"Ông chủ của tôi là... là người muốn đoạt mạng mày!" Tên phục vụ đột ngột rút ra một khẩu súng nhỏ được giấu cẩn thận dưới khay rượu.
Đúng lúc này, ngoài hành lang truyền tới hàng loạt tiếng bước chân.
"Hôm nay là ngày chết của mày!" Tên sát thủ nghiến răng, hắn ta chờ ngày này đã nhiều năm rồi. Nghe nói hôm nay Kỷ Lãng Tư tham gia tiệc trên du thuyền bọn hắn liền cải trang làm phục vụ mà lên thuyền.
Kỷ Lãng Tư đánh giá một lượt, có khoảng bảy, tám tên sát thủ tất cả đều cầm súng. Kẻ đứng sau chuyện này chắc chắn là rất lao tâm hổ tứ mới bày ra được cục diện thế này.
"Vậy sao?" Kỷ Lãng Tư cười yêu nghiệt dùng tốc độ nhanh nhất đá tên sát thủ kia ngã ra khỏi phòng. Sau đó nhanh chóng đóng cửa phòng lại.
"Pằng! Pằng! Pằng!" Tiếng súng vang lên, từng viên đạn ghim vào cánh cửa, sau đó là tiếng cửa bị đạp mạnh.
Cánh cửa bị đạp hỏng, nhóm sát thủ liền xông vào phòng nhưng lại không thấy Kỷ Lãng Tư đâu cả. Cửa sổ thì bị mở toang, chắc chắn Kỷ Lãng Tư đã nhảy qua cửa sổ trốn rồi.
"Tìm hắn nhanh lên!" Tên kia vừa ôm bụng vừa nhăn nhó.
"Hắn trốn rồi! Đuổi theo!" Bọn sát thủ nhanh chóng đuổi theo Kỷ Lãng Tư nhưng tới tên cuối cùng chuẩn bị ra khỏi phòng thì bỗng nhiên bị một cánh tay kéo lại. Kỷ Lãng Tư dễ dàng hạ gục tên đó rồi cướp súng trên tay hắn ta.
Cuộc chơi bắt đầu! Hắn mỉm cười.
Trên hành lang, Chu Tước ngáp ngáp vài cái bản thân uể oải chỉ muốn nằm trên giường. Nhưng thật không ngờ có một vị khách vip lại yêu cầu khăn tắm. Vậy là cô lại bị phân phó đem khăn tắm tới, Chu Tước đang mắt nhắm mắt mở thì bị đám người hùng hổ lao về phía trước hoảng sợ.
"Aaaa..." Cô chỉ kịp hét lên một tiếng liền bị một tên trong đám đó đe dọa.
"Câm miệng! Còn dám hét tao liền gϊếŧ chết mày!" Một tên kề súng vào đầu cô.
"Huhu... xin các người đừng gϊếŧ tôi.... " Chu Tước hoảng sợ tột độ, khăn tắm trên tay cũng bị rớt xuống đất. Cô không muốn chết! Nhìn khẩu súng lạnh lẽo dí sát vào đầu. Nếu súng cướp cò thì trên đầu của cô chắc chắn là sẽ có thêm một cái lỗ mất.
"Đại ca, xử lí cô ta như thế nào đây?"
"Gϊếŧ!"
Tên sát thủ có chút nối tiếc, người phụ nữ xinh đẹp vậy mà đại ca lại tàn nhẫn muốn gϊếŧ. Hắn ta thực sự muốn hưởng thụ cô một lần nhưng lại không dám trái lệnh đại ca. Tên sát thủ tặc lưỡi một cái...
"Pằng!"
"Aaaaaa..." Chu Tước hét lên, ngay giữa mi tâm của tên kia đã bị bắn một viên đạn. Máu chỗ đó còn không ngừng đang chảy ra... Tên sát thủ chỉ kịp trừng mắt một cái rồi ngã xuống. Đám sát thủ giật mình mất phương hướng, người ra tay cũng thật độc ác.
"Cẩn thận....aaaaa"
"Pằng! Pằng! Pằng! Pằng!" Bốn phát súng nổ ra khiến bốn tên sát thủ khác ngã xuống.
Chu Tước thấy cảnh chết chóc này thì càng sợ hãi ngã trên đất.
"Cứu tôi với... Huhu....huhu... cứu!" Ai đó đem cô rời khỏi nơi này đi, Cô thề lần sau sẽ không vì ham tiền mà lên du thuyền nữa. Cái mạng nhỏ này của cô không chịu nổi kíƈɦ ŧɦíƈɦ như vậy đâu.
"Hắn ở kia!" Tên sát thủ hét lên chỉ về phía góc khuất hành lang. Lúc này chỉ còn ba tên sống sót, trong lòng thầm bất an. Thật chẳng lấy gì làm lạ, chuyện Kỷ Lãng Tư từng trong quân đội còn là một tay thiện xạ bậc nhất ở thành phố A không ai là không biết. Nhưng giờ đây trong súng của Kỷ Lãng Tư không còn viên đạn nào thì làm sao thắng được chúng chứ?
"Xông lên!"
Ba tên sát thủ xông tới, một đấu ba với Kỷ Lãng Tư. Rất nhanh bọn chúng bị hắn đã văng ra, cơ thể đau đớn như bị gãy xương.
"Pằng!" Một tên nhân cơ hội bắn một phát súng vào người của Kỷ Lãng Tư. Viên đạn liền ghim sâu vào bắp tay của hắn.
Kỷ Lãng Tư nhíu mày, đau đớn khiến hắn chảy mồ hôi. Bọn sát thủ nhân cơ hội xông lên đánh hắn, đá hắn tới lan can của du thuyền.
"Mày chết đi!"
"Cẩn thận! " Chu Tước hét lên rồi xông tới, tay cầm một cây gậy lớn không biết lấy từ đâu ra đáng về phía bọn chúng.
"Tiện nhân!" Một tên đá tới khiến cô mất thăng bằng ngã về phía trước.
"Aaaa...." Hai thân ảnh nhanh chóng rơi xuống biển rất nhanh liền biến mất.
"Đại ca! chúng trốn rồi." Một tên đàn em nói.
"Không vội! Kỷ Lãng Tư bị thương nặng như vậy giờ còn lênh đênh trên biển chắc chắn không sống nổi." Tên đại ca mỉm cười.
"Chỉ tiếc ả tiện nhân kia cũng rơi xuống không thì chúng ta đã được..." Tên đàn em ra vẻ háo sắc.
"Câm miệng! Trở lại xử lí hiện trường đi. Hôm nay chúng ta đã thiệt vài mạng anh em chỉ vì tên khốn đó." Tên đại ca nghiến răng, không ngờ lần này lại tổn thất nghiêm trọng như vậy. Chắc chắn ông chủ sẽ nổi giận trách phạt bọn hắn.
Trên biển lạnh lẽo.
Chu Tước thà chết cũng ôm chặt người đàn ông kia. Cô không biết bơi, không thể nào vứt đi cái phao cứu sinh này.
"Buông tay!" Kỷ Lãng Tư lạnh lùng nói, vết thương trên tay hắn vì ngâm nước biển mà đau đớn giờ còn bị người phụ nữ ngu ngốc này nắm chặt.
"Khụ! Khụ!.. Không!... Tôi... Khụ Khụ không biết.... bơi..." Cơ thể của cô chìm nổi trên mặt nước miệng thì uống một đống nước biển. Nghe người đàn ông này nói vậy càng sợ hãi mà ôm chặt hắn. Có phải hắn định bỏ mặc cô chết đuối không? Trong ban đêm mịt mờ cô không thể nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt hắn, nhưng chắc chắn là hắn đang tức giận.
"Xin anh! Tôi.... không...khụ khụ chết...." Thật ra cô vốn không hề có ý định muốn cứu hắn, cô biết nếu người đàn ông này bị gϊếŧ thì cô cũng sẽ bị đám người kia diệt khẩu. Vì vậy cô mới làm càn cầm gậy muốn đánh chúng ngã xuống biển. Nhưng lại không ngờ thế cục lại trở nên như vậy.