Lọc Truyện

Truyện Ngọa Hổ Tàng Long - Tôn Hàn

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Trong lúc cảm xúc kích động, Tôn Hàn đột nhiên kéo Liễu Y Y vào lòng mình, ôm cô thật chặt.

“Anh làm gì thế? Đồ háo sắc, buông tôi ra! Anh mau buông tôi ra! Tôn Hàn, đồ khốn nạn nhà anh!”

Liễu Y Y thoáng sững người rồi bắt đầu vùng vẫy.

Đợi khi Tôn Hàn buông cô ra, Liễu Y Y lạnh lùng nhìn anh chằm chằm, cảm giác như bị sỉ nhục vậy.

“Có phải anh cảm thấy mình cứu tôi rồi thì tôi sẽ phải mang ơn, để anh muốn khinh khi thế nào, tôi cũng phải nghe theo thế ấy đúng không?”

Tôn Hàn vội vàng giải thích: “Anh, anh không có ý đó!”

“Thế anh có ý gì?!”

Ánh mắt của Liễu Y Y chất chứa sự giận dữ, tủi hờn, luôn cảm thấy Tôn Hàn đang sỉ nhục mình.

Có vẻ Tôn Hàn cũng ý thức được hành vi của mình quá kích động, quan hệ của anh và Liễu Y Y còn chưa thân mật đến mức ấy.

Vốn dĩ định lên tiếng nói câu xin lỗi, nhưng lời nói ra đến miệng lại biến thành một dạng khác.

“Tôi có ý gì không quan trọng, nhưng tôi là ân nhân cứu mạng của cô, dù cô không khách sáo với tôi, cũng không cần thiết đến mức ấy chứ?”

Liễu Y Y đáp trả đầy trào phúng: “Thế anh có cần thuê phòng khách sạn rồi bảo tôi qua đấy không?”

Chu Lão Lục nhìn thấy cảnh này mà lập tức ngộ ra ngay, trong lòng cậu chủ, cô gái này quan trọng lắm đấy nhé!

Sau này phải biết điều mà cư xử.

“Biệt thự của tôi cũng đâu thiếu phòng rộng, không kém gì biệt thự năm sao, chúng ta không cần mất tiền oan như vậy!”

“Anh… đồ đê tiện!”

Liễu Y Y nhanh chóng tức xì khói.

Tôn Hàn cố gắng nhịn cười trong lòng, cãi qua cãi lại vài câu đã khiến tâm trạng sợ hãi khiếp đảm của Liễu Y Y sau khi trải qua sự kiện bắt cóc giảm đi khá nhiều.

“Ba ơi, dì Liễu ơi, hai người đừng cãi nhau nữa được không?”

Đúng lúc này, Đồng Đồng chen ngang.

Nghe thấy Đồng Đồng lên tiếng, cơn giận trên mặt Liễu Y Y lập tức không còn dấu tích nữa: “Đồng Đồng, hôm nay vì bận chuyện khác nên dì không tới mừng sinh nhật con được, con đừng giận dì nhé!”

“Sinh nhật của Đồng Đồng còn chưa qua mà, tối nay mời dì Liễu đi công viên giải trí cùng hai bố con được không?”, không đợi Đồng Đồng nói gì, Tôn Hàn đã mở lời luôn.

Liễu Y Y lập tức trợn mắt lườm anh.

“Được ạ!”

Đồng Đồng giơ tay tán thành.

Đồng Đồng đã lên tiếng thì Liễu Y Y còn làm gì được nữa, chỉ có thể đồng ý thôi.

Rời khỏi quán bar Hoàng Triều, ba người tới công viên giải trí.

Liễu Y Y dẫn Đồng Đồng đi chơi đủ thứ, từ vòng quay ngựa gỗ tới xe đụng, cả hai rất vui vẻ.

Tôn Hàn thì gọi một cốc trà sữa, ngắm nhìn họ bằng ánh mắt ấm áp, đột nhiên cảm thấy nếu họ chính là một gia đình ba người thì chắc rất tuyệt đấy.

Nhưng ánh mắt cũng này nhanh chóng biến mất.

Suy cho cùng thì không phải.

Phải tìm thấy một cô con gái khác của anh mới được.

Chưa được bao lâu, Từ Khang Niên đã tới.

“Cậu chủ!”

“Ngồi xuống rồi nói”, Tôn Hàn rất điềm tĩnh.

“Vâng!”

Sau khi ngồi xuống, Từ Khang Niên bắt đầu báo cáo sự việc.

“Cậu chủ, đám bắt cóc kia đã tự thú rồi, đồng thời lời khai có liên quan tới Đường Minh Phong, Lâm Mỹ Quyên và Lâm Hạo”.

“Nhưng Lâm Mỹ Quyên rất giảo hoạt, ngoài khẩu cung của chúng ta thì căn bản không có chứng cứ gì chứng minh Lâm Mỹ Quyên sai sử đám bắt cóc!”

Tôn Hàn mỉm cười thản nhiên: “Nếu không giảo hoạt thì không phải Lâm Mỹ Quyên rồi, ông tiếp tục đi”.

Đi tới bước này, nếu Tôn Hàn còn không biết năm đó Lâm Mỹ Quyên kết hôn cùng anh với ý đồ gì thì anh đúng là một tên đần độn không hơn không kém.

Trong lòng không tránh được cảm giác khó chịu, người đầu gối tay ấp năm xưa bây giờ lại đến mức độ này.

“Nếu chúng ta dùng chút thủ đoạn, có thể tống chúng vào tù”.

“Được”, Tôn Hàn gật đầu.

Đã được cho phép, Từ Khang Niên biết nên làm thế nào, tiếp tục nói về chuyện khác.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT