Chương 18
Suy nghĩ đến việc ngày đầu tiên đến công ty mới làm việc, Tô Manh đã đặc biệt chọn cho mình một bộ quần áo kiểu công sở rất nhẹ nhàng.
Một chiếc áo sơ mi dài tay màu trắng rộng rãi, một chiếc váy ôm ngắn màu hồng nhạt, mang một túi xách hình vuông, đi một đôi guốc đế vuông màu trắng.
Mái tóc suông dài cùng với lối trang điểm nhẹ. Bởi vì quần áo phụ kiện và lối trang điểm tương đối đơn giản, nên bông tai cũng là đôi bông tai đính bạc màu sắc đơn giản.
Nhưng cô không ngờ rằng, bộ trang phục đơn giản này lại trở thành hai chữ nhạt nhẽo trong mắt của Lâm Tích Ngữ.
Nhà thiết kế Lâm Tích Ngữ đã không thích cô, thì cô cũng không cần cố gắng thân thiện làm gì.
Cô rút lại bàn tay của mình với vẻ mặt bình thản, nở nụ cười và nói: “Nhà thiết kế Lâm trang điểm cũng đơn giản như tôi vậy, không phải cũng thiết kế ra nhưng bộ quần áo thời thượng được khách hàng yêu thích sao? Vậy thì cũng đủ để nói rõ rằng năng lực của nhà thiết kế như thế nào không liên quan gì đến phong cách ăn mặc của nhà thiết kế. Cô Lâm, cô nói xem đúng không?” Lâm Tích Ngư trang điểm đơn giản nhẹ nhàng, và so với những bộ quần áo thời thượng mà cô thiết kế ra thì khác nhau một trời một vực.
Câu nói này của Tô Manh khiến cho cô ta không có cách nào nói lại được, vẻ mặt bực bội nhưng chớp mắt đã nở nụ cười: “Vậy thì tôi hi vọng trang phục thu đông sắp tới, những thiết kế của cô Tô có thể làm cho tôi lóa mắt. Cho dù cô là người của tổng công ty điều đến, nhưng nếu như cô không có tài năng, thì tôi sẽ cho cô nghỉ việc” “Vậy thì tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức để thiết kế ra những bộ trang phục đẹp, để cho cô Lâm có cách nhìn khác về tôi” Lâm Tích Ngữ không ngờ rằng miệng mồm của nhà thiết kế mới đến lại nhanh nhẹn như vậy. Ra oai không thành công, ngược lại còn ôm một bụng tức, cô tức giận quay người bỏ đi.
Tiếng Trung của Bill không được tốt lắm, nên vốn dĩ nghe không hiểu Lâm Tích Ngữ và Tô Manh nói gì với nhau, ông chỉ thấy bầu không khí không được tốt lắm, có chút khó hiểu nhìn bóng dáng của Lâm Tích Ngữ, sau đó bối rối giải thích với Tô Manh.
“Tô, nhà thiết kế Lâm rất giỏi, có chỉ điều tính khí của cô ấy không tốt lắm. Hi vọng cô có thể bỏ qua, hai người hãy hợp tác vui vẻ, giúp công ty thiết kế ra những mẫu thiết kế mới lạ” Tô Manh xua tay: “Không sao đâu. Chúng ta bàn công việc thôi, nói xem bây giờ tôi cần làm gì” Sự soi mói của Lâm Tích Ngữ không những không khiến cho Tô Manh mất tinh thần, ngược lại còn kích thích ý chí của cô.
Trang phục mùa thu đông lần này, cô nhất định sẽ khiến cho Lâm Tích Ngữ lóa mát, khiến cho cô ta phải cúi đầu trước mặt cô.
Ngày đầu tiên đi làm, Tô Manh đã bắt đầu xem lại những kiểu dáng trang phục mùa thu đông thịnh hành của Hoa Quốc vào những năm trước, cô cố gắng tìm cảm hứng.
Bất tri bất giác cô đã làm tăng ca.
Khi cô nhìn đồng hồ, thì đã năm giờ chiều, trường mầm non đã tan học nửa tiếng trước rồi, cô hốt hoảng, vội vàng đến trường mầm non.
Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!