Lọc Truyện

Truyện Ôn Nhu Chỉ Dành Riêng Em - Thôi Niệm Sở

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

CHƯƠNG 17

“Khoan đã, muộn như thế này rồi, hay em ở lại đi…” Hoa Thần mặt vẫn điềm tĩnh như vậy mà hỏi cô… Thôi Niệm Sở nghe xong kinh ngạc vô cùng “Không không, sao tôi có thể ở đây được, lỡ như Hoa phu nhân hiểu lầm thì sao ạ?”

Hoa Thần ngơ ngác, cô đang nói mẹ anh sao? “ Hoa phu nhân..?”

Tần Thâm từ dưới đi lên vừa khéo nghe được vội vàng trả lời, trong khi đơn sự còn đang chưa hiểu vấn đề..

“Cô yên tâm đi, trong nhà này chỉ có đàn ông thôi, với lại Hoa Thần nhà chúng tôi cũng chưa kết hôn…”

Chưa kết hôn, vậy Tiểu Bảo…. cô tròn mắt nhìn bọn họ…”Vậy Tiểu Bảo…?”

Thấy dáng vẻ lắp ba lắp bắp của cô, Tần Thâm lại trả lời: “Tiểu Bảo là sự cố ngoài ý muốn thôi…từ nhỏ đã không có mẹ..”

Đàn ông ai cũng giống nhau nhỉ, không cặp bồ thì cũng có con rơi sao…..

Nhìn thấy ánh mắt có chút khác lạ của cô, Tần Thâm chỉ lẳng lặng cười, còn Hoa Thần có chút không vui… Bỗng nhiên trong phòng phát ra tiếng khóc của Tiểu Bảo, bọn họ vội mở cửa vào… Thấy Tiểu Bảo đang ôm con thú nhỏ, chạy lạch bạch về phía cô, ôm chầm lấy cô…..

Bộ dạng vô cùng đáng thương của Tiểu Bảo làm cô vò đầu bức tóc trong khó xử… Nếu như Hoa Thần ép cô ở lại chắc là cô đã dễ dàng từ chối, còn đằng này nhóc con cứ ôm cô mãi không buông… Dáng vẻ đáng thương của Tiểu Bảo, cùng nét mặt thành khẩn của Hoa Thần, thôi xem như lần này cô mê sắc quên mình vậy… Tiểu Bảo từ nhỏ đã không có mẹ, cho nên đối với nhóc, tình cảm cô dành cho nhóc đặc biệt hơn một chút, vừa muốn che chở, vừa muốn vun đắp yêu thương.

Tuy cô rất thích trẻ con, nhưng Tiểu Bảo lại là cậu bé lần đầu cô gặp đã quý mến vô cùng…một loại cảm giác thân thuộc khó diễn tả.

Vào lúc này Tần Thâm đứng bên cạnh không khỏi thán phục sự cao tay của Hoa Tiểu Bảo …đúng là nước mắt trẻ con không thể đùa được.

Trong gia tộc họ Hoa, chỉ những người thân thuộc mới biết, Hoa Tiểu Bảo tuy nhỏ tuổi nhất nhưng địa vị lại cao nhất, ai cũng phải chiều theo, xem ra Thôi Niệm Sở cũng không thoát khỏi số phận này.

Đêm xuống, bầu trời hôm nay đầy sao… Không khí ban đêm vừa tĩnh lặng, vừa yên bình….

Hoa Thần ngồi trong phòng, trên tay vẫn cầm điếu thuốc đang hút dở, ngẩng đầu lên ngắm bầu trời hôm nay… Trong suốt những năm tháng đen tối của đời anh, Hoa Thần đã từng nghĩ không điều gì có thể lay động được anh, từ sau cái chết của mẹ… Mỗi năm tới ngày sinh nhật Hoa Thần đều tự nhốt mình trong phòng rất lâu… đến tận bây giờ vẫn như thế….

Dù không nói ra nhưng ai cũng biết, anh hận ba mình cỡ nào, càng hận ông nội gấp vạn lần như vậy… Cho tới khi có sự xuất hiện của Tiểu Bảo, mọi thứ dường như đã trở nên hài hòa hơn, thế nhưng chẳng được bao lâu, thì tự tay Đông Vu đẩy mọi thứ vào ngõ cụt….

Đến bây giờ anh vẫn cảm thấy sự có mặt của Tiểu Bảo chính là nỗi ô nhục lớn nhất cuộc đời anh, cho nên suốt bao nhiêu năm nay, anh đối xử với thằng bé không nóng cũng không lạnh… Nhiều lúc người ngoài còn lầm tưởng Tần Thâm là cha của Tiểu Bảo..

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT