Chương 51
Thẩm Dục An là xấu xí nhất Sau khi ăn cơm xong, Tô Manh nghiêm túc ngồi xuống trước mặt Tiểu Khải: “Tô Ngạn Khải, mẹ biết con rất yêu mẹ, rất muốn bảo vệ mẹ nhưng mẹ cần phải nói với con, mẹ là người trưởng thành rồi. Có rất nhiều chuyện có thể tự mình giải quyết. Cho dù là chuyện của Lưu Lệ Vân hay chuyện ngoại bắt đi xem mắt cũng vậy, đều là chuyện của mẹ, mẹ có thể giải quyết tốt.”
“Mẹ không hy vọng con dùng cách thức phạm pháp mà bảo vệ mẹ. Con như vậy, mẹ sẽ rất lo lắng, giống như việc không đón được con hôm nay ở nhà trẻ. Con biết chưa?”
Tiểu Khải nghĩ tới bộ dạng Tô Manh ôm nó khóc lớn trước cửa tối nay, trong lòng liền khó chịu: “Xin lỗi đã khiến mẹ lo lắng. Con biết lỗi rồi. Sau này sẽ không xảy ra chuyện giống hôm nay nữa”
Tô Manh xoa đầu Tiểu Khải đang xuống tinh thần: “Bây giờ mẹ cũng muốn thông báo cho con một tin tốt. Tới đây, cho con!”
Tiểu Khải nhìn điện thoại trước mắt, hơi không dám tin vào mắt mình: “Cho con sao?”
Tô Manh gật gật đầu, đặt vào trong balo nhỏ của nó: “Mẹ bận làm việc, có thể có những lúc không thể chăm sóc tốt cho con. Con có điện thoại trong tay, mẹ cũng có thể liên lạc được với con nhanh hơn chút. Như vậy mẹ sẽ yên tâm hơn rất nhiều. Con có thể mang đến nhà trẻ nhưng không thể chơi trước mặt mấy bạn khác. Chuyện này con có thể đồng ý với mẹ không?”
Nếu mang điện thoại đi nhà trẻ, Tiểu Khải nhất định sẽ muốn chơi.
Suy cho cùng điện thoại so với mấy phép toán cộng trừ nhân chia buồn chán mà cô giáo giảng trong lớp thú vị hơn nhiều.
Nhưng so với tình trạng không thể mang điện thoại theo bên người, thì bây giờ có thể mang điện thoại đến trường, thỉnh thoảng chơi một chút cũng đã tốt lắm rồi.
Tiểu Khải gật mạnh đầu, sờ sờ balo nhỏ có điện thoại ở trong: “Con nhớ rồi, mẹ”
Tô Manh nhìn thấy Tiểu Khải thông minh lanh lợi lúc này, nghĩ đến mấy chuyện lừa dối nó làm trước kia, tấn công tường lửa công ty lấy cắp tài liệu, lén chuồn về nhà hại cô tìm kiếm. Tất cả gộp lại khiến người vừa lo vừa sợ, lại vừa yêu vừa hận trong lòng.
Cô nhịn không được cảm khái: “Con yêu, nếu như con vẫn luôn ngoan như vậy thì thật tốt biết bao!”
Tiểu Khải nghe thấy lời này liền hơi không vui, phản bác liền: “Con vẫn luôn rất ngoan chứ bộ! Con còn giúp mẹ Tìm bạn trai nữa đó! Mẹ à, mẹ còn chưa nói, mẹ có vừa lòng với Thẩm Dục An không?”
Không nói tới Thẩm Dục An còn tốt, giờ nghe Tiểu Khải nhắc đến cái tên Thẩm Dục An, lại nghĩ đến ngoại hình giống nhau tới tám phần của hai người, trong lòng Tô.
Manh liền căng thẳng.
Cô lắc đầu liên tục: “Không cần, không cần. Mẹ không thích anh ta chút nào. Ghét hắn muốn chết luôn”
Tiểu Khải nhíu chặt mày: “Tại sao? Chú ấy là người có tiền có quyền nhất Trung Quốc. Nhìn ảnh cũng đẹp trai lắm. Nghe nói sức khỏe cũng không tốt. Con thấy chú ấy có thể miễn cưỡng làm bạn trai của mẹ được”
Trong lòng nó, mẹ là người phụ nữ tốt nhất trên đời, đương nhiên bạn trai cũng phải là người hoàn hảo nhất thì mới xứng với mẹ. Nếu như không phải tuổi nó quá nhỏ, nó còn không nỡ để Thẩm Dục An làm bạn trai của mẹ nữa cơ.
Để hoàn toàn chặt đứt ý nghĩ muốn tác hợp cô với Thẩm Dục An của Tiểu Khải, ngăn chặn triệt để khả năng để Tiểu Khải và Thẩm Dục An tiếp xúc với nhau, Tô Manh suy nghĩ nát óc cuối cùng cũng tìm được một lý do hoàn hảo.
“Bởi vì anh ta xấu! Vô cùng xấu!”
“Nhưng con xem hình trên Baidu, chú ấy cũng miễn cưỡng đạt yêu cầu. Không tính là xấu.”
Tô Manh nghiêm túc lắc lắc đầu: “Không, con yêu con bị lừa rồi. Mấy cái đó đều là dùng photoshop mà thôi. Con biết tại sao hôm đó mẹ lại che mắt con ở quán cà phê, không cho con thấy mặt anh ta không?”
“Tại sao?”
“Chính là vì anh ta xấu, mẹ lo con sẽ sợ. Trên mặt anh ta không biết bị bệnh gì mà nổi chí chít mụn. Mặt bên trái còn có một vết sẹo phỏng lớn như bàn tay. Nhìn vô cùng bưồn nôn, ghê lắm” Tô Manh dùng bộ dạng xấu xí nhất mà cô có thể nghĩ ra để miêu tả Thẩm Dục An.
Tiểu Khải nghe lời Tô Manh kể, ghê tởm tới nỗi nổi da gà khắp người, lập tức gạch một dấu chéo thật lớn lên tên hắn: “Ảnh chú ta đăng lên mạng toàn là gạt người! Thật ghê tởml”
Tô Manh nhìn thấy bộ dạng chán ghét này của Tiểu Khải liền lén thở phào một hơi trong lòng: “Con yêu, mỗi người đều muốn bày cái đẹp nhất của mình ra cho người khác xem, nhất là khi anh ta còn là chủ tịch của tập đoàn, đại diện cho b: của công ty. Thích dùng photoshop giấu đi ngoại hình thật của mình cũng rất bình thường”
Tiểu Khải miễn cưỡng chấp nhận lý do này: “Ôi, photoshop quả thật là công trình thế kỷ”
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!