"A a! Hu hu... Lớn quá, đau quá, ngứa quá!" Lục Nguyên tựa trong ngực Angus, đầu đã ngẩng cao. Khoái cảm mãnh liệt ập đến, cô sung sướng đến nỗi giọng nói dịu dàng đã trở nên nghẹn ngào.
Thủy triều chảy tràn xuống bắp đùi, d*m thủy tẩm ướt vảy rắn, vừa khô nóng vừa lạnh lẽo. côn th*t sưng to nhiều lần rút ra rồi đột ngột cắm vào, khiến bờ mông cong của thiếu nữ phải run rẩy.
Ở bên ngoài, Lương Dực đã mê đắm một màn nóng bỏng này, có thể nói là cảnh giao phối kích thích nhất mà bà ta từng thấy. Không thể nhịn được nữa, bàn tay của ả liền cách một lớp quần lót ướt đẫm, bắt đầu giày vò cô bé của mình.
Angus đã giết sạch những cô gái trúng thuốc bị Lương Dực đưa vào, chỉ có Lục Nguyên hắn mới chịu giao phối. Đang trong kỳ động dục lại nghẹn đến bây giờ, hắn làm cô đã lâu nhưng vẫn chưa chịu bắn.
Lục Nguyên đã lên đỉnh rất nhiều lần, d*m thủy phun ra hết trận này đến trận khác, lần sau càng nhiều hơn lần trước. Vách trong ướt mềm bóp càng chặt, làm Angus mê muội đến nghiện.
"Tôi, tôi không được... A... Đừng làm nữa!"
Nhân Xà vừa cắn, vừa bú mút bầu ngực đang đong đưa kịch liệt. Lục Nguyên chỉ có thể yếu ớt nức nở, thật sự quá mệt rồi. Đôi mắt ngập nước của cô đã sưng đỏ đáng thương, cái miệng nhỏ mềm cũng bị Angus cắn sưng.
Bạch bạch từng trận tiếng nước, quy đầu khổng lồ rất nhiều lần đâm vào cửa tử cung. Mỗi lần đâm vào, toàn thân Lục Nguyên giống như bị điện giật. Cô kêu rên thảm thiết.
"Chỗ đó... Không thể đi vào... tử cung! Đau quá, a a!"
Đối với Angus, làm tử cung đem đến một khoái cảm vô cùng mới mẻ độc đáo, nơi đây còn nhỏ hơn cửa hoa huy*t rất nhiều. Rong chơi trong âm đ*o đã lâu, chỉ cần đột ngột đâm vào nơi đó, Lục Nguyên sẽ bót chặt lại theo bản năng, kích thích đến nỗi hắn không thở được.
Ở những cú đâm cuối cùng, Angus xoay người Lục Nguyên. Trong tiếng thét chói tai của cô, Lục Nguyên bị đè lên tấm kính lạnh lẽo, tư thế xâm nhập từ phía sau, hoa huy*t đẫm nước còn đang ngậm côn th*t, bị xoay tròn một vòng xung kích, cô cao trào, thủy triều mất khống chế phun ra, nước tiểu vàng nhạt hòa cùng dâm dịch trong suốt rào rào bắn đầy trên sàn.
"A a..."
Môi âm hộ sưng đỏ, vách trong run giần giật khiến Angus càng thêm điên cuồng. Hắn không còn tâm trạng chú ý đến Lục Nguyên đang thống khổ, chỉ biết cúi người cắn lấy cần cổ trắng mịn không cho cô lộn xộn, tay bóp chặt vòng eo thon, hung tợn đâm lên, hạ thân hai người chặt chẽ như không thể tách rời.
Trước một giây bắn tinh, hắn dùng quy đầu to lớn thọc mở tử cung, nháy mắt buông thả dòng tinh nóng bỏng. Trên côn th*t thô to, đám gai ngược bỗng nhiên nở rộ, nửa mềm nửa cứng móc chặt vào vách tường run rẩy.
"A a a!"
Cùng với dòng tinh dịch nồng đặc là khoái cảm dữ dội nhấn chìm, Lục Nguyên trợn hai mắt, miệng há to như con cá rời nước, đau đớn vài tiếng rồi chìm vào hôn mê...
Cùng lúc đó, Lương Dực cũng cắm ngón tay vào trong cơ thể. Bà ta không thể tưởng tượng được, một khi dương v*t Nhân Xà đâm vào dâm huyệt của mình sẽ kích thích đến thế nào. Có trời mới biết bà ta khao khát được làm đến ngất đi như Lục Nguyên.
Đây là kích thích không một gã đàn ông nhân loại nào có thể cho được...
Bắn tinh xong, đồng tử xanh thẳm của Angus cũng tỉnh táo trở lại. Trong cơ thể Lục Nguyên, gậy th*t của hắn vẫn còn nóng cháy và cứng rắn, lúc rút ra khá gian nan. "Ba" một tiếng như bật nút chai rượu vang, chất lỏng ấm áp liền trào ra.
Nhìn thiếu nữ đã bất tỉnh và mềm thành một bãi bùn, hắn nhíu mày, cố kìm nén thu côn th*t vẫn còn mang hơi ấm của cô vào trong vảy. Hắn ôm cô vào lòng, bàn tay to rộng vuốt ve đùi non bị đâm đến ửng hồng, tay kia chạm xuống tiểu huyệt bị chà đạp quá độ. Hai môi âm hộ phấn hồng còn đắm chìm trong dư âm cao trào, khẽ khàng run rẩy.
Ngón tay chỉ cần thoáng nhúc nhích, tinh dịch liền len giữa khe hở mà chảy xuôi.
"Ăn nhiều thật." Tất cả đều là hắn bắn cho cô.
Đặt Lục Nguyên nằm xuống sàn, Angus cuối cùng cũng nhìn về phía Lương Dực ở bên ngoài. Cách đây một giờ, ả vẫn còn là một người phụ nữ khôn khéo, chân đi giày cao gót, đầu búi tóc tinh xảo, vậy mà bây giờ lại ngửa trên mặt đất thủ dâm.
Nhìn bà ta cố ý dạng chân thật rộng về phía mình, nơi riêng tư đã thâm đen, ba ngón tay có tiết tấu ra vào... hắn nở một nụ cười trào phúng.
Ả đàn bà ngu ngục này, nếu không phải vì Lục Nguyên, hắn còn lâu mới bị bắt. Từ đầu đến cuối hắn chỉ muốn Lục Nguyên mà thôi. Bây giờ ả đã đem Lục Nguyên về bên hắn, vậy sự tồn tại của ả cũng không còn ý nghĩa.
Mãi đến khi Lương Dực cắm cả bàn tay phải, bà ta mới đến cao trào, khoái cảm tê dại nổ tung ở sâu trong cơ thể, ả dâm đãng kêu lên.
"A! Thao chết em! Thao chết con dâm này đi! Sướng quá..."
Trên cổ chợt có cảm giác lạnh lẽo, bà ta mở choàng mắt, tức khắc bị dọa đến nhũn chân. Con Nhân Xà này mới ban nãy còn bị nhốt trong trụ kính, không biết khi nào đã đến bên cạnh, mà trên cổ bà ta chính là đuôi của nó!
"Mày, mày muốn làm gì! Có ai không! Mau tới đây!"
Trong tiếng la hét chói tai, đuôi rắn dần dần thắt chặt cổ Lương Dực, giọng nói của bà ta cũng từ từ nhỏ đi, gương mặt được chăm sóc kĩ càng trương lên, đỏ tím dữ tợn, mười ngón tay dính dâm dịch ra sức tóm đuôi rắn trên cổ.
"Không.... Muốn! Ặc..."
"Rắc!" Trước một giây tắc thở, Lương Dực hình như nghe thấy tiếng cổ vặn gãy, trong cơn nghẹt thở tột độ, ả còn cảm nhận được máu tươi tuôn trào từ thất khiếu.
Ả nằm mơ cũng không nghĩ tới mình sẽ chết dưới đuôi của loài sinh vật xinh đẹp tựa thiên thần kia!
Giết xong Lương Dực, Angus kinh tởm nâng đuôi, ném bà ta như rác rưởi. Hắn đang muốn xoay người trườn vào trụ kính, nơi có người thiếu nữ yêu dấu đang nằm, vừa nhấc đuôi thì cửa lớn phía sau đã bị phá.
"Giáo sư! Lương giáo sư!"
Sáu quân sĩ xông vào, vội vã bóp cò. Cùng lúc đó, Angus cũng nâng chiếc đuôi dài gần mười mét xiết chặt bọn họ, súng tự động đồng loạt rơi xuống.
Chỉ thoáng dùng lực, sáu người đang sống sờ sờ bị đuôi rắn xiết đến vỡ lồng ngực, thậm chí không kịp kêu cứu, toàn bộ mất mạng.
Giống như cái ngày lôi Lục Nguyên xuống đáy biển, hắn chỉ dùng vài giây, dùng đôi tay hoàn mỹ xé những binh sĩ lặn xuống nước đó ra thành từng mảnh. Suốt cả quá trình, hắn thậm chí còn nở một nụ cười băng giá.
Bây giờ hắn chỉ muốn mang Lục Nguyên trở về ổ, biến cô thuộc về hắn vĩnh viễn.