CHƯƠNG 1227 (2209 ) AI NÓI CHO CÔ BIẾT LÀ ĐÀO ANH THY
Edit By Trà Nữ Lê
Toàn thân Tư Hải Minh kéo căng, run rẩy, nhìn Đế Anh Thy đang mê man, ôm lấy khuôn mặt nhỏ của nàng “Phương pháp thôi miên?”
“Cô ấy bị hôn mê lâu như vậy là do bị ảnh hưởng bởi phương pháp thôi miên. Trong thời gian ngắn, Đế Anh Thy bị ngất hai lần, trên thực tế tôi không thể đảm bảo khi nào sẽ tỉnh lại. Tôi chỉ có thể cam đoan là thân thể của cô không có vấn đề gì, chi bằng chúng ta chờ thêm một đêm nữa xem sao?” Hạ Khiết Mai nói
Thêm một đêm đối với Tư Hải Minh mà nói mỗi một giây đều là sự giày vò đau đớn
Anh muốn nàng tỉnh …
Kết quả như thế này là bởi vì cái ả đáng chết kia!
Tư Hải Minh mắt đen chuyển đổi, ngồi dậy quay người rời đi “Dẫn tôi đi!”
“Vâng” Hạ Khiết Mai nói
Tần Diễm My bị nhốt trong nhà xác đã mấy giờ trôi qua, cô co ro lại một gốc toàn thân phát run, con mắt mở to hết sức có thể
Bên trong là nơi chứa thi thể, nhiệt độ trong này là mười mấy độ, lại là nơi giữ xác chết mặc dù được phủ kín bằng tấm vải trắng nhưng vẫn lộ phần chân ra bên ngoài, màu da trắng bệch
Nơi này không phân biệt ban ngày hay đêm, lúc nào cũng có ánh đèn và không khí lạnh bao trùm, càng khiến cho cô vô cùng sợ hãi
Trong căn phòng nhà xác hoàn toàn tĩnh mịch, trừ cô, bất kỳ âm thanh nào cũng có thể dọa cô hồn phiêu phách tán
Bỗng có tiếng mở cửa, Tần Diễm My nhất cử nhất động cũng không dám lơ là mà nhìn chằm chằm vào hướng cánh cửa
Nhưng khi nhìn thấy người tiến vào chính là Tư Hải Minh sắc mặt cô tái nhợt, ánh mắt hiện lên nổi hận thù
Cô cố gắng chống đỡ thân hình đang đông cứng của mình mà đứng lên, chuẩn bị đấu khẩu cùng Tư Hải Minh
Còn trong mắt của Tư Hải Minh cô và xác chết không khác
Tư Hải Minh như ác ma đến từ địa ngục, vừa đi tới vừa mở miệng nói “Cô muốn báo thù Tư Viễn Hằng tại sao không đến tìm ta mà lại tìm đến cô ấy?” Một tay túm tóc của Tần Diễm My…
“A!” Tần Diễm My cảm thấy toàn bộ da đầu của mình như muốn tróc ra, đau đến mức cô phải kêu to. Tiếp đến là toàn thân bị đưa lên cao sau đó hất văng ra ngoài, hành động hung tợn nện cô lên tường, thân thể cô rơi tự do xuống mặt đất.
Cô ho hai tiếng, máu tươi từ khóe miệng tràn ra
Tần Diễm My hoảng sợ sức mạnh của Tư Hải Minh, toàn thân run rẩy, sắc mặt trắng bệch
Cô liền bị nằm rạp xuống mặt đất, miệng cười hahaha thật lớn, vết máu vẫn còn dính trên miệng của cô. Giọt nước mắt từ trong khóe mắt tràn ra nhưng ánh mắt nhìn về phía Tư Hải Minh “Tìm người? Tìm Đào Anh Thy báo thù thì mới đâm được đến trái tim của ngươi, nhìn người bây giờ đầy phẫn nộ đi”
Hô hấp của Tư Hải Minh nổi loạn, nội tâm khát máu của anh đang cực kì đè nén “Ai nói cho cô biết là Đào Anh Thy?”
“Không cần ai nói cho tôi biết, đoán cũng có thể đoán được. Trừ Đào Anh Thy ra thì ai làm cho ngươi khẩn trương như thế này? Chỉ là không thể ngờ cô ta lại có thân thế như vậy, thật đáng mừng. Nhưng Tư Viễn Hằng lại rất đáng thương, phải vì một người như cô ta mà chết…A!” Tần Diễm My còn chưa nói xong, chiếc giày da màu đen liền nằm ngay trên cổ, khiến cho cổ họng của cô chỉ có thể phát ra âm thanh không ra lời
Có khả năng cổ cô sẽ bị gãy, thật đáng sợ!
Tần Diễm My không hề sợ, cô tay thật sự là không sợ
Nếu như cô sợ thì chắc chắn sẽ không đi tìm Đào Anh Thy gây phiền phức
Tư Viễn Hằng chết, bản thân cô cũng muốn chết cùng với anh
Ba năm qua, cô mỗi ngày đều nghĩ đến anh. Cứ nghĩ là Đào Anh Thy chết rồi nên lòng thù hận cũng một chút vơi đi. Không ngờ rằng ba năm sau Đào Anh Thy lại “sống” trở lại
Tại sao?
Tại sao Tư Viễn Hằng chết còn nàng thì vẫn sống? Tại sao lại để cho nàng sống?
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!