"Vị hôn phu? Em yêu hắn?"
Angus còn lạ gì hôn phu của Lục Nguyên nữa, tên đàn ông đó đã năm lần bảy lượt bóp cò về phía hắn. Trong làn mưa to ngày Lục Nguyên bỏ trốn, hắn đuổi theo và đã thấy một màn gã thân mật ôm cô.
Cơm trưa không còn tâm tình ăn nữa, Lục Nguyên bị Angus dùng một tư thế bá đạo lôi trở về. Không màng Lục Nguyên la hét xin tha, hắn đem cô đang kinh hoảng ném lên giường cỏ.
"Ta thích em như vậy, vì sao lại không thể thích ta? Gã đàn ông nhân loại kia có gì tốt? Sớm hay muộn gì ta cũng sẽ giết hắn!"
Lục Nguyên khóc đến sưng mắt, nhìn hắn nổi bão mà sợ hãi không nhẹ. Đầu óc choáng váng xây xẩm nhưng cô cũng không nể nang, hễ nhắc đến Tiêu Trì cô sẽ mất bình tĩnh, dù sao anh vẫn là người cô thích bao năm.
"Tôi yêu anh ấy đấy! Nếu không phải vì anh, tôi đã gả cho anh ấy rồi! Đều là anh hại chúng tôi! Anh là quái vật, đều do anh! Anh Trì sẽ đến cứu tôi... Á!"
Lời còn chưa dứt đuôi rắn đã ập đến, Lục Nguyên thét chói tai bị vứt vào trong hồ, nước hồ mát lạnh tranh nhau ùa vào miệng và mũi cô.
"Ặc! Cứu... Ặc!"
Trong cơn thịnh nộ, Angus đã dìm cô xuống chỗ sâu nhất, đè trên đầu cô, cắn nuốt cô. Lục Nguyên không biết bơi, mới bị nhấn đầu vài cái đã đuối sức, mềm oặt chìm dần, lúc này Angus mới chịu vớt cô lên.
Lục Nguyên đang ho sặc sụa bị chiếc đuôi đáng sợ cuốn quanh, đưa đến trước mặt Angus. Hắn bóp cằm cô làm khuôn miệng hé ra một khe hở, đôi môi mất đi màu máu đã trắng bệch đáng thương, nước hồ sặc đến lá phổi thi nhau trào ra khỏi miệng.
"Em chỉ có thể là của ta!"
Hắn ngang tàng hôn lên môi cô, điên cuồng nuốt hết mọi thứ trong đó, hỗn hợp nước hồ và nước bọt bị lưỡi rắn quấy loạn. Không đủ... Không đủ! Nụ hôn của Angus ngày càng hung tàng, cuối cùng biến thành cắn, hương vị rỉ sắt lan tỏa trên đầu lưỡi càng làm hắn phát cuồng.
Lục Nguyên gần như bất tỉnh, hơi thở bị cướp đoạt, bàn tay vô lực xô đẩy lồng ngực to lớn nhưng không thể trốn thoát khỏi gông cùm. Cô lặng yên khóc, cảm nhận nỗi đau đớn trên cánh môi mình.
"Ta thích em, em phải là của ta! Ta sẽ giết gã đàn ông đó, rồi em chỉ có thể ở bên ta, cả đời này đừng hòng rời khỏi ta!"
Trong cơn giận ngút trời, hắn bắt đầu xé rách quần áo ướt đẫm của Lục Nguyên. Quần áo ướt dán sát vào thân thể mềm mại làm lộ đường cong hoàn mỹ lả lướt, Angus không còn nhịn được nữa.
"Ta muốn đâm chết em, khiến em nhận ra đến tột cùng mình là của ai!"
"Không! Hu hu... Không cần!"
Trong nháy mắt quần áo rời khỏi thân thể, Lục Nguyên cũng bị ném lên giường cỏ, thân thể trần trụi lấm tấm dấu hôn chưa tan, hai chân cân xứng bị Angus tóm trong tay, quần lót nho nhỏ cũng bị lột mất.
Bàn tay to lớn nắm chặt mắt cá chân của cô, xương đùi có cảm giác như sắp gãy đến nơi, cô nức nở muốn đá hắn, nhưng hắn mạnh như vậy, đáng sợ như vậy, cô chỉ có thể mặc hai chân bị dang rộng, mặc cho luồng gió mát lạnh thổi qua nơi thần bí lõa lồ.
"Nhìn nơi này của em đi, bị ta đâm đến sưng lên rồi. Chờ ta chơi nát nơi này xong gã kia sẽ còn muốn em sao?"
Angus đang nổi nóng, hắn không thể chịu được chuyện Lục Nguyên không yêu mình. Lòng đố kỵ thiêu đốt ngập trời, giận dữ ước chừng đã choán hết đầu óc hắn, ba ngón tay thon dài khép lại đâm vào tiểu huyệt khô khốc của cô.
"Đau quá!!"
"Đau cái gì mà đau? Em là bé dâm, ăn côn th*t của ta vui vẻ đến thế, làm gì có chuyện mới ba ngón đã đau? Gã kia cũng chạm qua nơi này rồi sao? Chậc chậc, ướt cả rồi."
Mạnh bạo thọc vào rút ra chưa được bao nhiêu, Angus đã nở nụ cười khinh miệt, lạnh tanh nhìn hai mép âm hộ sưng tấy đang ngậm chặt ngón tay của mình, ngón tay chôn sâu trong thịt non ấm áp đã có dấu hiệu ướt át.
"Không... Không cần!" Lục Nguyên không chịu nổi nụ cười lạnh của Angus, cô bụm kín gương mặt đã trắng bệch. Mấy ngày này những cơn cao trào liên tiếp đã dạy dỗ cô trở nên mẫn cảm, côn th*t của hắn đã khai thác cô đến một mức độ nhất định, chỉ cắm một ngón tay vẫn dễ dàng đưa cô đến cao trào.
Moi móc vài cái trong hoa huy*t ướt đẫm d*m thủy, Angus liền rút tay, mang theo ý vũ nhục kéo cánh tay đang che mặt của cô, ép buộc cô mở to mắt, nhìn ngón tay dính nhớp đầy chỉ bạc của hắn.
"Nhìn đi, tất cả đều là nước dâm của em, côn th*t của gã kia có lợi hại như ta sao? Nhìn cho rõ đi, chỉ ta mới có thể chơi em sướng đến chết ngất! Miệng em, lỗ dâm của em, còn có cái lỗ phía sau, chỉ có thể để ta chơi!"
Lục Nguyên hoàn toàn ngây dại trước vẻ điên cuồng biến thái cùng khuôn mặt tuấn mỹ dữ tợn như ác ma của hắn. Cô trơ trơ nhìn hắn cạy miệng mình, ba ngón tay vừa nãy ở trong hoa huy*t, cứ vậy thấm đẫm nước dâm mà hung bạo đâm vào miệng cô.
Ngón tay lướt mạnh qua từng chiếc răng, mang theo hương vị khác thường.
"Ưm! Ưm! Không... Lấy..."
"Sao? Ngay cả nước dâm của mình cũng không thích? Xem ra chỉ có thể đổi cái khác cho em nhỉ."
Lục Nguyên ra sức giãy dụa. Angus hừ lạnh rút ngón tay đã dính đầy nước miếng, xoa lên chiếc bụng rùng mình vì kinh hách quá độ của cô. Hắn đứng thẳng dậy, từ tốn thả dương v*t ra ngoài.
Lục Nguyên có dự cảm xấu, cô vô lực ngồi dậy muốn tránh về sau, ai ngờ Angus lại túm chặt mái tóc dài của cô. Từ da đầu truyền đến cơn đau nhức, đầu cô bị kéo xuống bụng hắn.
"Mở miệng ra!" Hắn lạnh lẽo ra lệnh.
"Không thể! Không cần, tôi không cần! Ưm..."
Nhìn gậy th*t bành trướng đang từng bước đến trước mặt mình, Lục Nguyên trợn mắt, lệ chưa kịp rơi thì miệng đã bị banh rộng, không còn khả năng chống cự. Quy đầu cực to vọt thẳng vào miệng, nháy mắt làm cô ú ớ.
Đây là lần đầu tiên Angus ép Lục Nguyên buscu cho mình, dưới cơn thịnh nộ hắn đã hoàn toàn mất đi lý trí, chỉ biết tóm lấy Lục Nguyên như một con búp bê vải, từng chút một đâm gậy th*t vào miệng cô.
"Mở miệng to ra chút, không muốn bị thương thì ngoan ngoãn nghe lời, chờ ta bắn xong sẽ tha cho em."
Đôi môi anh đào ướt nóng mềm mại, tinh xảo không như lỗ nhỏ phía dưới, lúc quy đầu chặn đến cổ họng thì bên ngoài vẫn còn dư hơn phân nửa, hiển nhiên khuôn miệng nhỏ xinh của Lục Nguyên không thể ăn vào.
Nếu là lúc trước Angus có thể đau lòng, nhưng bây giờ, mỗi khi nhớ đến lời cô, lòng hắn liền lạnh như băng. Hắn ấn chặt cái ót run rẩy giãy dụa của cô, từ từ đâm mạnh côn th*t vào tận cuống họng.
Lục Nguyên vẫn còn chút tỉnh táo quỳ gối trên giường cỏ, tuy vậy khi gậy th*t nhồi vào tận cuống họng, cô bắt đầu hít thở khó khăn, kém chút ngất xỉu. Nếu không phải bị Angus kéo tóc, cô đã sớm gục ngã.
"Em giỏi quá nhỉ, lỗ dâm phía dưới và phía trên đều có thể nuốt ta. Đợi lát nữa ta sẽ thử lỗ phía sau, chúng ta cứ từ từ mà chơi..."
- ----------------
Tác giả: Tiến hóa cỡ nào cũng là động vật máu lạnh, không thể trách Nhân Xà ca ca quá thô bạo nha.