"Là Diệp tiểu thư. Không đúng, là Mộ thiếu phu nhân đấy!", người phụ nữ trung niên đi cùng Hạ Phi Phi đáp.
"Đồ hèn, cái loại gà không biết đẻ trứng! Mình không thể sinh cũng không cho người khác sinh sao?" Lâm Ngọc Trân tát mạnh vào miệng cố, Lâm Ngọc Trân vẫn luôn không thích cô xuống tay rất nặng, mặt Diệp Du Nhiên liền nhanh chóng sưng lên.
Nếu trước đó cô tưởng là Hạ Phi Phi nói dối, thì thái độ lúc này của mẹ đã nói lên tất cả. Trong lòng cảm thấy tuyệt vọng, cảm giác khó thở này khiến Diệp Du Nhiên muốn ngất xỉu, đúng lúc này cửa phòng phẫu thuật mở ra, y tá đi ra nói đứa bé trong bụng Hạ Phi Phi không giữ được. Lời này khiến Lâm Ngọc Trân tức giận đến cùng cực, lại xông tới túm tóc cô đấm đá liên hồi.
Diệp Du Nhiên bị đánh đến hoa mắt chóng mặt mà ngất đi.
Lúc tỉnh lại, xung quanh toàn màu trắng, cô cổ ngồi dậy, cả người đau nhức khó chịu, vừa tựa vào đầu giường lấy sức hít thở, cửa phòng liền bị đẩy ra, một người đàn ông đeo kính vàng đi vào. "Diệp tiểu thư, xin chào, tôi là luật sư của Mộ tổng!" "Luật sư?" Diệp Du Nhiên ngạc nhiên nhìn người đàn ông trước mắt.
"Vâng, tôi là luật sư riêng của Mộ tổng, Mộ tổng ủy thác cho tôi bàn bạc chuyện ly hôn với Diệp tiểu thư" "Ly hôn? Mộ Tấn Dương muốn ly hôn với tôi?" Diệp Du Nhiên cho rằng tại mình có vấn đề. Luật sư đi tới trước giường bệnh, đưa cho cô một tập tài liệu: "Đây là đơn ly hôn, cô xem qua.”
Tay Diệp Du Nhiên run rẩy, nằm mơ cũng không ngờ có một ngày Mộ Tấn Dương sẽ đưa mình thỏa thuận ly hôn, cô không nhìn thỏa thuận ly hôn, chỉ nhìn về phía luật sư: "Để Mộ Tấn Dương đến gặp tôi! Để anh ấy đích thân nói với tôi!” “Mộ tổng rất bận, không có thời gian!”
"Rất bận, không có thời gian?" Diệp Du Nhiên cười trong đau đớn, từ khi nào giữa cô và Mộ Tấn Dương lại lạnh nhạt đến mức này, ngay cả gặp anh một lần cũng không được?
Cô nhắm mắt lại, cầm lấy điện thoại di động trên tủ đầu giường bấm số, đầu dây bên kia không thể kết nối. Mối quan hệ giữa cô và Mộ Tấn Dương từ khi nào lại đi đến mức này? Ngoại tình, ly hôn... Luật sư vẫn đang chờ cô: "Cô Diệp, xin hãy xem qua bản thoả thuận, tôi rất bận!”
Thái độ của luật sư lạnh lùng đến sợ, gả cho Mộ Tấn Dương ba năm, người bên cạnh anh ai nấy đều kính cẩn với cô, bây giờ thái độ của luật sư này lạnh lùng như vậy, đích thị là chỉ thị của Mộ Tấn Dương. Diệp Du Nhiên cầm lấy thỏa thuận ly hôn, ánh mắt đảo tới cột phân chia tài sản, tất cả tài sản đều thuộc sở hữu của Mộ Tấn Dương trước hôn nhân, không nằm trong danh sách phân chia, ánh mắt phút chốc cảm thấy chua xót.
Anh ta từng nói cô là tất cả đối với anh ta, những thứ thuộc về anh ta cũng đều là của cô, nhưng chỉ trong ba năm ngắn ngủi, tất cả mặn nồng thành con số không, Mộ Tấn Dương rốt cục đã lộ ra bộ mặt thật của anh rồi sao? Anh ta nuôi bồ nhí bên ngoài, còn mang bầu nữa! Cho nên con gà không biết đẻ trứng như cô đây cũng nên nhường chỗ rồi phải không? Trong lòng chua xót đến cùng cực, Diệp Du Nhiên không xem nữa, ngước mắt nhìn về phía luật sư vẫn đang nhìn chằm chằm vào cô: "Đưa bút cho tôi!” Luật sư mở cặp lấy bút ra đưa cho Diệp Du Nhiên, lúc Diệp Du Nhiên nhận lấy bút lại bồi thêm một câu: "Mộ tổng nói, tất cả trang sức anh ấy mua cho cô
cũng không được mang theo một cái nào!”
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!