Chương 29 Đồi tượng Tiêu chuẩn lựa chọn của Tiểu Khải rất khác người.
“Hơn ba lăm tuổi, già quá” “Tai tiếng đời tư cả mớ, đào hoa quá” “Doanh nghiệp thừa kế của gia tộc, kiện tụng phân chia †ài sản sau khi chết quá lâu, không được” Sau khi lựa tới lựa lui, chỉ còn lại chủ tịch hội đồng quản trị kiêm giám đốc của công ty kĩ thuật Hướng Dương, là người giàu nhất của Trung Quốc, Thẩm Dục An.
Mặc dù thường thấy anh ta xuất hiện thoáng qua trên †ivi, nhưng ngoài những lời giới thiệu ngắn gọn chưa đầy một trăm từ về anh trên trang web của công ty thì những thông tin cá nhân khác hầu như không tìm thấy.
Cậu bé sử dụng một phần mềm thu thập dữ liệu để tìm kiếm cả buổi tối, nhưng thông tin tìm được liên quan đến anh cũng chỉ có ba trang và cũng chỉ là những thông tin không có căn cứ mà cư dân mạng nói.
Ví dụ như em trai của bạn học cấp hai của anh ta nói rằng anh ta còn rất trẻ, không quá ba mươi lăm tuổi.
Trẻ thì tốt, như thế mẹ mới thích.
Ví dụ như con dâu của cậu hai của hàng xóm anh ta nói rằng: “Sức khỏe của anh ta không tốt, nghe bảo chỉ còn sống được vài năm nữa thôi, vì vậy mấy năm nay mới không lộ diện trước công chúng.” Tuổi thọ không còn nhiều, điểm này rất tốt. Như thế mình đoán anh ta chỉ sống với mẹ mình vài năm thì lên thiên đường rồi, sau đó có thể để lại cho mẹ một khối tài sản to lớn. Nếu như mẹ có tiền rồi thì mẹ không cần phải đi làm nữa, còn có thể tự mở công ty riêng.
Chẳng hạn như bạn trai cũ của bạn gái của bạn cùng lớp đại học anh ta nói rằng: “Hoàn cảnh gia đình anh ta rất bình thường, lúc còn học đại học anh ta đã phải vừa học.
vừa làm để trang trải cuộc sống rồi” Hoàn cảnh gia đình không tốt, điểm này cũng rất tốt. Vì như vậy có thể biết trình độ văn hóa của người thân trong nhà anh ta sẽ không cao, sau này cái người họ.
Thẩm này chết đi rồi thì tuyệt đối sẽ không có người nào.
gây chuyện với mẹ về khối tài sản đó.
Cái người Thẩm Dục An này, đúng là người phù hợp nhất để kết hôn mà ông trời sắp đặt cho mẹ.
Cậu quyết định sẽ tìm người này! Ở nơi mà Tô Manh không biết, con trai cô đã giúp cô tìm được một đối tượng hoàn hảo đến 100%.
Tô Manh ôm tập tài liệu cuộc họp đã chuẩn bị trước đặt trên bàn phía ngoài phòng trà, sau đó cô đi vào trong phòng trà chuẩn bị pha tách trà để lát nữa uống.
Hôm nay phải họp để thảo luận về chủ đề trang phục.
mùa đông nên phải nói rất nhiều, tốt nhất nên pha nhiều nước trà xanh để uống.
Mặc dù bây giờ vẫn là mùa hè nóng nực, nhưng thiết kế trang phục mùa đông đã được sắp đặt lịch trình cả rồi.
Sau khi quyết định xong chủ vẽ các bản thiết kế, sau khi các bản thiết kế được vẽ xong thì sẽ tiến hành lựa chọn, bản nào phù hợp mới được đem đi làm rập.
Nhưng áo quần sau khi làm rập xong thì phải cần đến hai ba lần sửa chữa lại.
Đợi thấy được kiểu dáng cuối cùng thì trước đó phải mất hai tháng và ít nhất phải mất thêm một tháng sản xuất nữa.
Mùa đông thường đến sớm ở thành phố Hải, đầu tháng mười một đã là mùa đông, đầu tháng tám bắt đầu tung ra thiết kế trang phục mùa đông là phù hợp nhất.
Lúc Tô Manh bước vào phòng trà, đúng lúc nhìn thấy Tiểu Lâm, trợ lý của nhà thiết kế Lâm cũng đang pha cà phê.
Cô nở nụ cười và nói: “Tiểu Lâm, cô pha cà phê thơm quá” Tiểu Lâm chẳng thèm quan tâm gì đến cô, lúc bưng tách cà phê đi còn trợn trừng mắt với cô.
‘Tô Manh nhíu mày nghĩ thầm, có vẻ nhà thiết kế Lâm rất ghét cô, có lẽ lát nữa trên cuộc họp sẽ là một trận chiến ác liệt đây.
Trước đây, công ty chỉ có một nhà thiết kế chính đó là Lâm Tích Ngữ, nên chủ đề trang phục đương nhiên là do cô ta quyết định. Bây giờ có thêm cô nữa, hai người với hai ý tưởng khác nhau, chủ đề yêu thích cũng không giống nhau.
Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!