Chương 1079: Kỳ đà cản mũi siêu bự
Đầu óc Đế Anh Thy như đứng máy. Tiếng tim đập đã bị nụ hôn của Tư Hải Minh nuốt chứng.
“Anh Thy…” Anh triền miên gọi tên cô, vừa thâm tình vừa mờ ám. Anh không thể chờ được nữa, dường như muộn thêm một giây, anh sẽ chết vì đói khát. Anh chờ ba năm, bồi hồi ở đảo Trân Châu thật lâu, cuối cùng cũng được hôn người con gái mà mình ngày nhớ đêm thương.
Nếu ban đầu Đế Anh Thy không phản kháng vì sau này đã mất hết cơ hội phản kháng, bởi vì cô không còn sức lực, thân thể mềm nhũn. Cô có cảm giác rất quen thuộc. Đúng rồi, lúc cô lặn xuống nước cũng cảm thấy nghẹt thở như lúc này, càng lâu thì càng khó thở, không tìm được oxy để hô hấp. Mà Tư Hải Minh lúc này còn nguy hiểm hơn cả biển khơi, ôm chặt cô vào lòng, mặc cho anh cắn nuốt linh hồn của cô…
Đế Anh Thy bị đẩy lên mặt gương, cô hít thở một lát, Tư Hải Minh lại hôn lên.
“Ưm..” Đế Anh Thy run lên, điểm tựa duy nhất là cánh tay của Tư Hải Minh. Tư Hải Minh xâm phạm môi cô, bàn tay vuốt ve hình xăm, chẳng những không khiến anh thỏa mãn mà anh còn muốn nhiều hơn nữa, chỉ hận không thể lập tức nuốt cô vào bụng. Ngay khi anh không thể kiềm chế được thì một khẩu súng lặng lẽ kề bên gáy.
Tư Hải Minh chấn động, cứng đờ không nhúc nhích. Người này lái máy bay chiến đấu hay sao mà tới nhanh như vậy… Anh lùi lại, vất vả buông tha đôi môi sưng đỏ của Đế Anh Thy.
“Sao không tiếp tục nữa đi?” Sắc mặt Để Hạo Thiên tái mét, ánh mắt sắc bén như thể chỉ hận không đâm xuyên đầu Tư Hải Minh, nòng súng đặt trên đầu Tư Hải Minh, chỉ muốn đâm vào đầu anh ta.
Đâu óc Đế Anh Thy không tỉnh táo, nằm trong lòng Tư Hải Minh thở dốc, nhu nhược đến đáng thương. Tư Hải Minh kéo áo choàng tắm bị trượt xuống trên vai Đế Anh Thy, che lấp làn da mịn màng của cô, ôm Đế Anh Thy để tránh cô bị ngã xuống.
“Xin lỗi, không biết anh đến đây, tôi nên chuẩn bị trước mới đúng” Tư Hải Minh chỉ cảm thấy đau đớn vì bị chặn ngang giữa chừng, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh, giống như thứ kê kê trên đầu anh không phải là một khẩu súng đáng sợ mà là một cái ống nhựa vô hại.
“Tư Hải Minh, cậu không để mắt tới người nhà họ Đế chúng tôi đúng không?” Đế Hạo Thiên tức giận dùng nòng súng chọc lên đầu Tư Hải Minh, hoàn toàn không coi anh là nhân vật có tiếng tăm gì.
“… Không phải. Anh là người đầu tiên có thể vượt qua vòng bảo vệ khắc nghiệt. Hơn nữa anh tới rất nhanh” Tư Hải Minh nói.
Đế Hạo Thiên căn răng, kìm nén không bắn anh ta một phát súng, vươn tay kéo Đế Anh Thy ra. Thấy Để Anh Thy mềm nhũn, thậm chí đeo chiếc vòng cổ kia, Đế Hạo Thiên càng muốn giết người.
Bị kéo ra, Đế Anh Thy cũng tỉnh táo lại. Thấy cục diện trước mắt, cô thật sự muốn tìm cái lỗ chui vào. Cô nói với Tư Hải Minh: “Tôi… tôi không có báo cho anh trai…
Đế Hạo Thiên khó tin nhìn em gái cưng của mình, suýt nữa bị ăn mất mà còn nói như vậy sao?
“Tôi biết.” Tư Hải Minh quay lại nhìn cô.
Đế Anh Thy né tránh nhìn nơi khác. Nhưng khi thấy ánh mắt của anh hai, cô hoảng sợ cúi đầu, thừa nhận sai lầm: “Anh hai, em sai rồi”
Thứ nhất, không nên rời đi cùng một người đàn ông xa lạ; thứ hai, không nên nói dối người nhà chạy tới thủ đô Hải Hạ, đúng là gan lớn bằng trời.
“Trong mắt các anh, dù em làm sai thì cũng là đúng. Kẻ duy nhất có tội là cậu ta!” Đế Hạo Thiên chỉ súng vào Tư Hải Minh: “Bây giờ tôi sẽ bắn cậu!”
“Anh hai, đừng!” Đế Anh Thy hoảng sợ.
“Em nói đỡ cho cậu ta hả?” Sắc mặt Đế Hạo Thiên rất đáng sợ.
“Không phải, ý em là em tự muốn đến đây chơi. Anh cũng biết mà, nếu em không muốn đến thì anh ta không thể dẫn em đi” Đế Anh Thy nói.
Nhưng dù vậy, Đế Hạo Thiên vẫn rất giận dữ.
Anh vừa đến đã thấy Tư Hải Minh đang hôn em gái cưng của mình, cảm giác giống như cô em gái thuần khiết của mình bị thứ vô liêm sỉ chà đạp, anh có thể vui đến nước nào? Nếu không phải anh xuất hiện kịp thời thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi! Anh sẽ không cho phép tình huống này xảy ra.
“Anh hai, thôi bỏ đi” Đế Anh Thy kéo tay cầm súng của Đế Hạo Thiên. Đế Hạo Thiên chĩa súng vào Tư Hải Minh, nhưng nhìn vẻ mặt Tư Hải Minh có sợ hãi gì không? Hoàn toàn không có. Đây là dám chắc mình không dám bắn chứ gì? Đúng, Anh Thy không biết, nhưng họ lại biết mối quan hệ rắc rối này, cũng chính là nguyên nhân khiến Tư Hải Minh sống sót tới bây giờ. Đế Hạo Thiên cất súng, ngay sau đó một cú đấm nện lên mặt Tư Hải Minh!
“Anh hai!” Đế Anh Thy sững sờ. Quan trọng là Tư Hải Minh còn xoa khóe miệng dính máu, hỏi: “Tôi đi sắp đặt phòng cho anh nhé? Nơi này có 98 căn phòng, mặc cho anh chọn.”
Đế Anh Thy: “..” Người này không nổi giận à?
Thoạt nhìn anh hai của cô càng giận dữ hơn…
Đế Hạo Thiên xuất hiện trong biệt thự Minh Uyển khiến bầu không khí lúc nào cũng căng thẳng. Sau bữa tối, Đế Anh Thy bị Tư Hải Minh đưa đi chơi ở khu vui chơi, đó là khu vui chơi chuyên tạo ra là sáu đứa bé.
Kết quả là bất kể Đế Anh Thy được Tư Hải Minh đưa đi đâu, Đế Hạo Thiên cũng sẽ xuất hiện ở cách đó không xa, khiến Đế Anh Thy với Tư Hải Minh thuần khiết như anh em ruột. Ngay cả Đế Anh Thy ngồi uống nước, Đế Hạo Thiên cũng chen vào giữa hai người.
Đế Anh Thy dại ra, cô chỉ uống miếng nước thôi, cho dù Tư Hải Minh ngồi ngay bên cạnh thì cũng cách một khoảng cách, có nhất thiết phải ngồi ngay chính giữa không? Cho nên đừng nói là hôn môi, ngay cả cơ hội sờ tay cũng không có!
Buổi tối, Tư Hải Minh vẫn dẫn Đế Anh Thy ra ngoài chơi. Không cần có vệ sĩ đi cùng, chỉ cần hai ông lớn Tư Hải Minh và Đế Hạo Thiên là đủ rồi.
Đế Anh Thy dạo chơi trên con đường phồn hoa, thấy cái gì cũng mới mẻ. Tư Hải Minh sáp lại gần cô, tư thái bá đạo khiến Đế Hạo Thiên chỉ muốn rút súng ra. Nhưng thấy Đế Anh Thy như vậy, Đế Hạo Thiên cũng cảm thấy áp lực. Trước kia cô chỉ muốn thoát khỏi thủ đô, nhưng bây giờ lại vui vẻ như vậy, hoàn toàn không nhớ mình đã từng bị tổn thương như thế nào.
“Ê, đi mua chai nước cho tôi” Đế Hạo Thiên lạnh mặt ra lệnh cho Tư Hải Minh. Đế Anh Thy đang ngắm nghía đủ loại trang sức kỳ lạ ở quán ven đường, thấy Tư Hải Minh im lặng đi mua nước.
“Anh hai, anh làm vậy không được đâu” Đế Anh Thy nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!