Lọc Truyện

Truyền Nhân Thiên Y - Lương Siêu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Mà ngay lúc Diệp Tiêu đang hưng phấn quên hết sự đời, thì bỗng nhiên lại có biến hóa xảy ra!  

             “Vèo!”  

             Sato Keiichi ở ngoài ghế lô thẹn quá hóa giận bất ngờ phóng thanh kiếm trong tay về phía tim của Diệp Tiêu!  

             Nếu đã không đánh bại được Lương Siêu thì chém chết tên Diệp Tiêu ác mồm này trước đã!  

             Vù!  

             Lương Siêu nhìn thấy cảnh này, ánh mắt lập tức cứng đờ.  

             Bây giờ hắn đã hiểu như thế nào là không có võ đức rồi.  

             Lương Siêu nhanh chóng tốc biến đến trước mặt Diệp Tiêu, sau khi dùng tay không bắt được chuôi kiếm đang bay tới hắn lập tức phi ra hai cây kim châm ra ngăn cản Sato Keiichi tiếp tục hành động nữa, cuối cùng hắn trở tay ném thanh kiếm đó trở về.  

             Bay đi với tốc độ khủng khiếp tạo ra những tia lửa thanh kiếm đó trực tiếp đâm thẳng vào cơ thể Sato Keiichi, khiến hai mắt ông ta trợn to rồi không cam lòng mà ngã khuỵu xuống đất…  

             Khổng Học Lễ thấy thế càng hoảng sợ hơn, một kiếm này tàn nhẫn hơn cú đấm vừa rồi rất nhiều.  

             Ông ta run rẩy bước tới, đưa tay chạm vào động mạch cổ của Sato Keiichi, có điều chạm vào xong ông ta lập tức sợ đến mức rụt tay lại nhanh như chớp.  

             Sato Keiichi chết thật rồi!  

             “A!”  

             Khổng Học Lễ sợ hãi hét toáng lên, lúc này ông ta đã không còn giữ được vẻ uy nghiêm như ban nãy nữa, đưa tay chỉ vào Lương Siêu mà lắp bắp sợ hãi.  

             "Giết, giết người rồi!"  

             "Sato đại sư chính là kiếm thuật đại sư của Vương quốc Sakura. Lần này ông ta đến Viêm Hạ với tư cách trao đổi võ đạo. Cậu, cậu thật dám giết... "  

             "Kiếm thuật đại sư chó má gì, ông ta rõ ràng chỉ là một trái dưa lùn* của Vương quốc Sakura mà thôi, muốn giết cứ giết, có gì mà không dám?" (*ý là đang chế nhạo người Vương quốc Sakura lùn, vì đa phần dưa thường dài và thon)  

             Khổng Học Lễ: "..."  

             Có gì mà không dám?  

             Câu hỏi này thực sự làm ông ta á khẩu không biết nên trả lời thế nào.  

             Hình như...  

             Thật sự là không có gì mà không dám.  

             Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là ghientruyenchu.com.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất  

             Trước đây ông ta cũng loáng thoáng nghe được giới Ninja của Vương Quốc Sakura và giới võ đạo của Viêm Hạ quốc có xích mích gì đó.  

             Hầu như các Ninja có thực lực mạnh của Vương Quốc Sakura không dám đặt lên lãnh thổ của Viêm Hạ quốc.  

             Nghe nói, chuyện này là vì mấy năm trước giữa Vương Quốc Sakura và Viêm Hạ quốc có nổ ra một hồi đại chiến võ thuật, trong trận chiến đó, Ninja trong giới Ninja đã thất bại thảm hại, bị đánh gục triệt để…  

             Ngay giây tiếp theo.  

             Ngay khi Khổng Học Lễ vẫn còn ngẩn người, Lương Siêu đã kéo ông ta trở về ghế lô.  

             "Xử xong quả dưa lùn kia rồi, kế tiếp đã đến lúc chúng ta nói chuyện đàm phán."  

             Nói xong hắn trực tiếp banh miệng Khổng Học Lễ ra rồi nhét điếu xì gà đang cháy từ cổ họng vào thẳng vào bụng ông ta!  

             Cảm giác kia, thật sự chỉ có thể dùng từ cực ‘cay’ để hình dung!  

             “Ưm!”  

             Khổng Học Lễ lập tức đặt tay lên cổ họng bỏng rát gần như không phát âm được nữa của mình, miệng há lớn, khuôn mặt tràn đầy vẻ đau đớn.  

             Nỗi đau này có thể nói là thấu tận tim gan, đau đớn vô cùng…  

             “Thân là người Viêm Hạ quốc lại nhờ một tên dưa lùn của Vương quốc Sakura đến che chở?”  

             “Mặt mũi của ông vứt đi đâu rồi?"  

             Nói xong, Lương Siêu cầm bản hợp đồng mình mang đến vỗ lên mặt bàn trước mặt Khổng Học Lễ, ngắn gọn hỏi.  

             “Ký không?”  

             Khổng Học Lễ sắc mặt đau khổ không thôi, ông ta biết rõ hậu quả nếu ông ký vào bản hợp đồng này là gì.  

             “Cái này, cái này thực sự không thể ký được…”   

             “Chỉ cần tôi ký vào đây, sau này tôi sẽ không thể tồn tại được trong Tập đoàn Thông tay nữa. Thương lượng lại đi, tôi tin rằng chúng ta có thể... Ô ô!"  

             Lương Siêu không muốn nghe ông ta nói nhảm nữa, trực tiếp banh miệng ông ta ra một lần nữa.  

             "Aizz..."  

             "Rõ ràng là người Viêm Hạ nhưng ông cứ nhất quyết muốn phát triển trong tập đoàn do người Sakura điều hành đến như vậy sao?"  

             "Mặt mũi ông vứt đâu rồi?"  

             "Không chỉ mặt mũi của ông mà cả mặt mũi của tổ tiên ông cũng bị ông làm nhục hết rồi!"  

             Diệp Tiêu thấy vậy thì phối hợp châm điếu xì gà đưa tới.  

             “Anh rể, đây này!”  

             Ngay sau đó, lại một điếu xì gà đang cháy nữa được tống thẳng vào bụng Khổng Học Lễ.  

             "Ối! Ah!"  

             Khổng Học Lễ lại bắt đầu tỏ ra đau đớn, giọng nói cực kỳ khàn khàn gầm gù không ngừng. Còn sắc mặt Lương Siêu thì vẫn bình tĩnh như thường, giơ ngón tay lên gõ nhẹ vào bản hợp đồng.  

             “Bây giờ, ông có ký không?”  

             Trước mặt ác ma đáng sợ này, Khổng Học Lễ thực sự không dám lắc đầu nữa, thậm chí là đến dũng khí để từ chối cũng còn.  

             Mà sau khi nhìn thấy Diệp Tiêu cười khẩy châm thêm một điếu xì gà khác thì Khổng Học Lễ không dám chần chừ nữa, liên tục gật đầu như gà mổ thóc: "Ký, tôi ký!"   

 

Danh sách truyện HOT