Lọc Truyện

Truyện Ôn Nhu Chỉ Dành Riêng Em - Thôi Niệm Sở

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

CHƯƠNG 23

Hôm nay bọn họ cùng nhau đi làm đồ gốm… Nơi này nổi tiếng nhất vẫn là những đồ dùng làm từ gốm, vừa tinh tế, vừa có nét văn hóa cao…chỉ đáng tiếc là không được lưu truyền rộng rãi… Một phần là do xã hội phát triển quá nhanh, dần dần người ta quên mất đi những giá trị văn hóa lúc xưa, một phần là nhu cầu của lớp trẻ thời hiện đại… Nhưng đối với Thôi Niệm Sở, cô khác với bọn họ, nếu bỏ một số tiền xa xỉ ra để mua những món đồ hiệu cao cấp thì cô lại chuộng những sản phẩm dân gian mang đậm truyền thống thế này hơn..

Vì vậy vào năm 16 tuổi, cô đã mong muốn sở hữu một ngôi nhà tại đây… đương nhiên là ba của cô cũng rất cưng con gái, vào ngày sinh nhật 17 đã không tiếc tay vung tiền tặng cô cả một điền trang lớn… Thỉnh thoảng khi cảm thấy chán nản, Thôi Niệm Sở sẽ ghé lại Thành Đô lưu trú, tránh xa những phiền muộn, tìm lại những cảm giác mới cho cuộc sống… Cũng chính vì vậy trong suốt những năm qua, Thôi Niệm Sở cũng đã học được cách thêu tay truyền thống ở đây, nhưng mãi vẫn chưa có cơ hội làm thử đồ gốm..

Thật may, hôm nay lại cùng bọn họ đến lò gốm..

Chân của Hoa Thần không thuận tiện, cho nên cả đêm qua cô cũng trằn trọc suy nghĩ không biết đi đâu để khiến anh không bị người ta soi mói… Vừa tới nơi, Tiểu Bảo cùng Thôi Niệm Sở đã vội vàng dìu nhau xuống xe, cô cùng nhóc đi tham quan lò gốm… Còn Hoa Thần cùng Tần Thâm thì cùng ngồi uống trà ở nhà khách… Bây giờ cô mới biết, mỗi một phân xưởng ở đây đều thuộc quyền sở hữu của Hoa Thần, vậy mà bọn họ kêu là kinh doanh nhỏ thôi…thật biết cách lừa người mà… Thôi Niệm Sở cùng Tiểu Bảo hì hục nặn cục đất sét cả buổi trời, mà vẫn không ra được hình dạng như mong muốn… Lúc này trông cô cũng có khác gì đứa trẻ lên năm đâu… hai người cứ nghịch tới nghịch lui… cuối cùng đem tới trước mặt Hoa Thần cùng Tần Thâm hai sản phẩm ngộ nghĩnh vô cùng… “Này, hai người xem giúp thử có biết đó là con gì không?” Gương mặt hớn hở của một lớn một nhỏ nhìn chằm chằm vào hai đối tượng đang hóa đá trước mặt… Lần đầu tiên, bọn họ cảm thấy đây là câu hỏi khó nhất, thực ra thì không thể biết được đó là con gì cả…. càng không biết nên trả lời sao đây..

Nếu trả lời không biết chắc chắn hai đứa trẻ chưa lớn này sẽ tức giận, nhưng nếu trả lời đại thì cũng bị tức giận….

Tần Thâm còn đang đổ mồ hôi thì Hoa Thần lên tiếng : “ Vậy hai người giới thiệu sơ về tác phẩm của mình đi, tại sao lại nắn ra nó, nếu hay thì sẽ có thưởng”

Cao thủ, đích thị cao thủ là đây….. Tần Thâm thán phục Hoa Thần sát đất, kế hoãn binh như vậy mà cũng nghĩ ra được… Cả hai đứa nhỏ từ ánh mắt diều hâu đổi thành đôi mắt to tròn phấn khích….

Thôi Niệm Sở chỉ vào con của Tiểu Bảo, đây là con chim nè, Tiểu Bảo vì thích động vật nhỏ nên chọn nặn con này… Còn cô thì thích con thỏ nên nặn nó… Sau khi biết đó là con gì, thì bọn họ thật không tin vào mắt mình… Nhìn tới nhìn lui cũng không giống, nhưng thôi mặc kệ khen trước tính sau..

Tần Thâm là người thức thời nhất từ trước tới giờ : “ Hai người thật khéo tay..đúng là nghệ nhận tương lai…” Lời khen cùng biểu cảm có chút giả dối nhưng không thể phủ nhận, hai vị chủ tử kia rất hài lòng… Còn vị đại ca bên cạnh thì nở nụ cười hạnh phúc… Hoa Thần anh ta vui gì chứ…có một loại cổ vũ ảo diệu như vậy mà cũng được sao… Vậy cho nên Hoa Thần vẫn giữ đúng lời hứa dẫn bọn họ đi ăn thật nhiều món ngon xem như là phần thưởng đã hứa… Kết quả là Thôi Niệm Sở cùng Tiểu Bảo ăn no tới mức bụng căng tròn… Trước mặt Hoa thần và Tần Thâm, cô không hề câu nệ gì cả, cô chỉ cảm thấy ở bên họ rất thoải mái… Với lại giữa cô và họ cũng chỉ đơn thuần là bạn bè, cũng không phải mối quan hệ tình cảm trai gái nên tâm lý càng không phòng bị ….

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT