"Sa thải tôi? Hầu tiểu thư thật sự cho rằng mình rất lợi hại sao!”
"Cô lại dám mắng tôi?" Hầu Đình Đình tức giận nhảy dựng lên, trước kia bởi vì Diệp Du Nhiên là vợ của Mộ Tấn Dương, Mộ Tấn Dương lại che chở coi như
bảo bối cô ta không dám làm gì, bây giờ không như vậy nữa, không có Mộ Tấn Dương cô chỉ là một nhân viên phục vụ thấp kém, muốn giết chết cô cũng dễ như giết chết một con kiến chẳng có gì khác biệt. "Tôi sẽ lập tức nói với người phụ trách chỗ này, để họ sa thải cô!"
“Đình Đình, xảy ra chuyện gì thế?” Một giọng nói nhẹ nhàng chen vào đúng lúc. “Phi Phi, cậu tới thật đúng lúc, cậu xem đây là ai!” Hầu Đình Đình mang theo giọng điệu cười nhạo chỉ vào Diệp Du Nhiên. Diệp Du Nhiên bình tĩnh nhìn về phía Hạ Phi Phi, ánh mắt chạm nhau, Hạ Phi Phi kinh ngạc, Diệp Du Nhiên sao lại ở đây?
Trong lòng vô cùng kinh ngạc, nhưng sắc mặt cô ta không thay đổi, ngược lại còn tươi cười: "Chị à!”
Du Nhiên lạnh lùng nhìn cô ta: "Vị tiểu thư này, cô gọi nhầm người rồi?”
"Chị à, em biết chị trách em, nhưng chuyện này không liên quan gì tới em, là Tấn Dương thích em."
Tuy rằng đã ba năm trôi qua, nhưng cô ta nhắc lại chuyện cũ vẫn khiến Diệp Du Nhiên cảm thấy đau lòng khó kìm nén, không muốn vạch áo cho người xem lưng, cô quay đầu bỏ đi.
Hầu Đình Đình thấy Hạ Phi Phi xuất hiện rõ ràng to gan hơn nhiều, nhân chân bước lên trước túm lấy Diệp Du Nhiên dùng sức đẩy một cái, nước trái cây trong tay Diệp Du Nhiên lập tức đổ ra, ướt hết cả người, trên người Hầu Đình Đình cũng dính một chút, cô ta kêu lên một tiếng: "Ai da, cô làm việc kiểu gì thế?"
Lúc nói lời này trong mắt cô ta hiện rõ sự đắc ý, Diệp Du Nhiên thấy rõ ràng, Hầu Đình Đình coi mình là phục vụ, muốn vu khống để cô bị sa thải.
Ánh mắt Diệp Du Nhiên lạnh lùng, nếu là Diệp Du Nhiên trước kia chắc chắn đã tát cho một cái, nhưng bây giờ cô đã không còn là Mộ phu nhân được Mộ Tấn Dương nâng niu trong lòng bàn tay, cô đè nén cơn tức giận trong lòng, nghiêng người rời đi.
Thấy Diệp Du Nhiên không phản kháng, Hầu Đình Đình và Hạ Phi Phi liếc nhìn nhau, đưa tay túm lấy tóc Diệp Du Nhiên, trong tay cầm ly rượu vang đỏ nhắm thẳng cổ cô mà đổ lên.
Một ly rượu vang đỏ theo cổ cô chảy xuống, rượu vang đỏ lạnh ướt đẫm quần áo của Diệp Du Nhiên, không biết là vô tình hay cố ý Hầu Đình Đình còn đẩy cô đến bên cạnh Hạ Phi Phi, tay Hạ Phi Phi hất một ly rượu về phía mặt cô.
Cơn đau nóng rát cả con mắt, Diệp Du Nhiên vốn là muốn yên ổn rời đi, nhưng nhìn thấy điệu bộ không chịu buông tha này của Hầu Đình Đình trong lòng liền nổi đoá. Hầu Đình Đình và Hạ Phi Phi là người cùng thuyền, nếu hôm nay đối phó với cô như vậy, xem ra không thể có cái kết đẹp rồi, cô cũng nóng tính, Hầu Đình
Đình dùng chiêu trò giống như Hạ Phi Phi lúc trước, bọn họ bày mưu vu oan cho cô, bọn họ đã làm kẻ ác ngang ngược như thế, vậy thì cô cũng không kiêng dè gì nữa? Phút chốc cơn giận trong lòng bùng lên, giơ chiếc đĩa trong tay lên đổ thẳng vào đầu Hầu Đình Đình.
Thật không ngờ cô đã thành ra như vậy rồi còn dám ra tay, Hầu Đình Đình kêu lên một tiếng kêu kinh hãi, Diệp Du Nhiên thích ăn cay, trong đĩa đều là thức ăn cay, nước canh theo tóc Hầu Đình Đình chảy xuống, nhanh chóng chảy vào mắt, cảm giác đó thực sự khó chịu không dễ gì chịu nổi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!