Lọc Truyện

Truyện Ôn Nhu Chỉ Dành Riêng Em - Thôi Niệm Sở

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

CHƯƠNG 10

Thời buổi phát triển như bây giờ, muốn thấy được đom đóm cũng không phải dễ, thế mà đội trưởng lại cho cô cả vạn con đom đóm…. sự cưng chiều này cũng đủ làm cô hạnh phúc vô cùng… Nhìn thấy Hạ Linh kể luyên thuyên… cô cũng có thể tưởng tượng ra được, khung cảnh lúc ấy ngọt ngào cỡ nào…

Tình cảm chỉ đẹp khi hai bên thật lòng nguyện ý ở bên nhau, không lợi ích, không tính toán đan xen, đạo lý này cô đã thấu hiểu, chỉ là làm gì cô mới có được tình yêu như vậy..

Thân phận người thừa kế này của Thôi Niệm Sở tới bây giờ cô mới ý thức được nó mang lại cho cô bao nhiêu là gánh nặng, bao nhiêu là sự giả dối ….

Mải mê nói về chuyện của mình, lúc này Hạ Linh mới sức nhớ dáng vẻ vừa rồi của Thôi Niệm Sở, liền quay lại hỏi cô..

“Vừa nãy cậu suy nghĩ gì vậy, nhìn cả người cậu u ám vô cùng…”

Thôi Niệm Sở mỉm cười, cô đành lấp liếm cho qua chuyện, dù sao đó cũng là chuyện của cô, không nên kéo Hạ Linh vào, vẫn để cô ấy là một cô gái hoạt bát ngây thơ là được..

“Không có gì, chỉ là sắp về nhà nên có chút không nỡ, dù sao vẫn chưa đi đâu được nhiều”

Hạ Linh cười trộm : “Không ngờ cũng có lúc cậu ham chơi như tớ, sao nào muốn trước khi về nhà chồng được tung hoành thoải mái hả?”

Thôi Niệm Sở mới sực nhớ, cô đã đồng ý lời cầu hôn của Tôn Bắc rồi, theo dự kiến chắc là cuối năm nay họ sẽ tổ chức đám cưới, từ đây tới đó còn hai tháng… Cô phải tranh thủ để không gả cho người đàn ông này mới được… Chuyện giữa hắn và Thôi Niệm Mục, nhất định cô sẽ tìm thấy chứng cứ, không chỉ vậy còn sẽ làm cho danh xưng người đàn ông hoàn hảo của hắn sớm bị hủy hoại..

“Ừm vậy nên thời gian này, cậu có đội trưởng rồi thì nên vun đắp tình cảm vào.. mình muốn đi đây đó một mình, cho nên không thể thường xuyên gặp cậu rồi…”

Nói rồi Thôi Niệm Sở giơ tay ra ôm Hạ Linh vào lòng… Cô tạm thời né tránh Hạ Linh để tập trung hơn cho những việc đang đợi cô sắp tới…Thời gian không còn nhiều nữa rồi…

Hạ Linh hơi ngạc nhiên, cô tưởng Thôi Niệm Sở chỉ đùa, nào ngờ Thôi Niệm Sở định đi một mình thật à..

“Niệm Sở, cậu có chỗ nào không ổn không? Mình thấy gần đây cậu hơi quái lạ”

Thôi Niêm Sở cười vui vẻ đáp : “ không sao, chỉ là nghiệm ra chân lý cuộc đời thôi..”

Hạ Linh còn đang định hỏi thì điện thoại của Thôi Niệm Sở vang lên, nhìn dãy số trước mặt Thôi Niệm Sở cười dịu dàng….

“Mình nghe điện thoại chút nha”. Thôi Niệm Sở rút dây sạc, sau đó đi ra ngoài nghe… “Alo” giọng nam trầm ấm bên đầu dây bên kia… “Vâng, tôi nghe đây” Thôi Niệm Sở ngọt ngào đáp lại… “Tiểu Bảo muốn gặp cô, không biết chiều nay cô có tiện không?” Hoa Thần hồi hộp hỏi cô “Được, anh nhắn cho tôi địa chỉ nha, tôi tự mình qua đó..” Thôi Niệm Sở vui mừng, cô cũng muốn gặp lại bé Bông gòn, tuy nhiên vẫn nên cảnh giác một chút “Vậy tôi sẽ nhắn cho cô” Hoa Thần là người rất biết chừng mực, anh không hỏi cô tại sao, tất cả đều thuận theo cô muốn… Cúp máy xong, Hoa thần nhìn cậu nhóc trước mặt, nãy giờ trong lúc bọn họ nói chuyện, Hoa Tiểu Bảo đều ra hiệu là đưa điện thoại cho nhóc nói chuyện với chị, vậy mà Hoa Thần phớt lờ, sau đó cúp luôn..

Trên miệng vẫn không giấu đi ý cười gian xảo… “Con đâu nói chuyện được, nên ba đưa điện thoại cô ấy cũng không nghe được” Hoa Thần cố tình chọc tức Hoa Tiểu Bảo… Bình thường Hoa Tiểu Bảo có tính cách giống anh, không nóng cũng không lạnh, đối với mọi thứ rất ôn hòa, kể cả thằng bé có sợ hãi cũng chọn cách trong lòng dậy sóng ngoài mặt điềm nhiên..

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT