Editor: Yuhina
"Tốt."
Thời Tiểu Niệm gật đầu, theo Cung Âu rời đi.
Kết thúc, là bắt đầu cho một khởi đầu mới.
------------------
Video của Mona bị tung ra, gia tộc Lancaster có ý muốn áp chế, nhưng Phong Đức đã sớm một bước đi khơi thông quan hệ, vì thế video kia đã gây nên một hồi phong ba trên các tin tức quốc tế.
Truyền thông điên cuồng đưa tin, Ngay sau hôm tin tức được tung ra, chồng của Mona liền trở về Mĩ quốc, từ chối nói với chuyện với vợ của mình; <Đọc nhanh nhất tại Truyện F.U.L.L chấm VN> mà trong gia tộc Lancaster có một số thành viên còn đang làm trong giới chính trị, lần này đều trực tiếp chịu ảnh hưởng, danh dự địa vị tuột dốc không phanh, thậm chí còn bị người ta bới ra thời điểm khi đào hoàng kim lập nghiệp đã gây ra rất nhiều cái chết đẫm máu, cùng với những chuyện khác, nên gia tộc Lancaster đang phải chịu áp lực bị điều tra đến từ khắp nơi, có thể nói là gia tộc Lancaster bị tổn thất nghiêm trongj.
Tin tức này gây xôn xao lớn trong giới quý tộc.
Đồng thời, Thời Tiểu Niệm đang mong đợi lễ cưới đến gần, cô tận lực bỏ thời gian ở bên cạnh Cung Âu ra để luyện tập lễ nghi, hi vọng lễ cưới có thể được thuận lợi cử hành.
Ngày cử hành lễ cưới, khí trời rất tốt, sương mù không quá dày, ánh mặt trời chiếu xuống mặt nước phản chiếu bóng của lâu đài cổ Cung gia.
Từ sáng sớm người hầu trong nhà đã bận rộn để chuẩn bị cho lễ cưới.
Thời Tiểu Niệm đã rời giường rửa mặt từ rất sớm, đắp mặt nạ dưỡng da, ở trong phòng lật xem một quyển sách nói về cách ứng xử.
Cung Âu còn đang nằm ngủ say trên giường, tay hướng về chỗ bên cạnh thăm dò, thấy một mảnh trống không, hắn mở mắt ra, có chút lim dim nhìn về phía Thời Tiểu Niệm, liền nhìn thấy một tấm mặt nạ.
"Sao lại dậy sớm như vậy"
Cung Âu từ trên giường ngồi dậy.
"Sớm a."
Thời Tiểu Niệm bỏ sách vào trong ngăn kéo bên cạnh, đi tới bên giường ngồi xuống, nhìn về phía Cung Âu, trong mắt ngậm lấy ý cười.
"Lễ cưới nhỏ như vậy cũng đáng để em cao hứng"
Đối với lễ cưới lần này Cung Âu không có bất kỳ chờ mong gì, so với đại lễ đính hôn thì quy mô lần này thực sự quá nhỏ, chỉ có họ hàng thân thích đến tham dự mà thôi.
"Kỳ thực em không để ý đến hình thức của lễ cưới, chỉ cần có thể cùng anh kết hôn là tốt rồi."
Thời Tiểu Niệm cười nói.
Cung Âu từ trên giường ngồi dậy, ngón tay thon dài véo véo cằm của cô, con ngươi đen thật sâu nhìn chằm chằm vào cô, trầm thấp nói, "Cũng tốt, ngược lại em không thích nhiều ràng buộc lắm, làm một buổi lễ nho nhỏ rồi chúng ta liền về nước."
Cô cũng không thích ở lại nước Anh.
"Ừ."
Thời Tiểu Niệm gật gật đầu, không nói với hắn rằng: tuy quy mô của lễ cưới không lớn được như đại lễ đính hôn, nhưng so với lúc đính hôn thì cô phải học quy củ nhiều hơn rất nhiều.
Cô đứng lên đi về phía phòng tắm, vừa đi vừa tháo mặt dạ dưỡng da xuống, tầm mắt của Cung Âu di chuyển theo cô, lông mày cau lại, "Có phải là em lại gầy đi rồi."
Gần đây vì chuẩn bị cho lễ cưới mà cô gầy đi một chút.
"Không có, anh nhìn lầm rồi, em ăn rất nhiều, sao có thể gầy đi được." Thời Tiểu Niệm mỉm cười nói, đi vào phòng tắm rửa mặt, xoa mỹ phẩm dưỡng da.
Từ buồng tắm đi ra, Thời Tiểu Niệm mặc chiếc áo len cardigan vào, trực tiếp ngồi quỳ chân ở trên giường, nhìn hắn nói, "Cung Âu, anh ngủ tiếp sẽ đi, em đi làm tóc."
"Gấp cái gì."
Cung Âu nắm tay cô, không muốn để cô rời đi.
"Tuy rằng sau buổi trưa tiệc cưới mới bắt đầu, nhưng làm tóc, trang điểm những thứ kia đã phaỉ làm mất mấy tiếng rồi. em đi làm trước." Thời Tiểu Niệm nói.
"Không cho đi" Cung Âu kéo cô vào trong lồng ngực ôm lấy, cúi đầu cắn lên trên môi của cô một cái, "Lưu lại với anh."
"Vậy tóc phải làm sao bây giờ"
"Tùy tiện làm một chút là được." Cung Âu lại hôn lại cắn ở trên mặt của cô, Thời Tiểu Niệm chui tới chui lui ở trong lồng ngực của hắn.
"Vậy cũng không được, quá thất lễ."
"Anh cảm thấy đẹp là được" Cung Âu bá đạo mở miệng, nghe vậy Thời Tiểu Niệm vừa cười vừa nói, tiếng nói mềm nhẹ, "Em như thế nào anh cũng đều cảm thấy đẹp."
Cho dù cô có ngoáy lỗ mũi, đầu rối bù thì hắn vẫn đều cảm thấy sao người phụ nữ của hắn lại đáng yêu như thế.
"Là, vì lẽ đó nên em không cần làm mấy chuyện không có ý nghĩa gì cả"
Nói xong, Cung Âu trực tiếp áp Thời Tiểu Niệm ở trên giường mãnh liệt lên, nhiệt tình đã lên thì không thể ngăn cản.
Thời Tiểu Niệm nằm trong lòng của hắn luôn miệng xin tha, cuối cùng cũng thần phục nụ hôn cuồng nhiệt của hắn.
Sáng sớm trước khi diễn ra lễ cưới, hai người lại ngọt ngào.
Qua một hồi triền miên, Charles cùng Phong Đức đã chờ sẵn ở bên ngoài gõ cửa không ngừng, Thời Tiểu Niệm muốn chạy trốn lại bị Cung Âu kéo trở lại.
Rốt cục, sau khi Cung Âu thoải mái xong, Thời Tiểu Niệm vội vội vã vã một lần nữa rửa sạch mặt rồi vội vã rời đi.
Cô vừa đi, Cung Âu liền không còn tâm tư tiếp tục ngủ bù nữa, từ trên giường đi xuống, đứng dậy mặc đồ tắm vào.
"Thiếu gia."
Phong Đức đi tới hầu hạ Cung Âu.
Hai hàng người hầu quần áo tinh tươm đứng ở ngoài cửa chờ hầu hạ.
Cung Âu đứng ở cửa, Phong Đức giúp Cung Âu mặc lễ phục vào, kéo thẳng ống tay áo, một nữ hầu gái quỳ trên mặt đất, cầm khăn mặt mềm mại thay Cung Âu đánh bóng giày da,
Cung Âu tùy ý để bọn họ hầu hạ, đôi mắt luôn nhìn về phía cửa phòng đối diện, con ngươi đen thâm thúy, trên mặt không biểu lộ chút cảm xúc nào.
Một loạt tiếng bước chân vội vã truyền đến.
Là một nữ hầu gái hốt hoảng chạy tới.
"Bước đi nhẹ chút."
Phong Đức đứng ra nói, cau mày.
"Vâng, Phong quản gia." Nữ hầu gái vội vã dừng bước lại, cúi đầu, "Xin hỏi Tịch tiểu thư có ở đây không"
"Từ hôm nay trở đi, nên đổi cách gọi là Thiếu phu nhân."
Phong Đức nói, kiểm tra xem móng tay của Cung Âu đã được cắt tỉa gọn gàng hay chưa.
"Vâng." nữ người hầu gật đầu, "Thiếu phu nhân sai tôi mang tiểu Quỳ tiểu thư cùng Holy thiếu gia đổi lễ phục, nhưng tôi không tìm thấy bọn họ."
"Có phải là lại ra ngoài chơi rồi không, tìm một chút."
Phong Đức nói.
"Biết rồi, Phong quản gia."
Nữ hầu gái lại lui xuống.
Cung Âu đứng ở nơi đó, con ngươi đen lẫm liệt nhìn về phía nữ hầu gái đang rời đi kia, tiếng nói trầm thấp, "Hôm nay công tác bảo đảm an nhin thế nào rồi’’"
"Làm lễ cưới ở Cung gia, hết thảy đều là lão gia cùng phu nhân làm chủ."
Phong Đức nói rằng, ông thân là Quản gia của Cung Âu cũng không thể tham dự vào công việc chuẩn bị lễ cưới.
"Đi kiểm tra một chút đi." Cung Âu lạnh lùng thốt.
Phong Đức đứng ở nơi đó chọn nơ, nghe vậy ôn hòa nói, "Thiếu gia, không ai dám động tay động chân ở Cung gia."
Ai dám ăn gan hùm mật báo xâm nhập vào Cung gia, đây không phải là muốn chết sao.
Cung Âu lạnh lùng nhìn một chút, "Đương nhiên là có người dám, kẻ liều mạng."
"…"
Động tác chọn nơ của Phong Đức trở nên cứng đờ, ngẩng đầu lên nhìn về phía Cung Âu, "Thiếu gia nói là Mona, vậy để tôi mau mau xuống kiểm tra các biện pháp an ninh một chút."
Từ sau khi video của Mona bị tung ra ngoài, Mona vẫn không có một chút tin tức nào, hiện tại cô ta cũng coi là kẻ liều mạng chân chính, khó mà nói có thể xảy ra chuyện gì.
Ánh mặt trời ấm áp, một loạt chiếc xe chạy ở trên đường.
Nữ hầu gái Ali Sha ngồi ở vị trí kế bên tài xế nhìn hai đứa bé ở phía sau, gấp đến độ sắp hộc máu, "Tiểu Quỳ tiểu thư, chúng ta đã đi mấy chuyến rồi, nếu còn tiếp tục như vậy nữa thì nhất định sẽ bị trong nhà phát hiện, chúng ta trở về đi thôi có được hay không"
"Không muốn." Cung Quỳ ngồi ở phía sau nhí nha nhí nhảnh lắc lắc đầu, "Mấy lần vừa xong ta chưa chọn được lễ vật nào ưng ý, ta muốn chọn một lần nữa."
"Tiểu Quỳ tiểu thư, bị phu nhân phát hiện tôi sẽ bị đánh."
Ali Sha chỉ muốn khóc to lên.
Mấy người hầu các cô đều bị tiểu thiếu gia Cung Diệu tìm thấy nhược điểm trong lúc làm việc, liền bị hai đứa bé áp chế lén lút đi ra ngoài, đã nhiều lần.
Ngày hôm nay lại là ngày đại hôn của Nhị thiếu gia, trong nhà nhất định sẽ phát hiện, các cô thật sự chết chắc rồi.
"Cô yên tâm, ta sẽ giúp cô, Holy sẽ giúp cô, mom cũng sẽ giúp cho cô." Cung Quỳ nghịch ngợm nháy mắt cô người hầu mấy cái, "Ta nhất định phải chọn được lễ vật tốt nhất để tặng cho mom, làm cho mom thật vui vẻ thật vui vẻ."
"…"
Cung Diệu ngồi ở bên cạnh nhìn phong cảnh bên ngoài, khuôn mặt nhỏ xinh mà lạnh lùng, không có cảm xúc gì.
Ali Sha rất muốn khóc.
"Yên tâm đi, chúng ta dậy sớm như vậy bọn họ sẽ không phát hiện." Cung Quỳ an ủi bảo mẫu của mình.
Vừa lên trên đường, Cung Quỳ cực kỳ hưng phấn đến nỗi không che đấu được, bé kỳ thực không thích suốt ngày ở trong pháo đài cổ, không hề có một chút tự do nào cả, bé nhảy nhảy nhót nhót đi vào một cửa tiệm, còn chưa bắt đầu chọn lễ vật, trước hết bé mua hai cái kẹo mút.
"Cho anh, Holy."
Cung Quỳ đưa ra một cái cho Cung Diệu, Cung Diệu lắc đầu một cái, ánh mắt rơi vào một cửa hàng trang sức cách đó không xa, giơ chân lên đi về phía đó.
Cung Quỳ lập tức đi theo.
Ali Sha cùng mấy người hầu cũng liền vội vàng đuổi theo, đều cẩn thận gấp bội.
Hai đứa bé đi vào trong cửa hàng trang sức, hai bánh bao nhỏ đáng yêu lập tức chọc cho nhân viên cửa hàng yêu thích, toàn bộ như ong vỡ tổ vây đến, Cung Quỳ ngọt ngào bắt chuyện cùng bọn họ.
Cung Diệu đứng ở nơi đó, khuôn mặt nhỏ không lộ ra cảm xúc gì mà nhìn trang sức bên trong, bỗng nhiên tầm mắt rơi vào một cái trâm cài.
Đó là một đôi trâm cài, thiết kế theo kiểu tình nhân, được thiết kế theo hình trái cây, mặt trên được khảm nạm kim cương, sáng lấp lánh.
Trái cây.
Thời Tiểu Niệm coi hắn là trái cây.
"Tiểu Quỳ."
Cung Diệu gọi tên Cung Quỳ, Cung Quỳ ngồi ở trên ghế cao cao, được Ali Sha đẩy đi phía trước, không cần Cung Diệu nhiều lời, Cung Quỳ cũng là liếc mắt liền thấy đôi trâm cài hình trái cây kia.
"Thật là đẹp nha, ta yêu, ta muốn mua cái này đưa cho mom"
Cung Quỳ hưng phấn nhảy xuống ghế tựa, bé đã tìm vài ngày mà vẫn chưa tìm thấy lễ vật ưng ý, cái này xinh đẹp nhất.
"Ừ, mua cái này."
Cung Diệu gật đầu, chuyển mâu nhìn về phía Ali Sha.
Vẻ mặt Ali Sha quẫn bách, cúi người xuống thấp giọng cùng bọn họ nói, "Tiểu Quỳ tiểu thư không đủ tiền mua trâm cài a."
"Vậy tiền trên người mọi người gộp lại có đủ không" Cung Diệu nhìn về phía Ali ha.
Ali Sha há hốc mồm, đây là đem chủ ý đánh đến trên đầu người hầu bọn họ à
Như là biết cô đang suy nghĩ gì, Cung Diệu đưa tay tháo đồng hồ đeo tay trên cổ tay xuống, tay nhỏ cầm đồng hồ đeo tay đưa cho cô, "Đổi trâm cài."
"Holy thiếu gia."
Mấy người hầu kinh ngạc nhìn Cung Diệu.
"Đúng, đổi trâm cài." Cung Quỳ cũng học đòi mà tháo đồng hồ đeo tay màu phấn hồng trên cổ tay xuống, đưa cho Ali Sha.
"Nếu như tiền của các người đủ, đồng hồ đeo tay cho các người, nếu như không đủ, chúng ta bán đồng hồ đeo tay đi để mua." Cung Diệu đàng hoàng nói rằng, khuôn mặt nhỏ chăm chú không hề có một chút ý tứ muốn đùa giỡn.
Âm thanh kia được phát ra từ trong thân thể của một cái bánh bao nhỏ thực sự làm cho mấy người hầu kinh sợ, mấy người đồng loạt lôi tiền ra đếm, cầm thẻ mua trâm cài.
Phải biết, so với trâm cài thì đồng hồ đeo tay trên người hai đứa bé đáng giá hơn nhiều.
Cung Quỳ ôm lễ vật đã đực gói lại đẹp đẽ hài lòng rời khỏi cửa hàng trang sức, trên khuôn mặt trắng trẻo mập mạp tất cả đều là thoả mãn, "holy, dad cùng mom nhất định sẽ đặc biệt thích, có phải không".