Chương 277: Làm chuyện cần làm
Khi Đào Anh Thy đang ngẩn ngơ, đột nhiên cảm thấy luồng khí áp chế càng ngày càng gần, không khỏi lấy lại tinh thần.
Tư Hải Minh đã đến trước mặt cô, ngước mắt lên, ánh mắt tối dần.
Trên thân hình vạm vỡ đều là nước vô cùng gợi cảm, sức công phá mạnh mẽ.
Ngay cả khi anh khỏa thân, cũng khó nén được khí chất bá đạo vốn có của mình.
Tư Hải Minh nâng cằm cô lên, ép cô phải nhìn anh: “Cô đang nghĩ gì? Hả?”
“Không ngờ anh Minh lại có sở thích này, thích người khác nhìn thấy mình tắm”
Đào Anh Thy nói. “Nếu như tắm xong, tôi có thế đi ra ngoài được không? Tôi nóng”
“Cô nghĩ xem có thể ra ngoài được không?” Tầm mắt Tư hải Minh dừng lại trên cổ áo choàng tắm của cô.
Bởi vì vùng vẫy phản kháng cố áo hơi mở ra rất đề khiến người khác có suy nghĩ sâu xa khác.
Đào Anh Thy không được tự nhiên liền quay mặt sang hướng khác: “Vậy anh có thể cởi trói cho tôi trước được không?”
Tư Hải Minh nhìn dáng vẻ tức giận của cô, tâm trạng cũng khá lên, hiểm khi dễ dàng thuận theo ý cô như vậy, cởi dây lưng đang trói cô ta.
Cố nén tâm trạng bất ngờ, nhưng cũng không cảm kích.Lắc lắc cổ tay, trực tiếp vòng qua bên cạnh người Tư Hải Minh, chuẩn bị đi ra ngoài.
Nhưng cô tay cô lại bị anh bắt lấy, cả người lập tức bị kéo trở về.
Đào Anh Thy nhíu mày, cả người vô cùng nôn nóng: “Anh làm sao vậy?”
“Như thế nào tôi mới có thể ra ngoài?”
Đào Anh Thy cúi đầu nhìn áo choàng tắm ẩm ướt trên người, trong phòng Tắm cũng không có áo choàng tắm thừa, nếu cứ như vậy bước ra ngoài thì sẽ ướt khắp phòng.
Anh còn quan tâm đến chuyện này nữa sao?
Không phải lúc nào anh cũng trong tâm thế thấy người khác có chuyện liền cảm thấy thú vị mà.
Không phải luôn muốn nhìn thấy bộ dạng khó xử ngượng ngùng của cô hay sao?
Không.
“Yên tâm, tôi sẽ không để nước làm ướt sàn nhà đâu” Đào Anh Thy nói xong, vừa bước lại gần cửa vừa cởi áo choàng tắm.
Khi ra đến cửa, cô ném áo choàng tắm xuống đất rồi đi thẳng ra ngoài.
Vẻ đẹp rực rỡ vụt qua khiến đôi mắt đen láy của Tư Hải Minh thoáng trở nên nguy hiểm.
Đào Anh Thy chọn một bộ đồ ngủ trong tủ quần áo để mặc lên người.Trở lại phòng ngủ, Tư Hải Minh đang từng bước tiến về phía cô cũng mang theo vài phần cảm giác nguy hiểm, đặt tay lên thắt lưng của cô, sau đó đem cả người cô đặt lên giường.
Bóng đen bò lên như dã thú, môi mỏng tiến đến, giọng nói vô cùng khàn khàn: “Làm chuyện nên làm”
Đào Anh Thy mệt mỏi mở mắt ra, đập vào mắt cô là lồng ngực cường tráng của đàn ông, đầu cô gối lên cánh tay của Tư Hải Minh, cả người cuộn tròn trong vòm ngực của anh.
Như thể muốn bao bọc lấy để cô được an toàn .
Đây chỉ là áo giác, Tư Hải Minh là một người đàn ông vô cùng nguy hiểm, không thể làm như vậy được.
Rời xa anh, mới là cách an toàn nhất.Đào Anh Thy cố gắng cử động người, chỉ mới hơi cử động, lưng mỏi chân đau đành phải nằm im bất động.
Tuy nhiên, chưa kịp cử động eo, cô đã bị Tư Hải Minh dùng tay trói chặt khiến cô không thể thoát ra.
Lại nhìn Tư Hải Minh, anh ta đường như vẫn chưa tỉnh lại.
Người đàn ông này thực sự là…
Đào Anh Thy không nói nên lời, chỉ có thể tiếp tục ngủ.
Cứ như thế cô ngủ rất lâu, đến khi tỉnh lại, Tư Hải Minh cũng không còn ở bên cạnh nữa.
Đã gần trưa.
Đi ra khỏi phòng, đi xuống lầu, ăn cơm.
Ăn xong cô định đến đài truyền hình, cả buổi sáng không thấy xuất hiện nữa, chắc Trương Thiên Di đã quen rồi.Chỉ cần cô thành công trốn thoát khỏi đây, rời khỏi Tư Hải Minh, Trương Thiên Di có thể tìm được trợ lý mới.
Đào Anh Thy không phải không sợ hãi, nhưng cổ cảm thấy bản thân mình nên thận trọng hơn một chút, suy nghĩ thấu đáo một chút thì sẽ không giống như lần trước Tư Hải Minh có thể đến sân bay bắt người.
Vừa định ra ngoài, Bob liền bước tới: “Cô Anh Thy…”
Cô quay đầu nhìn lại, liền thấy Bào Điển đưa đến một chiếc hộp, mở ra bên trong là một chiếc điện thoại mới.
“Đây là…”
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!