“Ai cho ngươi dũng khí dám nói chuyện với ta như vậy?” Sắc mặt Lang Hồn trầm xuống.
Nửa bên mặt của Lang Nha sưng rất lớn, bụm mặt, tỏ rõ vẻ không thể tin tưởng.
Hắn là thiên chi kiêu tử của tộc Hắc Phong Yêu Lang, xưa nay lão tổ đều rất coi trọng, cưng chiều hắn. Vậy mà lần này lão tổ lại bởi vì Diệp Viễn mà phê’ bỏ mười năm tu vi của hắn, điều này làm cho hắn không thể nào hiểu nổi.
Thời khắc này, Lang Nha mới nhớ đến, lão tổ nhà mình cũng không phải là cái người hiền lành gì.
Chỉ là nhiều năm như vậy đều đối với hắn phóng túng, để hẳn quên mất sự thực này.
Bây giờ lão tổ nổi giận, Lang Nha cũng là hoàn toàn giật mình tỉnh lại.
“Lão… lão tổ, con… là con nhất thời kích động, đã quên đúng mực, kính xin lão tổ tha thứ!” Lang Nha ủy khuất nói.
“Hừ! Lão phu làm như thế, tự nhiên có lý do phải làm vậy! Ngươi thân là thiếu chủ của tộc Hắc Phong Yêu Lang, ngay cả điếm ấy cũng không hiểu thì cần ngươi làm gì?” Lang Hồn hừ lạnh nói.
Trong lòng Lang Nha cả kinh, vừa nãy cũng là do hắn bực bội váng cả đầu, cho nên mới rối loạn tinh thần.
Mười năm khổ tu hủy hoại trong một ngày, sao Lang Nha có thế bình tĩnh cho được?
“Trong yêu tộc chúng ta, có rất nhiều kẻ nắm giữ huyết thống Long tộc. Thế nhưng ở trong Thần Cấm Yêu Vực này, người nắm giữ huyết thống của Chân Long lại hiếm như lá mùa thu! Tiểu tử kia sinh ra Nghịch Lân, chính là Long tộc chân chính! Mà Long tộc chân chính chỉ có ở trong đó đi ra, hiếu không?”
Khi nhắc tới ba chữ “ở trong đó”, Lang Hồn giống như là nghĩ tới điều gì cực kỳ đáng sợ, đáng kiêng kị.
Giống như Lang Hồn, Lang Nha cũng giật nảy cả mình.
Nhìn thấy vẻ mặt Lang Nha, Lang Hồn liền biết hắn đã rõ ràng, lãnh đạm nói: “Hiện tại ngươi đã biết tại sao lão phu làm như vậy rồi chứ?”
Lang Nha gật đầu thật mạnh rồi nói: “Lão tổ, đều là Lang Nha lỗ mãng, suýt chút nữa làm hỏng đại sự rồi, xin lão tổ trách phạt!”
“Cũng không hà tất phải trách phạt, ta chỉ không ngờ, trên người tên tiểu tử tên là Diệp Viễn kia lại mang huyết mạch chính thống của Chân Long. Vốn dĩ chỉ muốn giáo huấn hắn một phen, không ngờ rằng lại giúp hắn tiến thêm một bước!”
“Nhưng tên Diệp Viễn kia rõ ràng là một nhân loại, vì sao trên người lại mang huyết mạch chính thống của Chân Long?” Lang Nha nghi ngờ nói.
“Ta đây cũng không rõ, thế nhưng mặc kệ như thế nào, chắc chắn là tiểu tử này có liên quan cực sâu với Long tộc!
Dù có như thế nào, cũng không phải những hạ tộc như chúng ta có thế dính líu.”
Nói xong, bàn tay Lang Hồn nâng một cái trái cây lên, ném cho Lang Nha nói: “Ăn đi, đủ để bù đắp mười năm tu vi của ngươi rồi! Ngươi là kẻ mang huyết thống Hắc Thiên Thần Lang mạnh nhất trong tộc Hắc Phong Yêu Lang ta, sau này làm việc đừng có lỗ mãng như thế nữa!”
Lang Nha tiếp nhận trái cây kia, trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên, vội vàng nói: “Đa tạ lão tổ!”
Một màn tương tự cũng phát sinh ở trên lãnh địa của tộc Ngọc Diện Tiên Hồ, nhưng có một chỗ không giống chính là Diệp Viễn cũng ở đây.
“Cách mỗi mấy trăm năm, ở trong đó lại ra tới một cường giả Long tộc tuổi còn trẻ, chúng ta tôn là Long Chủ! Mỗi một người đảm nhiệm Long Chủ xuất hiện, đều sẽ lưu lại một đoạn truyền thuyết! Lực lượng huyết mạch của bọn họ quá mạnh mẽ, một khi trưởng thành là gần như không có địch thủ! Chúng ta hoài nghi, Long Chủ là cường giả Long tộc ở trong đó phái ra rèn luyện tuổi trẻ. Dựa theo thời gian đến suy tính, gần như cũng nên đến lúc Long Chủ xuất hiện rồi.” Ngọc Hoan nói.
Diệp Viễn nghe xong hiếu kỳ hỏi: “Ta chỉ là một nhân loại, không phải là Long Chủ gì, tên Lang Hồn kia sẽ không ngay cả điểm ấy cũng không nhìn ra đấy chứ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!