Lọc Truyện

Truyện Ôn Nhu Chỉ Dành Riêng Em - Thôi Niệm Sở

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

CHƯƠNG 18

Khóe miệng anh hiện lên một nụ cười đầy bi thương… Thờ dài… Cảm thấy có một chút không nỡ… Dù sao lần đầu tiên có một cô gái khiến anh không có bất cứ lý do gì cả, nhưng vẫn cảm thấy rung động… anh nỡ buông tay sao?

Có lẽ giờ phút này đã xuất hiện điều khiến anh cảm thấy tuyệt vọng nhất… Anh còn nhớ trước khi mẹ thằng bé mất đã từng nói : “ Rồi sẽ có lúc anh cảm thấy tuyệt vọng nhất, thứ anh muốn có, ở ngay trước mắt nhưng mãi mãi không thuộc về anh, nỗi đau thấu tim đó, anh cũng sẽ như tôi, chết trong đau thương mà thôi “

Suốt 5 năm qua, anh chưa từng một lần nhớ về người phụ nữ đó, cũng như những lời cô ta nói, vậy mà hôm nay…anh lại nhớ không sót một chi tiết nào… từ âm thanh bi ai của cô ta, bao phủ sự hận thù, tiếng cười chế nhạo cuộc đời anh…..

Một người như anh, có tư cách để yêu ai chứ?

Lựa chọn cuối cùng của anh sẽ là chôn vùi tình cảm vừa mới chớm nở này… Cô đã gặp một Tôn Bắc không ra gì rồi, không thể gặp thêm anh, cô ấy xứng đáng với những người tốt đẹp hơn… Điếu thuốc trên tay của Hoa Thần từ từ tan theo màn đêm…không ai biết được cõi lòng người đàn ông máu lạnh này đang đau khổ cỡ nào… Không ai có thể thấy được dáng vẻ lúc này của Hoa Thần, kể cả bản thân anh, cả người như chìm trong hố đen..

Hoa Thần là người đàn ông có đôi mắt rất đẹp, bình thường nó chỉ ám một màu u buồn, hôm nay lại phủ đầy tuyệt vọng… mang lại cho người ta cảm giác vô cùng thê lương..

Chính bản thân anh cũng không hề biết, khoảnh khắc đầu tiên khi nhìn thấy Thôi Niệm Sở, anh đã nhất kiến chung tình, đem hình ảnh của cô khắc cốt ghi tâm… Những chuyện trong quá khứ đúng thật là vĩnh viễn không thay đổi được, cũng như đôi tay đầy máu của anh vĩnh viễn không thể nắm lấy bàn tay ấm áp của cô… Rốt cuộc anh cũng đã hiểu ở phía cuối đường hầm mãi mãi không có ánh sáng…cũng không có cơ hội để anh làm lại từ đầu… Trái tim, đau như chết lặng…

—— Cả đêm giày vò, Hoa Thần không hề chợp mắt….

Mới sáng sớm, đích thân Tần Thâm hớn hở xuống gõ cửa gọi anh… Nhưng chỉ nhận được sự thờ ơ của Hoa Thần, anh cảm thấy không khỏe nên nhờ Tần Thâm tiễn Thôi Niệm Sở về dùm… Quái lạ con hàng này hôm nay lại giở chứng gì thế….Không phải mong ngày mong đêm bên người đẹp hay sao, bây giờ lại làm giá mà nhờ vả anh…Tần Thâm thầm oán trách trong lòng… Hoa Thần vẫn nằm trên giường, quay lưng về phía Tần Thâm, nhắm mắt lại giả vờ ngủ tiếp..

Nhìn Hoa Thần như vậy, Tần Thâm cũng không nghi ngờ gì… Sau khi ăn sáng với Tiểu Bảo và Thôi Niệm Sở xong, anh đã lái xe chở cô về điền trang… Buổi sáng lúc thức dậy không thấy Hoa Thần, cô cũng lấy làm lạ, nhưng Tần Thâm bảo là anh ta có việc nên cô cũng không để ý….

Cô nhớ lại những lời Hoa Thần nói hôm qua, vui vẻ chạy vào phòng sách, tiếp tục công trình nghiên cứu học của mình….

Cả ngày hôm qua tới nay cô vẫn chưa tắm rửa tử tế, nhưng lúc này đang cao hứng học tập quá, không thể cắt ngang vì những thứ linh tinh đó được… Thôi Niệm Sở muốn dành hết tâm trí của mình để đánh một ván cờ phân thắng bại với Tôn Bắc, một mặt là từ hôn với hắn, một mặt là để nói với Đế Đô này, Thôi Niệm Sở cô đây là người thừa kế nhà họ Thôi hoàn toàn xứng đáng… Và cũng mong muốn ba cô sớm được nghỉ ngơi, ông đã vất vả một đời rồi, cũng chưa từng có một ngày thuộc về mình, mẹ cô cũng chờ đợi cả đời rồi vẫn chưa có được một ngày bình yên bên ba… Phía trước cô là trách nhiệm nhà họ Thôi, phía sau cô là bảo vệ gia đình của mình….

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT