"Anh bị thương..."
Phía sau đột ngột vang lên tiếng nói, Angus giật mình, có chút hoảng sợ quay đầu. Nhìn Lục Nguyên thân mình đơn bạc, bàn tay nắm cỏ thuốc đã loang lổ máu tươi liền cứng ngắt.
"Mau trở về, bên ngoài lạnh."
Giọng hắn trầm thấp dễ nghe có chút không đành lòng. Gió biển thi thoảng thổi qua, hắn nhíu mày, theo bản năng sợ Lục Nguyên bị lạnh.
Lục Nguyên bệnh nặng mới khỏi, khuôn mặt trắng bệch bỗng hiện lên nụ cười. Vén tóc dài tán loạn ra sau tai, cô đến bên cạnh Angus, ngồi xuống, lấy đi thảo dược trong tay hắn, dùng một hòn đá giã cộp cộp lên phiến đá.
"Có đau không?"
Ngón tay tinh tế đem nước thuốc xanh biếc cẩn thận bôi lên vết thương, nhìn đuôi rắn đen bóng tỏa sáng, Lục Nguyên bỗng không sợ nữa. Nếu so với con rắn trắng tên Bùi gì gì đó, đuôi của Angus vẫn đẹp hơn rất nhiều.
Có thể nói đây là lần đầu tiên Angus bị thương nặng đến thế, lại thêm Lục Nguyên dịu dàng ngoài dự đoán, nhìn góc nghiêng mềm mại của cô, hắn có chút hốt hoảng.
"Không... không đau..."
Lục Nguyên nhìn vết thương gần như thấy rõ xương trắng, máu chảy đầy đất chưa từng ngừng. Mũi có chút lên men, cô lặng yên thoa thuốc trong tay, không nói chuyện nữa.
Gió biển lại thổi bay mái tóc dài của Lục Nguyên, lơ đãng che khuất gương mặt cô. Ánh mắt Angus hơi ảm đạm, hỏi: "Em còn ghét ta sao?"
Hắn vẫn không quên mình đã làm gì để có được cô, không từ thủ đoạn cưỡng bức, hẳn đã khiến cô vô cùng khó chịu?
Thiếu nữ không trả lời, cũng không có thái độ gì, trái tim Angus nhất thời như rơi xuống vực. Hắn vẫn còn nhớ cô đã từng nói hận hắn, trước nay chưa từng yêu hắn.
"Ta hiểu rồi... Có lẽ từ lúc bắt đầu, ta đã sai."
Lục Nguyên vĩnh viễn không biết, khoảnh khắc đầu tiên Angus nhìn thấy ánh mắt cô, máu lạnh toàn thân đã trào sôi kinh người. Hoàn toàn xuất phát từ bản năng, hắn đến gần cô, đây là lần đầu tiên hắn điên cuồng như vậy.
"Rốt cuộc anh muốn nói gì?"
Hôm nay Angus rất kỳ lạ, Lục Nguyên cứ cảm thấy hắn có điều muốn nói. Cô ngừng động tác trong tay, vén tóc dài, khuôn mặt nhỏ ngẩng len, con ngươi tròn tròn, hơi nước sáng ngời.
"Ta muốn nói... Ta yêu em! Ta yêu em! Ta yêu em!"
Hắn đột nhiên tăng âm lượng, cánh tay dài ôm lấy Lục Nguyên, giam cầm trong lòng, khuôn mặt anh tuấn đầy vẻ cuồng si. Ngay sau đó, nụ hôn che trời lấp bể rơi đầy trên mặt cùng cổ cô.
Bên tai tiếng hắn vẫn chưa từng gián đoạn, chỉ đơn giản ba chữ, nói đi nói lại trăm lần.
Lục Nguyên thậm chí có ảo giác bị hắn xoa nắn đến tận xương cốt, giật mình đáp lại hắn cường hôn, môi lưỡi quấn quýt, cô nhận ra hắn đang run rẩy, trên má thỉnh thoảng rơi xuống nước mắt, khiến cô có chút hoảng hốt.
Đó không phải là nước mắt của cô...
Váy dài màu trắng bị đẩy đến hông, hai chân Lục Nguyên lỏa lồ kẹp chặt eo của Angus, giữa bắp đùi chống lại một vật cứng, cô rất rõ chuyện gì sẽ xảy ra.
Cô kinh hoàng chống lại khuôn ngực cường tráng của hắn, thở phì phò hét to: "Mau...mau dừng lại! Vết thương của anh... Ưm... miệng vết thương... A!"
Thế nhưng hắn không hề nghe cô, quy đầu cực to không một tiết tấu xông thẳng vào hoa huy*t. Lúc này Lục Nguyên đã thiếu phòng bị, côn th*t thô dài chẳng phí nhiều sức lực, cứ vậy lấp đầy khoảng không.
"Ưm ha... lớn quá."
"Ta yêu em, Nguyên Nguyên, ta thật sự yêu em!"
Đè Lục Nguyên lên mặt cỏ mềm mại, Angus nhấp lên, côn th*t khô nóng ma xát vách tường mềm mại. Khoảng cách này, sự tiếp xúc thân mật này, rốt cuộc cũng đem đến cảm giác chân thật cho hắn.
côn th*t to đến đáng sợ đâm sâu vào tận gốc rễ, Lục Nguyên bật khóc, nắm chặt cánh tay của Angus, sợ bị sức mạnh kia đâm bay ra ngoài.
"An... Angus... anh nhẹ chút, a a mạnh quá."
Hôm nay Angus có chút dịu dàng không nói nên lời, có thể là nể tình Lục Nguyên bệnh nặng mới khỏi, hắn nhẹ ôm thiếu nữ đã khóc không thành tiếng vào lòng, ngồi trên côn th*t cực nóng, từ dưới chống lên.
Thịt bích co chặt, mật ngọt giàn giụa, không bao lâu sau, phần hông kề sát của hai người đã ướt đẫm, phát ra tiếng vang dính nhớp ở trước cửa hang trống vắng.
Angus vội vàng liếm cắn bầu ngực không bị nội y trói buộc. Núm vú cương cứng bị hắn ngậm vào giữa làn môi, cách một lớp vải mỏng, bị nước miếng của hắn tẩm ướt.
"Đừng mà, khó chịu lắm!" Lục Nguyên ngẩng đầu, ôm chặt cổ Angus, ngón chân căng thẳng cong lên trên nền cỏ, thừa nhận cơn khoái cảm dị thường kéo đến.
Đột nhiên, ngón tay của Angus từ kẽ mông dời xuống miệng huyệt bị dập đến sưng đỏ, nhẹ véo âm đế đã cứng rắn, Lục Nguyên rùng mình một trận. Nhả núm vú nhỏ trong miệng, hắn bắt đầu hôn lên.
"Sướng không? Nguyên Nguyên, thừa nhận đi, chỉ có ta mới chịch em sướng chết, em không thể rời khỏi côn th*t của ta..."
Giọng hắn gợi cảm đòi mạng, lúc này Lục Nguyên ngoại trừ lắc đầu, chính là thút thít rên rỉ, hoa huy*t ngập trong nước xuân đã thích ứng với dương v*t của Nhân Xà vốn đáng sợ hơn nhân loại rất nhiều. Hắn đã mang đến cho cô khoái cảm, đã khắc sâu vào tâm trí cô.
Phạch... phạch...
Động tác hơi chậm lại, Angus chú ý thấy Lục Nguyên bị đâm thở không nổi, bàn tay to đặt lên tấm lưng nóng bỏng của cô, nhẹ nhàng vỗ.
"Bé ngoan... từ từ... hít sâu theo ta nào, ngoan... Hãy cảm nhận côn th*t của ta... có cứng hay không? Thích lắm đúng không? Tất cả đều là của em."
"Hu hu, anh đâm sâu quá, tôi khó chịu lắm, khó chịu lắm!"
Nỗi khó chịu này không dễ hình dung. Trong cơn thỏa mãn vì được lấp đầy lại có chút trống rỗng đói khát, miệng tử cung bị va chạm hơi hé, tựa hồ gấp gáp muốn ngậm quy đầu khổng lồ kia, thậm chí còn dâm đãng chờ mong được tinh dịch bắn đầy.
Lễ tinh dịch rửa tội nóng bỏng, đã trở thành khát vọng của cô...
Tiếng khóc của Lục Nguyên đã lớn hơn nhiều, tiếng rên rỉ cũng vang dội hơn. Bất tri bất giác, cô đã biến thành người phụ nữ như Angus mong chờ, bản thân chạy không thoát nữa, Nhân Xà đang kề da sát thịt đây, đã khống chế tất cả của cô.
"Có phải tử cung đang rất muốn được dập vào hay không? Sau đó tinh dịch đặc sệt sẽ bắn tràn cả âm đ*o dâm đãng của em? Nguyên Nguyên, nói cho ta, có phải đang rất muốn ăn tinh dịch của ta?"
côn th*t của hắn lại cứng thêm vài phần, nhiệt độ nóng bỏng gần như hòa tan cô, hóa thành một bãi nước mềm. Thịt bích trong hoa huy*t bị nghiền nát, tầng tầng buộc chặt, khoái cảm kích thích da đầu cô tê dại.
Cô không còn thời gian tự hỏi, hai chân kẹp chặt, ngồi trên côn th*t đang đánh vào thịt mình bạch bạch, ngửa đầu thét chói tai: "Đều muốn... mau cho em... mau cho em!"
"Được, đều đút cho em!"
Angus đẩy nhanh tốc độ, mãnh liệt ra vào trăm cái, đúng lúc Lục Nguyên sắp sửa cao trào, đột ngột bứt ra, "ba" một tiếng, kéo theo nước dâm và dịch nhày vô số. Lục Nguyên chưa kịp khóc kêu, hắn đã lật thân cô lại, ấn nằm bò trên mặt đất.
Banh ra hai chân run rẩy của cô, côn th*t dựng thẳng đáng sợ dính đầy d*m thủy, lần nữa đâm vào động thịt đã mở rộng.
"A a!"
Phương thức tiến công cuồng dã, Lục Nguyên đã hoàn toàn bị chiếm lĩnh. Tử cung chỉ vừa bị thao chừng mười cái, khoái cảm đã ùa đến bao phủ lấy cô, tinh dịch từng dòng nóng bỏng cũng cuồn cuộn phun vào cơ thể không ngừng nghỉ.
"Tất cả đều bắn cho em!"
Thời khắc bắn tinh, Angus cúi xuống, kề sát tấm lưng thon thả xinh đẹp của Lục Nguyên, một ngụm cắn lên sau cổ cô, ngăn không cho cô giãy giụa, lắng nghe tiếng khóc kêu của cô vì bị tinh dịch bắn, cực kỳ thỏa mãn.
"Nguyên Nguyên, sướng không?"
Thật lâu sau, khi côn th*t rời khỏi, một lượng lớn chất lỏng đến kinh người trào ra, hòa cùng hỗn hợp bọt trắng, chảy đầy đất, có cả nước tiểu vàng nhạt, là của cô và hắn...
- -----------------
Tác giả: Cuối cùng cũng lên chương mới rồi nè, xin lỗi vì đã để các bạn đợi lâu, thật ra tháng qua ta hơi rối, đầu tháng là đám cưới chị hai, cuối tháng lại là đám tang của mợ, hy vọng mọi người thông cảm cho việc mất tích của ta. Giờ ta trở về rồi, sẽ tiếp tục đăng chương mới, mong mọi người tiếp tục ủng hộ nhá!