Tuy nhiên, nếu Tề Đằng Nhàn không muốn nói, anh ta cũng không thể không biết xấu hổ hỏi, dù sao thì người ta cũng là tổng giám mục, nói đúng ra thì địa vị của hắn trong Thánh giáo còn cao hơn anh ta một cấp.
Tề Đằng Nhàn nói: "Đội trưởng Erwin, lần này anh phải để ý đến chuyện này cho tôi! Dù sao, Thánh đường Nam Dương đã tiêu tốn rất nhiều tiền, nếu có ai đó muốn phá hủy nó, điều này sẽ ảnh hưởng đến việc truyền bá phúc âm của Thánh chủ ở phía nam! ”
Robben lạnh lùng nói: “Sở dĩ tôi tới đây là vì chuyện này!”
Tề Đằng Nhàn đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm, một lúc nữa tên dị đoan kia đổ lỗi lên đầu Bùi Bất Khí, hắn muốn xem thằng nhãi này sẽ chết như thế nào.
Dám đốt lửa sân nhà sau của hắn?
Không cho hắn ta một bài học làm sao được?
Nếu lần này thương hội Hoa Minh không mất nhiều máu, cậu chủ này có lẽ sẽ bị đưa ra tòa xét xử!
Tề Đằng Nhàn nghĩ nghĩ, trong lòng không khỏi cảm thấy vui mừng, thương hội Hoa Minh bị Thần Thánh Kỵ Sĩ Đoàn của Thánh giáo nhằm vào, thì chỉ âm thầm chịu đựng thiệt thòi.
“Chúng ta đến nơi rồi.” Tề Đằng Nhàn nói, hắn dừng xe, bọn họ đã đến nơi giam giữ tên dị đoan.
Robben xuống xe, nhìn quanh rồi nói: “Tại sao lại có nhiều binh lính Trung Quốc như vậy?”
Tề Đằng Nhàn thản nhiên nói: “Ban đầu bọn hắn muốn ám sát Giáo hoàng nên tôi đã liên lạc với chính phủ Trung Quốc, nhờ bọn họ hợp tác bắt giữ.”
Khi Robben nhìn thấy tên dị đoan bị giam giữ, sắc mặt không khỏi trở nên nghiêm túc, lạnh lùng nói: "Quả nhiên là dị đoan của tà giáo Dracul, linh hồn của hắn đã rơi vào địa ngục hắc ám, vĩnh viễn không thể cứu!"
Trong ánh mắt của Ladgaon và Yelena không khỏi lộ ra địch ý mãnh liệt, rất hiển nhiên, bọn họ cực kỳ sùng kính Thánh giao, tồn tại giống như dị đoan chính là thiên địch của bọn họ!
Tên dị đoan không khỏi hoảng sợ, hắn ta không ngờ rằng người đến đây chính là Robben Olivier, thủ lĩnh Thần Thánh Kỵ Sĩ Đoàn!
Chương 1169: Lừa đảo trực tuyến
Nếu hỏi những tên dị đoan sợ ai nhất thì chắc chắn đó chính là Robben Ollav, đội trưởng của Thần Thánh Kỵ Sĩ Đoàn.
Tuy nhiên, có lẽ trong vài năm nữa, người mà những tên dị đoan này sợ hãi nhất sẽ không còn là Robben hay Giáo hoàng nữa mà là Tổng giám mục Tề Đằng Nhàn...
Dù sao thì cũng hiếm thấy một vị tổng giám mục bạo lực như vậy, động một cái lại dùng quyền trượng đập nát đầu người khác, quả thực quá điên cuồng.
Dù sao tên dị đoan này sau khi nhìn thấy Robben, gã ta cảm thấy đối phương có chút hiền lành, ít nhất chỉ cần gã ta nói chuyện một cách hợp tác thì không cần lo lắng đến tính mạng.
Nhưng Tề Đằng Nhàn thì khác, hắn mang đến cho người ta cảm giác giận hờn bất chợt, thậm chí điên điên khùng khùng, nếu sai một câu, "Avada Kedavra" sẽ đánh về phía đầu.
Robben ngồi trước mặt tên dị đoan này, sắc mặt lạnh lùng, nói: "Nói cho tôi biết, mấy người dự định ám sát Giáo hoàng bệ hạ như thế nào?"
Tên dị đoan này lập tức kể cho Robben nghe mọi chuyện bọn hắn đã toan tính, không dám giấu diếm điều gì.
Dù sao gã ta đã bị Tề Đằng Nhàn dọa sợ, vì giữ mạng, cho dù có bảo gã ta rời khỏi tà giáo Dracula cũng không thành vấn đề.
"Hả? Cho nên, thương hội Hoa Minh cũng đã giúp đỡ các người?" Robben ngồi bắt chéo chân, bình tĩnh hỏi.
"Đúng vậy... Thương hội Hoa Minh sợ rằng thánh đường Avada sẽ được thành lập ở Nam Dương. Tổng giám mục Tề nhờ vậy sẽ có được sức ảnh hưởng rất lớn..."
"Hơn nữa tổng giám mục Tề và nhà họ Trần ở Nam Dương là bạn bè rất tốt, nếu sức ảnh hưởng của hắn quá lớn, như vậy nhà họ Trần sẽ càng mạnh mẽ hơn."
"Có lẽ thương hội Hoa Minh không muốn nhìn thấy điều này, cho nên mới lựa chọn hợp tác với tà giáo Dracula chúng ta..."
Tên dị đoan nơm nớp lo sợ nói, thỉnh thoảng còn liếc mắt nhìn Tề Đằng Nhàn, hiển nhiên là gã ta thật sự sợ hãi.
Trên khuôn mặt của Tề Đằng Nhàn vẫn luôn nở nụ cười nhàn nhạt, nghe thấy lời nói của tên dị đoan, trong lòng cảm thấy hài lòng, sự hướng dẫn của hắn cũng không phải là vô ích!
Lời nói của tên dị đoan này có trật tự, sự hợp tác giữa thương hội Hoa Mình và tà giáo Dracula cũng cho thấy đầy đủ động cơ, dù sao có Thánh đường Nam Dương làm lý do, mọi chuyện đều có vẻ hợp lý.
Robben không khỏi liếc nhìn Tề Đằng Nhàn, nói: "Tổng giám mục Avada, xem ra danh lợi thế gian đã ảnh hưởng đến việc truyền bá phúc âm của Thánh chủ!"
Tề Đằng Nhàn nhún vai và nói: "Tôi có thể làm gì chứ? Nhà họ Trần ở Nam Dương đã giúp tôi xây dựng thánh đường Nam Dương. Tôi cũng không thể là một con sói được! Thánh chủ cũng không thích những người bội bạc."
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!