Lọc Truyện

Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Nôn mửa càng kịch liệt hơn khiến chai rượu thứ hai càng khó rót hơn chai thứ nhất.

 

Qua khoảng 20 phút thì chai rượu thứ hai mới rót được hơn phân nửa.

 

"Ầm!”

 

Đột nhiên một tiếng nổ vang lên làm cho tất cả mọi người đều hoảng sợ.

 

Nhao nhao quay đầu nhìn về nơi phát ra âm thanh chỉ thấy cánh cửa lớn nặng tầm trăm ký của phòng dạ hội ầm ầm sụp đổ, ngay sau đó là một thanh niên tướng mạo tuấn tú dáng người cao gầy đạp lên cánh cửa lớn chậm rãi bước vào.

 

Chính là Lương Siêu.

 

"Làm càn!”

 

Cựu Giám đốc Thất Tinh lấy lại tinh thần đầu tiên, nhưng vừa mới giận dữ quát một tiếng đã bị Vương Tiểu Lỗi giơ tay lên cắt ngang.

 

Mắt Vương Tiểu Lỗi nheo nheo nhìn chằm chằm Lương Siêu, cười lạnh hỏi: "Cậu chính là vị hôn phu của Cung Vũ?”

 

Lương Siêu không trả lời anh ta, mà nhìn về phía Cung Vũ trên sàn nhảy đầu tiên.

 

Giờ phút này đầu Cung Vũ đang cúi xuống cực lực nôn mửa nhưng vẫn bị hai tên vệ sĩ kia gắt gao che miệng, vẻ mặt thống khổ vô cùng hơn nữa đôi mắt đã có chút tan rã...

 

Đây chính là biểu hiện của người ngộ độc rượu.

 

Hơn nữa tình trạng ngộ độc này thật sự đã rất nghiêm trọng!

 

Ầm ầm!

 

Lửa giận trong lòng Lương Siêu nháy mắt bị dấy lên, tuy trước đó hắn cùng Cung Vũ không có tình cảm gì nhưng hắn không ngốc, hoàn toàn hiểu được tâm tư của Cung Vũ.

 

Thà rằng bản thân chịu khổ thậm chí là bị nhục hy sinh danh tiết xưa nay mình xem trọng nhất cũng không muốn hắn bị liên lụy!

 

Thấy Lương Siêu đi lại gần, hai tên vệ sĩ dừng lại nhìn về phía Vương Tiểu Lỗi xin chỉ thị.

 

Không đợi Vương Tiểu Lỗi ra lệnh, Lương Siêu tiện tay liền vung ra hai kim châm.

 

Vèo vèo!

 

Sau khi tiếng xé gió vang lên, hai tên vệ sĩ lập tức không còn động tĩnh nữa, cả hai đồng thời ngã xuống đất, cảnh này làm hiện trường lập tức lâm vào yên lặng.

 

"Hả?”

 

Lúc này ông lão vẫn luôn ngồi một góc uống rượu khẽ cất tiếng, chậm rãi đứng dậy đi qua nhìn.

 

Khi thấy hai chấm đỏ rất nhỏ ở mi tâm hai tên vệ sĩ thì lắc đầu nói với Vương Tiểu Lỗi.

 

"Chết rồi.”

 

"Thằng nhãi này là cao thủ, thực lực hẳn là không dưới lão nhân.”

 

Vương Tiểu Lỗi nghe vậy thì nhíu mày, thầm nghĩ xúi quẩy rồi.

 

Lúc này anh ta lập tức chắp tay hướng ông lão kia, nói: "Tưởng lão, làm phiền ngài.”

 

"Không cần giết cậu ta, chỉ cần đánh tàn phế là được khiến cậu ta nằm liệt trên mặt đất để bổn thiếu gia vui vẻ chơi đùa một chút.”

 

"Vâng.”

 

Ông lão hờ hững gật đầu liếc Lương Siêu một cái rồi bước về phía trước vài bước.

 

Mà theo sau mỗi một bước chân của ông ta đều sẽ có một mảnh gạch sứ nổ tung, thấy vậy tất cả mọi người ở đây đều xuýt xoa tán thưởng.

 

Trông y như mấy cao nhân trong phim truyền hình vậy, thật quá mạnh mẽ!

 

Bước chân dừng lại, nhưng ông ta vẫn làm bộ làm tịch giả vờ để tay ra sau lưng bày ra tư thế của cao nhân đang chỉ dạy tiểu bối.

 

"Niệm tình cậu tuổi còn trẻ, tôi sẽ cho cậu cơ hội ra tay trước.”

Danh sách truyện HOT