“Trên người thiếu chủ có huyết thống của Hắc Thiên Thần Lang, sau khi hóa yêu thực lực sẽ tăng lên trên diện rộng, người này chết chắc rồi!”
Lang Nha hóa yêu gây nên rối loạn tưng bừng, rất hiến nhiên, loại hóa yêu này cực kỳ hiếm thây.
Sau khi yêu tộc hoá hình, ở hình dạng con người sẽ có lợi cho bọn họ tu hành, thế nhưng trạng thái mà thực lực của bọn hắn cường hãn nhất lại là trạng thái hóa thành yêu như lúc trước!
Dưới hắc khí vờn quanh, một con yêu lang dữ tợn màu đen xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Yêu lang lộ ra móng vuốt và răng nanh sắc bén, nhìn qua vô cùng doạ người.
Đôi mắt đen kịt của Lang Nha tràn đầy hung quang hung tàn nhìn chằm chằm Diệp Viễn.
Diệp Viễn thấy thế vẫn lơ đãng cười nói: “Ta nói a, hóa ra con sói đần nhà ngươi vẫn còn có chút bản lĩnh, trên người lại có huyết thống thần thú Hắc Thiên Thần Lang. Có điều… huyết thống này của ngươi không khỏi cũng quá mỏng manh đi?”
Lang Nha hóa yêu xong miệng vẫn nói tiếng người: “Hi vọng một lát nữa ngươi còn có thể cười được.”
“Vèo!”
Lang Nha mới vừa nói xong, lập tức biến mất không còn tăm hơi!
Một tiếng va chạm kịch liệt vang lên, Diệp Viễn cứ thế bị va bay ra ngoài.
Sau khi hóa yêu, quả thực không cách nào dự đoán được tốc độ của Lang Nha.
Ngoại trừ Diệp Viễn, hầu như không người nào có thể thấy rõ quỹ tích di động của Lang Nha.
“A! Diệp Viễn ca ca!” Ngọc Thư nhìn thấy tình huống này thì giật nảy cả mình muốn chạy tới chỗ Diệp Viễn.
“Vèo!”
Chỉ nghe được tiếng xé gió vang lên, Lang Nha lại phi tới chỗ Ngọc Thư!
Thế nhưng vào lúc này đã không ai có thể phản ứng lại kịp.
Ngoại trừ Diệp Viễn!
Không có người nhìn thấy tình huống như thế nào, chỉ thấy Diệp Viễn ôm Ngọc Thư bị đánh bay ra ngoài.
“Vừa nãy xảy ra chuyện gì? Không phải là tên tiếu tử kia đã bị đả thương rồi sao, làm sao hắn có thể kịp cứu tiểu hồ ly kia?”
“Không biết nữa, căn bản là không thấy rõ lắm! Tốc độ của hai người bọn họ quá nhanh!”
“Thật là quá đáng sợ rồi! Sau khi Lang Nha hóa yêu, e rằng tốc độ và lực lượng đều tăng lên gấp đôi, vậy mà tên tiểu tử này vẫn có thể phản ứng lại! Đổi lại là ta thì đã bị Lang Nha thuấn sát rồi!”
Trong chớp mắt vừa nãy, Diệp Viễn giống nhưthuấn di tới bên người Ngọc Thư, cũng đỡ một đòn lực lượng tăng vọt của Lang Nha.
Thế nhưng lúc đó mọi chuyện phát sinh quá nhanh, Diệp Viễn chỉ có thể miễn cưỡng cứu Ngọc Thư, vì thế Lang Nha vẫn đắc thủ, đả thương Diệp Viễn.
“Phốc!
n
Diệp Viễn phun ra một ngụm máu, tiên huyết nhuộm đỏ vạt áo của Ngọc Thư.
“A! Diệp Viễn ca ca, đều là muội không tốt! Hu hu… nếu như không phải vì cứu muội, huynh sẽ không bị thương! Hu hu…” Ngọc Thư khóc nức nở lên ở trong lòng Diệp Viễn.
Diệp Viễn chịu một đòn của Lang Nha, nội phủ khó chịu nói không nên lời.
Cũng may trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Diệp Viễn đã tránh né được chỗ yếu, bằng không hiện tại hắn đã là một người chết.
Tên Lang Nha này cũng thật là không chừa thủ đoạn nào, đối chiến với mình lại còn dám đả thương người vô tội!
Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!