Lọc Truyện

Truyện Ngọa Hổ Tàng Long - Tôn Hàn

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chó… chó sao bỏ được thói ăn phân?

Mặt Lâm Mỹ Quyên tối sầm lại, còn mang theo chút tức giận.

Dù sao, chuyện bắt cóc vẫn chưa kết thúc, nếu Tôn Hàn kiên trì đến cùng, rất có khả năng anh sẽ đưa cô ta vào tù.

Cô ta lập tức mất hết can đảm.

Cứng không được, chỉ đành dùng mềm thôi.

Lâm Mỹ Quyên đổi qua bộ dạng đáng thương: “Tôn Hàn, chúng ta một ngày vợ chồng, trăm năm ân nghĩa, anh nhất định phải tuyệt tình đến thế sao?”

Lâm Hàn làm anh tổn thương quá sâu, cho nên kể cả Lâm Mỹ Quyên có tỏ vẻ thảm hại trước mặt mình, anh cũng sẽ không động lòng.

Anh cười khẩy, nói: “Lâm Mỹ Quyên, có phải cô nói dối quá nhiều nên cũng tin vào những gì mình nói luôn không?”

“Năm năm tôi ngồi tù là ngồi thay em trai cô, không làm gì có lỗi với cô cả. Nhưng trong năm năm ấy cô lại ngoại tình, vậy còn muốn chiếm đoạt tài sản của tôi rồi còn nghĩ rằng tôi nợ cô. Cô không cảm thấy mình rất vô liêm sỉ sao?”

“Tôn Hàn, tôi…”

Lâm Mỹ Quyên cố gắng nghĩ lời phản bác nhưng không biết nên cãi lại như nào.

Nhưng Tôn Hàn không kiên nhẫn ngồi nghe, xua tay ngắt ngang: “Nói thẳng đi, cô có ký vào đơn ly dị hay không?”

“Tôi.. nếu tôi không ký thì sao?”. Lâm Mỹ Quyên không còn chút can đầm nào, hòi dò.

Tôn Hàn khê chép miệng, hỏi lại đây ẩn ý: “Cô nghĩ sao?”

Đến toà án kiện cô ta, cho cô ta ngồi tù?

Lâm Mỹ Quyên không dám nghĩ tiếp đến chuyện

Tôn Hàn sẽ làm gì mình.

Cuối cùng buộc phải đồng ý: “Được, tôi ký!”

Tôn Hàn cười nhạt: “Nếu muốn ký thì ký nhanh lên!’

Cuối cùng anh và Lâm Mỹ Quyên đã kết thúc.

“Tạm thời không được!”

Điều khiến Tôn Hàn bất ngờ là dường như Lâm Mỹ Quyên muốn nuốt lời.

Vẻ mặt Tôn Hàn bỗng đanh lại: “Lâm Mỹ Quyên, cô đang thử thách lòng kiên nhân của tôi!”

Lâm Mỹ Quyên lo lắng Tôn Hàn trở mặt, dù sao hiện giờ không phải cô ta nói là được, không nhịn chuyện nhỏ, khó thành chuyện lớn, chỉ có thể tiếp tục giả bộ nói: “Tôn Hàn, không như anh nghĩ đâu”.

“Tôi cần thời gian vài ngày, hiện giờ công ty kiến trúc Phong Quyên đều từ anh mà dựng thành, nhưng trong đấy vẫn có đầu tư của tôi và Đường Minh Phong”.

“Có sao đi nữa anh cũng phải để tôi với Đường Minh Phong kiểm kê thật kỹ tài sản rồi mới đưa lại cho anh chứ!”

Tôn Hàn cười nhạt: “Cần mấy ngày?”

“Bảy ngày!”

“Tôi đợi cô bảy ngày, đơn ly dị sẽ để ở chỗ cô. Hy vong, cô không giở trò nữa!”, Tôn Hàn lặng im một hồi rồi đứng dậy rời đi.

Trong quán trà, ánh mắt của Lâm Mỹ Quyên dần trở nên sắc lạnh, rút điện thoại ra gọi cho Đường Minh Phong.

“Tôn Hàn chỉ đồng ý cho chúng ta bảy ngày, nếu sau bảy ngày vẫn không có kết quả, đến lúc đó, chỉ mỗi chuyện chúng ta chiếm đoạt công ty của Tôn Hàn cũng khiến anh và em cả đời này không ngóc đầu lên được”.

“Đường Minh Phong, anh tự xem mà làm!”

Lâm Mỹ Quyên nói dối rất nhiều nhưng có một câu là thật.

Việc kinh doanh công ty kiến trúc Phong Quyên không tốt là thật, những năm qua đã nợ nần chồng chất, một khi thanh lý khoản nợ, cô ta và Đường Minh Phong cả đời này đừng hòng trở mình.

Giọng nói trầm trầm của Đường Minh Phong vang lên trong điện thoại: “Yên tâm, anh đã nhờ các mối quan hệ, tìm được một bác sĩ ở khoa huyết học tại Ma Đô, trong tay còn có ví dụ về việc điều trị bệnh máu trắng mãn tính, chỉ cần ông ta chữa bệnh cho cô Thẩm Nguyệt, mọi thứ đều nằm trong tay chúng ta”.

“Không có ông hai nhà họ Thẩm chống lưng cho hắn, Tôn Hàn sẽ phải trả giá đắt vì đã làm nhục chúng ta!”

Nghe được những lời này, ánh mắt Lâm Mỹ Quyên trở nên hung hăng hơn, tự mình lẩm bẩm: “Tôn Hàn, là anh ép tôi thôi!”

Tôn Hàn lang thang trên đường đến ba giờ chiều mới quay lại công ty, theo đúng lịch trình, đón Liễu Y Y tan làm trước, sau đó tới nhà trẻ đón Đồng Đồng.

“Bố, bố!”

Đứng cách cánh cổng trường, Đồng Đồng có thể nhìn thấy Tôn Hàn đang đứng bên ngoài, cô bé vẫy vẫy tay.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT