Chương 86
Không dễ gì mới đợi được đám người đặt hết quà xuống, Tô Manh mới có thể quay lại bên cạnh sofa, đúng lúc nghe thấy lời của bà Thẩm.
Cô căng thẳng ôm lấy Tiểu Khải, dùng cánh tay che chắn nó một cách triệt để rồi nghiêm mặt phản bác: “Bác.
Thẩm, cháu và Thẩm Dục An chỉ gặp mặt mấy lần. Căn bản không có yêu đương gì hết”
Cô vốn còn muốn phủ nhận chuyện Triệu Trí Tuấn nói cô với hắn là vợ chồng nhưng lời vừa đến miệng lại nuốt xuống.
Ngược lại cô thà để hai vợ chồng bác ấy hiểu nhầm cô là vợ của Triệu Trí Tuấn để cắt đứt hoàn toàn ý nghĩ đến đây tìm cô lần nữa.
Gô tin, cho dù là ai cũng không hy vọng con trai nhà mình có mối quan hệ gì với một người phụ nữ đã có chồng.
Sắc mặt của bà Thẩm vô cùng khó coi. Nhất là khi nhìn qua đống quà mà bà đã dày công chọn lựa cho con dâu thì trong lòng lại càng thêm buồn bực.
Tuần trước bà biết được tin tức từ đứa cháu trai bên ngoại của mình Tư Tuấn Ngạn, nói là Thẩm Dục An đang theo đuổi một cô gái. Lúc nghe đến việc hai đứa tụi nó gặp mặt nhiều lần mà còn tiến triển thuận lợi, không biết bà đã vui đến nhường nào.
Lúc Thẩm Dục An ba tuổi đã thể hiện trí thông minh hơn người. Nó luôn hiểu rõ ràng bản thân muốn gì, căn bản không cần người làm cha làm mẹ như hai người quan tâm. Sau này tốt nghiệp tiến sĩ rồi lập nghiệp, nó mới xin nhà xuất ít tiền vốn.
Lúc Thẩm Dục An sinh ra, hai vợ chồng họ cũng phấn đấu vì sự nghiệp của mình. Có đứa con trai thiên tài hiểu chuyện như Thẩm Dục An, trong lòng bọn họ chỉ có kiêu hãnh và an tâm.
Nhưng đợi đến khi tuổi tác của nó càng lúc càng lớn, sự nghiệp của bọn họ dần dần ổn định rồi thì bọn họ mới phát hiện từ nhỏ tới lớn Thẩm Dục An chưa từng thích bất kỳ đứa con gái nào.
Một thời bọn họ còn tưởng Thẩm Dục An là đồng tính, thật không dễ dàng gì mới chấp nhận được chuyện này, rằng ngày nào đó Thẩm Dục An sẽ dẫn theo một thäng con trai khác về nhà.
Nhưng bọn họ cứ đợi, đợi đến khi Thẩm Dục An ba mươi tuổi mà vẫn viết code mỗi ngày ở công ty. Ngay cả con trai cũng không thèm tìm.
Bọn họ đều đợi tới mức tuyệt vọng. Lúc tưởng con trai mình cả đời này phải cô đơn tới già thì đột nhiên có người nói con trai nhà bọn họ đang yêu, còn hẹn hò với con gái mấy lần rồi.
Hai người bọn họ vui mừng khôn xiết, đều đợi một ngày Thẩm Dục An dẫn người về nhà.
Nhưng ai ngờ Tư Tuấn Ngạn lại chạy lại nói hai người đó chia tay rồi.
Bọn họ còn tưởng có phải con trai mình làm điều gì không tốt mới khiến cho Tô Manh tức giận.
Con trai mình thế nào, bọn họ hiểu quá rõ. Suốt ngày chỉ có viết code và công việc. Đừng nói dỗ dành người khác.
Ngay cả một câu ngọt ngào cũng không biết nói.
Thật không dễ dàng gì mới có một đứa con gái bị mù nhìn trúng con trai mình. Bọn họ đương nhiên hy vọng hai đứa tụi nó yên ổn yêu thương nhau.
Nên vợ chồng hai người mới thương lượng một chút rồi quyết định tới nhà thăm Tô Manh. Cho dù có chút lỗ mãng nhưng bọn họ cũng muốn thử, phấn đấu vì con một chút.
Ai ngờ vào trong nhà rồi mới phát hiện hai vợ chồng bọn họ hiểu lầm. Người ta căn bản không có yêu đương gì với con trai nhà mình. Hơn nữa còn là một người phụ nữ đã có chồng.
Nói không chừng việc bọn họ tự nhiên tới thăm lại còn ảnh hưởng tới cảm tình của vợ chồng nhà người ta.
Bà Thẩm rốt cuộc cũng là người từng trải. Mặc dù dưới tình huống ngượng ngùng như vậy vẫn có thể chớp mắt cười nói: “À? Vậy sao. Xem ra là tôi với cha thằng bé hiểu lầm rồi. Thật ngại quá. Chỉ có thể trách tôi và ông nhà quá nóng vội, thấy Thẩm Dục An gặp gỡ cô Tô đây vài lần liền hiểu lầm giữa hai người có chuyện gì”
Triệu Trí Tuấn ở bên cạnh lập tức giống như thằng đàn ông bị vợ cắm sừng, đen mặt hét lên với Tô Manh: “Tô Manh, sao cô có thể làm vậy? Cô còn mặt mũi nhìn con trai Tiểu Khải của chúng †a sao?”
Mẹ hắn ta lại bắt đầu dùng ánh mặt ác độc nhìn chäm chằm vào Tô Manh: “Chó thích ăn cứt. Đàn bà hư hỏng quả nhiên là hư hỏng. Không có thằng đàn ông nào mắt mù như vậy”
Tô Manh ôm lấy Tiểu Khải, không lên tiếng.
Ngược lại Hồ Dương ngồi bên cạnh lại nhìn không nổi, quét mắt nhìn đống quà chất cao thành núi trong phòng khách mà trừng mắt nhìn hai mẹ con nhà họ Triệu: “Mấy người nói năng bậy bạ gì vậy? Con gái tôi đã ly hôn với Triệu Trí Tuấn nhà bà năm năm rồi. Bà dựa vào cái gì mà lo chuyện của con gái tôi, không cho nó có bạn trai chứ?!”
Trước kia bà cảm thấy hiện tại Triệu Trí Tuấn ít nhiều gì cũng tính là có chút tiền. Cho dù ly hôn rồi cũng là chủ tịch của một công ty.
Có con rể làm chủ tịch, vậy sau này có thể giúp được bà biết bao nhiêu việc đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!