đến cô ấy- Mặc dù trên mặt Phó Quan Lĩnh mặc chứa ý cười, nhưng mà, từng chữ thốt ra lại lộ ra tuyệt tình.

Lam Tịnh Tịnh: ...

Trong lòng Lam Tịnh Tịnh tức giận cực kỹ.

Ả ta bình tĩnh lại, cảm thấy thái độ ban nãy của mình quá mức ương ngạnh.

Ả cúi người, ôm lấy cánh tay Phó Quan Lĩnh, hạ mình nhẹ nhàng nói: "Quan Lĩnh, em biết anh vẫn yêu em, anh thích Trương Uyển Du kia, chẳng qua là bởi vì Trương Uyển Du có năm sáu phần tương tự dáng dấp của em mà thôi, nhưng dù cô ta và em dáng dấp có giống nhau, cũng không cách nào thay thế em được, em biết anh trách em, có điều, em đồng ý với anh, về sau đều ở bên cạnh anh, cùng anh sống chung thật vui vẻ"

Phó Quan Lĩnh cười lạnh hất tay Lam Tịnh Tịnh tay từ trên cánh tay của mình ra.

"Mới bắt đầu, tôi đúng là cảm thấy cô ấy cùng cô giống nhau đến mấy phần, thế nhưng, cô ấy thiện lương trọng tình, một chút cũng không giống cô."

Vẻ dịu dàng giả dối trên mặt Lam Tịnh Tịnh trong nháy mắt bị xé nát.

"Vậy nên, ý của anh là, anh sẽ không cứu anh trai tôi?"

"Không cứu!"

Lam Tịnh Tịnh giận quá hóa cười.

"Được lắm Phó Quan Lĩnh, tôi nói cho anh biết, anh muốn ly hôn với tôi để đến với người tên Trương Uyển Du kia? Tôi cho anh biết, tôi mãi mãi cũng sẽ không ly hôn với anh' Nói xong, Lam Tịnh Tịnh giận dữ quay người rời đi.

Sáng ngày hôm sau, bởi vì tối hôm qua Trương Uyển Du chịu lạnh, thời điểm tỉnh lại mũi liền bị tắc, lại bị cảm.

Cô thu thập xong hành lý của mình, chuẩn bị đi trả phòng.

Vừa mở cửa, liền nhìn thấy cửa phòng đối diện mở ra.

Một người phụ nữ dọn vệ sinh tuổi tầm trung niên, cầm trong tay một bộ chăn mới tinh cùng ga trải giường chuẩn bị đi vào.

Trương Uyển Du kinh ngạc hỏi một câu: "Người ở phòng này đâu rồi?"

Dì dọn vệ sinh thuận miệng đáp: "Buổi sáng hôm nay đã trả phòng rồi"

Trương Uyển Du:...

Lòng của cô lập tức chìm vào đáy hồ băng.

Trả phòng, Ân Hàn Tín thế mà trả phòng.

Xem ra, đêm qua cô thật sự làm anh tổn thương rất sâu, bởi vì không muốn nhìn thấy cô, cho nên, không tiếc trả phòng sớm.

Thế này cũng tốt, Ân Hàn Tín không còn nguyện ý gặp cô, hai người bọn họ liền có thể trở lại thời điểm bọn họ không quen biết.

Nhưng mà, lòng của cô lại như bị xé rách, đau đớn vô cùng.

Thật sự có thể trở lại thời điểm chưa từng quen biết Ân Hàn Tín sao? Cô kéo vali trong tay, đi xuống dưới tâng tìm Vũ Tuyết Nhã, cùng Vũ Tuyết Nhã đi đến ga tàu cao tốc.

Lúc Trương Uyển Du và Vũ Tuyết Nhã trở lại Hải thành, đã là lúc xế chiều.

Hai người kéo hành lý đi đến văn phòng luật sư, đưa tất cả tư liệu về tình tiết vụ án ở thành phố Lạc Anh giao cho phòng lưu trữ hồ sơ, Lưu Tiết ở trước mặt tất cả mọi người khen ngợi Trương Uyển Du một hồi, cũng hứa hẹn tháng này cho Trương Uyển Du thêm tiền thưởng.

Thành phố Lạc Anh nổi tiếng nhất là đồi thông ngút ngàn, chuyến đi này, Trương Uyển Du đem hạt thông mang về từ Thành phổ Lạc Anh chia cho đồng sự ở văn phòng luật sư.

Lúc Trương Uyển Du đưa cho Điền Viên một túi hạt thông từ Thành phố Lạc Anh, mặt ngoài Điền Viên mỉm cười tiếp nhận, chờ Trương Uyển Du đi rồi, trực tiếp ném túi hạt thông kia vào trong thùng rác.

Điền Viên quả thực tức giận cực kỳ.

Sao vận khí của Trương Uyển Du lại tốt như vậy.

Rõ ràng là một bản án không có khả năng thắng, thế mà Trương Uyển Du lại thực sự thắng, hơn nữa, còn thắng hết sức thuyết phục, giúp văn phòng luật sư tăng thêm một số thu nhập lớn.

Bởi vì mỗi vụ án Trương Uyển Du đều chiến thắng, cô ấy đã được thăng làm luật sư hạng hai trong công ty luật, giờ đã ngang hàng với cô, nếu như mình không thể tăng lên luật sư hạng nhất, tương lai không xa, chỉ sợ cô ta sẽ bị Trương Uyển Du đạp xuống.

Nghĩ tới vấn đề này, cô ta càng nghĩ càng giận.

Trương Uyển Du trở lại chỗ ngồi của mình, nhìn chằm chäm màn hình máy vi tính trước mặt, cảm thấy màn hình có chút rung lắc.

Cô lắc lắc đầu của mình, trong đầu đau nhức một lúc.

Sợ là cảm lạnh lại nặng hơn rồi.

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT