Lọc Truyện

Tuyệt Đại Con Rể - Lăng Thành

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

    "Bố nuôi, dì Giang!"

    Lăng Thành lướt qua đám đông và hét lên sung sướng.

    Khi giọng nói vừa dứt, anh nhìn thấy Âu Dương Chấn Nam và những người khác đều sửng sốt, theo giọng nói, họ vừa vặn bắt gặp ánh mắt của Lăng Thành.

    “Lăng Thành!” Âu Dương Chấn Nam tưởng mình hoa mắt, dụi dụi mắt, phát hiện Lăng Thành thật sự đang ở trước mặt mình!

    Giang Hạ Yến ở một bên cũng run lên. Khi nhìn thấy Lăng Thành, trong lòng bà ta  tràn ngập hương vị hỗn độn. Thân phận của Lăng Thành hiện nay trong thiên hạ ai cũng biết, anh chính là thiên môn phái võ sư!

    Giang Hạ Yến mặt xấu hổ đỏ bừng. Trước đó bà ta còn muốn tôn Lăng Vô Song lên làm thầy. Điều này .. Ngại ngùng khi nghĩ về nó!

    Vào lúc này những người còn lại cũng sửng sốt. Nhìn Lăng Thành một cái vẻ mặt không thể tin được.

    Trước khi Lăng Thành biến mất, toàn bộ đại lục trái đất đều có ý kiến ​​khác nhau!

    Một số người nói rằng Lăng Thành đã bị Đại Lục Tận Thế bắt đi.

    Người ta cũng nói rằng Lăng Thành đã đến Đại Lục Tận Thế cứu hai người phụ nữ của mình và chết trên biển.

    Trong một thời gian ngắn, tất cũng những trường hợp có thể xảy ra đều được mọi người bàn tán xôn xao. Thật không ngờ lại tình cờ gặp anh ở đây!

    “Anh Lăng Thành, anh chưa chết, thật tuyệt.” Âu Dương Mỹ Anh hưng phấn chạy tới, bất ngờ ôm chặt Lăng Thành, hai mắt đỏ hoe.

    Trong lòng Mỹ Anh, Lăng Thành không phải là anh trai thực sự nhưng tốt hơn một người anh trai thực sự.

    Lăng Thành bật cười, ôm chặt lấy cô: "Em gái của anh, anh còn chưa sống đủ, sao có thể chết được?"

    Nói đến đây, Lăng Thành sờ sờ đầu cô ta rồi lại nói: "Mỹ Anh, em đã hơn mười tám tuổi rồi, sao vẫn như một đứa trẻ ôm anh trai của em ngay khi gặp mặt thế? Điều này rất dễ khiến người khác hiểu lầm."

    Thành thật mà nói Lăng Thành rất vui khi gặp lại gia đình bố nuôi. Đặc biệt là Mỹ Anh, cô gái này là hấp dẫn nhất. Lúc này Lăng Thành không khỏi muốn trêu chọc cô.

    Hử!

    Nghe đến đây, Mỹ Anh lập tức đỏ mặt, nhưng cô ta vẫn ôm Lăng Thành hờ hững nói: "Em thấy anh trai em rất vui, người khác nghĩ gì thì nghĩ."

    Ha ha. Lăng Thành khẽ xì mũi, cô gái này càng bám chặt hơn.

    Đúng lúc này các cao thủ khác của đấu trường cũng đi tới.

    Anh nhìn thấy người đứng đầu Nga Mi kiêu ngạo trong đám người, trong tay cầm một thanh kiếm lạnh lùng đi tới phía trước, trường kiếm trong tay chỉ thẳng vào ngực Lăng Thành: "Lăng Thành, Miêu Linh sư thái ở đâu?"

    Miêu Linh sư thái và Lăng Thành cùng nhau biến mất, chuyện này ai cũng biết!

    Nhìn thấy Lăng Thành lúc này, Hàn Kiều Nguyệt tự nhiên muốn hỏi tung tích của Miêu Linh.

    Lăng Thành buồn bực. Hàn Kiều Nguyệt này tuy xinh đẹp nhưng gặp cô ta thì tâm trạng xấu quá! Làm sao có thể giống như thẩm vấn một tù nhân như vậy?

    "Miêu Linh sư thái, em gái của cô, làm sao tôi biết được? Tôi không phải chồng cô ấy." Lăng Thành lạnh lùng nói không chút lưu tình.

    Nói đến Miêu Linh sư thái, trong lòng Lăng Thành tức giận. Nếu không có Miêu Linh sư thái làm sao có thể chuyển được lá bùa phép đến đó chứ?

    "Lăng Thành, giữ miệng sạch sẽ." Hàn Kiều Nguyệt cau mày lạnh lùng nói: "Tôi hỏi lại anh, em gái của tôi đâu? Đừng ép tôi làm chuyện đó."

    Khi cô ta nói điều này, đôi mắt của Hàn Kiều Nguyệt lạnh đi. Trong một lúc bầu không khí vô cùng u uất!

    Lăng Thành không hề hoảng sợ, vừa định lên tiếng thì đúng lúc này anh nhìn thấy một đệ tử của Nga Mi vội vàng chạy tới.

    “Trưởng môn, không hay rồi!” Đệ tử mồ hôi nhễ nhại, đột nhiên quỳ trên mặt đất: “Thủ trưởng, Huyền Tĩnh ở trên núi Thiên Kỳ có tranh chấp với người nào đó, giống như sắp đánh nhau rồi.”

    Trong những ngày vừa qua, các môn phái của chín đại lục đều lên đường khám phá dãy núi Thiên Kỳ.

    Môn phái Thiếu Lâm và Nga Mi mới được khám phá trong ngày. Tuy nhiên mỗi môn phái vẫn để một số đệ tử ở lại núi Thiên Kỳ để hỏi thăm tình hình.

    Với nhiều môn phái như vậy, chắc chắn sẽ không tránh khỏi những xích mích.

    Hàn Kiều Nguyệt cau mày, lạnh lùng liếc nhìn Lăng Thành: "Lăng Thành, hiện tại tôi không có thời gian nói nhảm với anh. Lần sau gặp mặt, tôi hy vọng anh có thể cho tôi biết tung tích của Miêu Linh sư thái. Nếu không tôi không thể bỏ qua cho anh nữa."

    Khi giọng nói vừa dứt, Hàn Kiều Nguyệt dẫn theo các đệ tử của Nga Mi và nhanh chóng đi về phía dãy núi Thiên Kỳ.

Cô ta rời đi khiến không khí dịu đi rất nhiều.

    Âu Dương Chấn Nam cười cười, bước nhanh đến đặt tay lên vai Lăng Thành, cảm thấy rất hứng thú: "Lăng Thành, trong khoảng thời gian này con đã ở đâu? Bố thực sự rất lo lắng cho con, con có biết không!"

    Người bên cạnh cũng hoàn hồn, mỉm cười chào Lăng Thành.

    “Anh tới đây bình an vô sự là tốt rồi."

    "Anh đột nhiên biến mất trước đó và nhiều suy đoán khác nhau đã được lan truyền trên thế giới. Thật sự rất may mắn khi được gặp lại anh hôm nay."

    Trong trận chiến đầu tiên, thân phận của Lăng Thành không thể che giấu được nữa. Bây giờ ai mà không biết về Lăng Thành thì quả thật là kém hiểu biết!

    Trong trận chiến trước anh đã bảo vệ thành phố Đại Phong, là một anh hùng hào kiệt! Mỗi bên cổng đều có sự ngưỡng mộ đối với Lăng Thành.

    Lăng Thành mỉm cười chào mọi người.

    Sau vài câu chào hỏi, Âu Dương Chấn Nam nhìn Tô Thanh Yên, không khỏi hỏi: "Lăng Thành, hai người này là..."

    Lúc này ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Tô Thanh Yên và Thúy Hà.

    Đặc biệt là Tô Thanh Yên với khuôn mặt xinh đẹp, dáng người hoàn mỹ, cùng với khí chất phi phàm, quả thật khó quên.

    Đẹp một cách rực rỡ!

    Tô Thanh Yên hào phóng cười nhìn Âu Dương Chấn Nam: "Tô Thanh Yên, chào bố nuôi."

    Trong lòng cô ta đã quyết định rằng sẽ kết hôn cùng Lăng Thành nên cha nuôi của anh tất nhiên cũng là cha nuôi của cô ta rồi.

    "Hừ hừ."

    Vào lúc này Âu Dương Gia Linh đang đứng bên cạnh không khỏi hừ lạnh một tiếng.

    Người phụ nữ này tên là Tô Thanh Yên?

    Người đẹp, tên đẹp mà có vẻ hơi dễ dãi? Chưa kết hôn với Lăng Thành đã đi theo Lăng Thành và gọi là bố nuôi. Thật không biết xấu hổ.

    Sau vài câu chào hỏi, Âu Dương Chấn Nam đưa Lăng Thành trở về nhà trọ nơi ông ta ở.

    Sau một vài phút.

    Trong đại sảnh của nhà trọ, Âu Dương Chấn Nam đặt một bàn lớn đồ ăn, đặc biệt để làm một bữa tiệc chào đón Lăng Thành.

    Vào bàn ăn tối, thật là vui.

    Chỉ có một người với vẻ mặt không hài lòng, đó là Âu Dương Gia Linh.

    Mặc dù cô ta đã biết Lăng Thành là Lăng Thành, nhưng trong lòng vẫn có ấn tượng không tốt về anh!

    Âu Dương Gia Linh không thể chấp nhận việc bố cô khăng khăng đòi cô đính hôn với anh!

    Trong lòng Gia Linh, cả đời này cô ta chỉ chấp nhận Dịch Hiểu Thiên! Vì vậy khi nhìn thấy Lăng Thành, Âu Dương Gia Linh cảm thấy buồn chán một cách khó hiểu.

    Sau ba vòng rượu.

    Lăng Thành không khỏi hỏi: "Bố nuôi, hiện tại tình huống ở Đại Lục Tận Thế như thế nào? Nghe nói là cổ vật sinh ra, nhưng cổ vật ở đâu?"

    Âu Dương Chấn Nam cười nói: "Chúng ta đều đến muộn. Chuyện kể rằng có một đứa trẻ lấy được rìu mở trời ở dãy núi Thiên Kỳ.  Lúc đó hoàng đế mang theo mấy vạn quân nhưng không chộp được. Nhân tiện nghe nói rằng đứa trẻ đó tên là Đoạn Thiên Vương. "

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT