Lọc Truyện

Tuyệt Đại Con Rể - Lăng Thành

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

    “Đại Tôn và anh Sửu đang ở đâu? Tình hình thế nào?” Lăng Thành lo lắng đổ mồ hôi, lớn tiếng hỏi.

    “Tình hình của bọn họ rất nguy cấp.” Âu Dương Gia Linh thì thào, xấu hổ không nhìn Lăng Thành: “Tôi biết bọn họ ở đâu, tôi có thể đưa anh đến đó!”

    “Thôi, mau lên đường đi.” Lăng Thành gật đầu lia lịa.

    "Lăng Thành, tôi cũng đi.."

    "Lăng Thành, tôi cũng đi..."

    Đúng lúc này sau lưng anh vang lên hai giọng nói, chính là Tô Thanh Yên và Thúy Hà.

    Lăng Thành gật đầu cũng không nói gì, cứ như vậy để Âu Dương Gia Linh dẫn đường, bước nhanh về phía miệng núi lửa.

    Dọc theo đường đi, Lăng Thành rất lo lắng, không ngừng thúc giục Âu Dương Gia Linh nhanh lên.

    Âu Dương Gia Linh rất khó chịu khi bị thúc giục nhưng ngoài mặt cô ta lại giả vờ liên tục đồng ý.

    Cuối cùng Lăng Thành và vài người đã đến miệng núi lửa.

    Đứng ở rìa miệng núi lửa, Lăng Thành lập tức bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc.

    Miệng núi lửa này quá lớn, đường kính hàng chục km! Không thể tin được! Có thể thấy rõ dung nham lăn bên dưới.

    "Đại Tôn và anh Sửu đang ở đâu?"

    Lăng Thành sốt ruột hỏi.

    Âu Dương Gia Linh chỉ vào miệng núi lửa trước mắt: "Nó ở ngay đó."

    Lăng Thành không kịp suy nghĩ nhiều, lao tới mép miệng núi lửa, nhìn xung quanh rồi chợt nhíu mày. Hình bóng của Đại Tôn và anh Sửu ở đâu?

    "Họ đang ở đâu ..." Lăng Thành quay đầu lại hỏi một cách thúc giục.

    Kết quả là vào lúc này chỉ thấy một bóng người lao tới!

    "Lăng Thành! Chết đi!"

    Bộ dáng này là Dịch Hiểu Thiên! Anh ta đã nằm đợi ở đây lâu lắm rồi. Lúc này đột nhiên lao ra, đánh vào lưng Lăng Thành một cái!

    Tình huống đột ngột này khiến Lăng Thành hoàn toàn không có phản ứng!

    Dịch Hiểu Thiên tuy rằng thực lực không cao nhưng với lực rất mạnh từ lòng bàn tay, Lăng Thành một chân sau bước lên, một chân giẫm lên không trung, trực tiếp rơi vào trong miệng núi lửa!

    Âu Dương Gia Linh, Dịch Hiểu Thiên, đôi nam nữ này đã thông đồng với nhau.

    Lăng Thành vừa sợ hãi, vừa tức giận, vừa buồn bực. Cơ thể không ngừng rơi xuống!

    Nhìn thấy dung nham bên dưới ngày càng tới gần, Lăng Thành không có thời gian để suy nghĩ nữa, liền nhanh chóng triệu hồi thanh kiếm, thi triển 'Thiên kiếm thuật' rồi chặt nó trên tường đá của núi lửa.

    Bùm!

    Một tiếng nổ vang lên, Lăng Thành bị lực phản kích bay lên phía trên!

    Chỉ là nhiệt độ dung nham bên dưới quá nóng, nội lực của Lăng Thành đã bị tiêu hao rất nhiều.

    "Lăng Thành."

    "Anh Thành..."

    Cùng lúc đó, Tô Thanh Yên và Thúy Hà cũng hét lên thành tiếng và lao đến mép miệng núi lửa.

    "Cô..."

  Thúy Hà nhìn chằm chằm Âu Dương Gia Linh, vừa khóc vừa kêu: "Cô tại sao hung ác như vậy, anh ấy là người thân của cô? Sao cô có thể thực sự giết anh ấy chứ?"

    Khi giọng nói vừa dứt, Thúy Hà đã rơi nước mắt.

    Âu Dương Gia Linh giễu cợt: "Tôi không nhịn được. Cha tôi nhất định ép tôi lấy anh ta. Nếu anh ta không chết, tôi sẽ không bao giờ hạnh phúc."

 Âu Dương Gia Linh đang rất hưng phấn, đột nhiên nhào vào vòng tay Dịch Hiểu Thiên. Cả hai nở nụ cười hạnh phúc.

    Kết quả là chỉ trong vài giây, nụ cười của hai người từ từ biến mất.

    Chỉ thấy dưới miệng núi lửa, Lăng Thành đang vung thanh kiếm đẫm máu bay lên!

    Điều này ... làm sao điều này có thể xảy ra? 

    "Anh Thành!"

    Nhìn thấy Lăng Thành vẫn chưa chết, Thúy Hà vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, bật khóc thành một nụ cười.

    May mắn thay tiền thân của Nam Cung Thưởng đã dạy kiếm thuật cho con trai để con trai có thể bay lên.

    Lăng Thành nghiến răng cầm kiếm, vừa trèo lên đã mồ hôi nhễ nhại rồi! Tiêu hao nội lực toàn thân giờ còn lại không được bao nhiêu!

    Nhiệt độ của hang động núi lửa này quá nóng. Nội lực tiêu hao nhanh chóng là điều đương nhiên.

    "Hừ hừ..."

    Lăng Thành đột nhiên ngồi dưới đất, mệt mỏi không nói được lời nào, nhìn chằm chằm Dịch Hiểu Thiên và Âu Dương Gia Linh!

    Dịch Hiểu Thiên và Âu Dương Gia Linh đã rất sợ hãi khi họ nhìn thấy anh bay lên!

    Đúng lúc này một giọng nói lạnh lùng từ cách đó không xa truyền đến!

    "Lăng Thành."

    Theo giọng nói liền nhìn thấy một bóng người quyến rũ đi tới, trên khuôn mặt xinh đẹp có chút lạnh lùng.

    Đó là người đứng đầu phái Nga Mi- Hà Kiều Nguyệt.

    Phía sau Hàn Kiều Nguyệt là một số đệ tử Nga Mi.

    Trước khi Huyền Kính xảy ra tranh chấp với các môn phái khác, Hàn Kiều Nguyệt đã kịp thời đến để giải quyết mâu thuẫn. Vừa giải quyết xong mâu thuẫn liền nhìn thấy có người rơi xuống đây, Hàn Kiều Nguyệt vội vàng chạy tới xem xét, nhưng tình cờ nhìn thấy Lăng Thành bay lên.

    “Lăng Thành, em gái Miêu Linh của tôi đâu?!” Hàn Kiều Nguyệt lạnh lùng hỏi.

    Tại sao lại là cô ta?

    Lăng Thành sửng sốt, không khỏi nhíu mày.

    Lúc này Lăng Thành muốn trả lời Hàn Kiều Nguyệt, cơ thể anh rất yếu ớt, hoàn toàn không nói được!

    Khi Tô Thanh Yên và Thúy Hà nhìn thấy sự hung hãn của Hàn Kiều Nguyệt, họ đã đề phòng đứng trước mặt Lăng Thành.

    Thấy Lăng Thành không lên tiếng, Hàn Kiều Nguyệt tức giận lạnh lùng đi về phía trước: "Lăng Thành, tôi sẽ hỏi anh một lần cuối cùng, Miêu Linh sư thái của tôi ở đâu?"

    "Cô ..." Lăng Thành muốn nói, nhưng vừa nói ra một lời đã ngất xỉu trên mặt đất. Anh đang ngừng nói, nhắm mắt lại và nhanh chóng khôi phục nội lực.

    Nhìn thấy cảnh này, Âu Dương Gia Linh có ý tưởng, bước tới nói với Hàn Kiều Nguyệt: "Cô Nguyệt, theo như tôi biết, Miêu Linh sư thái đã bị anh ta giết rồi."

    Đánh lén Lăng Thành vừa thất bại, Âu Dương Gia Linh đã hoảng sợ vô cùng.

    Nhưng thấy Hàn Lập kiêu ngạo xuất hiện, suy nghĩ của Âu Dương Tinh lại xoay chuyển, nghĩ ra một thủ đoạn thâm độc mới đó là gài bẫy Lăng Thành! Tuy nhiên, cái đầu lạnh đã giết chết cô ta!

    Hử!

    Khi nghe thấy lời này, đôi mắt của Hàn Kiều Nguyệt lóe lên, khóa chặt Âu Dương Gia Linh vào đó: "Làm sao cô biết?"

    Cùng lúc đó, một linh hồn ác quỷ mạnh mẽ tràn ngập cơ thể Hàn Kiều Nguyệt.

    "Ừm.."

Gia Linh khẽ run lên, nói nhảm: "Đương nhiên tôi biết, Lăng Thành đã nói với bố tôi..."

    Nghe vậy Lăng Thành gần như nổ tung, trong lòng rất lo lắng muốn mở miệng giải thích, tuy nhiên lúc này mới là giai đoạn then chốt để phục hồi nội lực, nếu vừa mở miệng mà nội lực đã rò rỉ thì mọi chuyện phải bắt đầu lại. .

    Thúy Hà rốt cuộc nhịn không được, nhìn Âu Dương Gia Linh vặn lại: "Anh ấy chưa bao giờ nói những chuyện này, đừng phỉ nhổ người ta!"

    Tô Thanh Yên cũng cau mày, bất mãn nói: "Cô Linh, đừng nói nhảm chuyện này."

    Cô ta không biết Miêu Linh sư thái là ai, cũng không biết giữa Miêu Linh sư thái và Lăng Thành đã xảy ra chuyện gì. Vì vậy không biết phải phản bác lại nó như thế nào.

    “Tôi không nói nhảm.” Âu Dương Gia Linh thẳng lưng nhìn Hàn Kiều Nguyệt: “Miêu Linh sư thái thật sự đã bị Lăng Thành giết chết!

    “Lăng Thành!” Hàn Kiều Nguyệt mặt lạnh nói, chậm rãi giơ tay lên, một luồng nội lực mạnh mẽ từ quanh người cô ta phóng ra!

    Trên không trung, một con rồng băng màu trắng vọt ra, bay lượn bên cạnh Hàn Kiều Nguyệt! Tiếng hô vang lớn của con rồng lan rộng khắp quả núi.

    "Rồng băng."

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT