Chương 593: Bảy mươi hai giờ
Bây giờ cô càng hoảng sợ.
Mặc dù nói rất súc tích, nhưng Hạ Khiết Mai có kinh nghiệm phong phú vẫn hiếu: “Với thể chất của cô, khả năng mang thai là rất lớn
” Sự “rất lớn” này khiến Đào Anh Thy căng thẳng.
Nếu không phải cô sợ, cũng sẽ không gấp gáp gọi điện thoại cho Hạ Khiết Mai
“Vậy với thể chất của tôi, uống thuốc trong vòng bảy mươi hai giờ sẽ không sao đúng không?” Trước đây Đào Anh Thy từng uống thuốc khi ngủ cùng Tư Hải Minh, nhưng cũng có lúc không đáng tin
Hỏi thêm một câu không hề thiệt thòi.
“Đúng, bảy mươi hai giờ. Dù sao ngày mai tôi sẽ đến biệt thự Minh Uyển, tôi tiêm cho cô, tác dụng phụ nhỏ.”
“Ừ, được” Đào Anh Thy nói chuyện điện thoại xong, đầu óc thư giãn.
Cô đứng lên, dùng sức trừng Tư Hải Minh, đi qua bên người anh, ra khỏi phòng tắm.
Tìm bộ đồ ngủ để mặc rồi muốn đi.
Còn chưa bước ra phòng ngủ, cánh tay đã bị xiết chặt, lôi về.
“Á..” Đào Anh Thy đụng vào trước ngực Tư Hải Minh, gương mặt gần trong gang tấc khiến cô khó thở, lập tức nổi giận: … Thả tôi ra
“Đi đâu?”
“Tôi đi ngủ với sáu đứa nhỏ.” Cô không muốn ở đây, quá nguy hiểm
Tư Hải Minh giống như dã thú mất khống chế, tạo ra tình hình như vậy, có thể thấy mức độ hung dữ mạnh mẽ của anh
“Không được, ngủ ở đây” “Anh xem chuyện tốt anh làm này
Lỡ như lại mang thai thì sao?” Đào Anh Thy rất tức giận.
“Không phải trong vòng bảy mươi hai giờ à?” Tư Hải Minh không hề hoang mang.
Đào Anh Thy căn môi, nhìn anh chăm chẩm.
Người này làm chuyện xấu vẫn thản nhiên, thật sự vô cùng đáng ghét
Tư Hải Minh giữ eo của cô, trực tiếp bế kiểu công chúa, bế cô lên giường, môi mỏng đặt lên miệng nhỏ đang chống cự, trêu đùa một lúc, làm Đào Anh Thy đỏ bừng cả mặt thở hồng hộc mới buông ra.
“Không muốn sinh con cho tôi, hử?” Chóp mũi cứng của Tư Hải Minh cọ cái mũi nhỏ của Đào Anh Thy, hơi thở nóng rát khiến trái tim của cô sắp tan chảy
Đào Anh Thy không chịu được, nghiêng mặt sang một bên: “Anh có nhiều con thế rồi, vẫn ít à…” “Chưa trả lời câu hỏi của tôi..” Tư Hải Minh cần môi, làm Đào Anh Thy nhíu mày.
Có phải là chưa trả lời, người đàn ông nguy hiểm này sẽ nuốt cô vào bụng? Không, đây không phải câu hỏi, mà là câu khẳng định
Khí thế áp đảo mạnh mẽ khiến cô không thở được
“Không phải tôi đã sinh rồi à” Đào Anh Thy bị ép tới mức sắp ngạt thở mới nói.
“Trả lời lần nữa” Tư Hải Minh kéo cổ áo của cô.
Đào Anh Thy sợ hãi vội vàng túm lại, sắc mặt đỏ ửng, từ cổ xuống xương quai xanh trắng mịn cũng đỏ: “Sao anh nhất định phải tìm tôi sinh? Trên thế giới này đâu phải chỉ có mỗi tôi là phụ nữ
Hỏi câu như thế, anh thật sự rất kỳ lạ” “Ý của cô là không bằng lòng?”
Đôi mắt đen của Tư Hải Minh nguy hiểm híp lại, cánh tay siết chặt eo của Đào Anh Thy nâng lên.
Mạnh mẽ như thế.
Trái tìm của Đào Anh Thy đập nhanh khi nhìn anh, hơi thở rối loạn, Tư Hải Minh như thế khiến cô trở nên rất khác thường
Ngay cả sức phản kháng cũng không có
“Nhớ kỹ, cô là của tôi, chỉ có thể sinh con cho tôi, trong đầu không được nghĩ đến bất cứ người đàn ông nào
” Tư Hải Minh nhìn cô, mang theo sự chiếm hữu cố chấp.
Đào Anh Thy không chịu đựng nổi mà chuyển ánh mắt sang một bên, nói thầm: “Tôi đâu có người đàn ông nào khác…”
Tư Hải Minh nâng cằm của cô, như ma quỷ: “Trong bảy mươi hai giờ tiếp theo, chúng †a nên nắm chặt thời cơ