Sau khi lẻn cấp Tịnh Đàn Hỏa Liên lóe lên, bay tới trên lòng bàn tay Diệp Viễn. Chỉ thấy nó hơi khom người với Diệp Viễn, dáng dấp kia giống như là đang cảm kích hắn.
Diệp Viễn đã sớm tâm ý tương thông với Tịnh Đàn Hỏa Liên nên tất nhiên biết nó muốn biểu đạt cái gì.
“Không cần như vậy, từ lâu ngươi và ta đã trở thành một thể, đương nhiên ta sẽ không kệ ngươi mà đi. Giúp ngươi lên cấp cũng là hứa hẹn ban đầu của ta với ngươi, bây giờ coi như là hoàn thành hứa hẹn. Nếu như tương lai có cơ hội, tự nhiên sẽ giúp ngươi tiến thêm một bước nữa!” Diệp Viễn cười nói.
Tịnh Đàn Hỏa Liên có thông linh, trước đây lúc Tịnh Đàn Hỏa Liên bị Diệp Viễn thu phục, Diệp Viễn chỉ có tu vi Linh Dịch Cảnh.
Mà hiện tại mới trôi qua mấy năm, Tịnh Đàn Hỏa Liên lại có chút theo không kịp bước tiến của Diệp Viễn, nó không khỏi có chút bận tâm Diệp Viễn sẽ vứt bỏ nó.
Tuy rằng không có linh trí của loài người, thế nhưng theo Diệp Viễn lâu như vậy, bản năng nói cho nó biết, theo Diệp Viễn chính là phúc phận của nó.
Trên thực tế, mấy năm qua tốc độ tiến hóa của Tịnh Đàn Hỏa Liên đã hơn xa so với chính nó tự tu luyện rất nhiều.
Ngăn ngủi hai ba năm trôi qua, nó đã tiến hóa từ Nguyên Hỏa cấp bốn thành Nguyên Hỏa cấp năm.
Nếu như để Tịnh Đàn Hỏa Liên tự mình chậm rãi tiến hóa, mấy chục năm, thậm chí hơn trăm năm cũng chưa chắc có thể hoàn toàn tiến hóa.
Vì lẽ đó, bây giờ nó hoàn toàn phụ thuộc vào Diệp Viễn.
Hiện tại Tịnh Đàn Hỏa Liên đã không thể rời bỏ Diệp Viễn được nữa.
Nghe xong Diệp Viễn nói, Tịnh Đàn Hỏa Liên bắt đầu run rấy như là hoan hô nhảy nhót. Nếu như hình dáng nó không phải là một bông hoa sen, Diệp Viễn còn cho rằng đây là một đứa bé.
Sự phát hiện này không khỏi để Diệp Viễn cả kinh, lẽ nào…
“Tịnh Đàn Hỏa Liên, phóng thích Tịnh Đàn Thánh Hỏa!” Diệp Viễn quay về phía Tịnh Đàn Hỏa Liên nói.
Tịnh Đàn Hỏa Liên lập tức phun ra một ngọn lửa, Diệp Viễn cả kinh vội vã lui về phía sau, suýt chút nữa lông mày của hắn cũng bị đốt thành cháy khét.
“Tịnh Đàn Hỏa Liên, bay một vòng quanh mật thất!” Diệp Viễn lại nói.
Quả nhiên, Tịnh Đàn Hỏa Liên cực kỳ nghe lời bay vòng quanh mật thất.
Tiếp đó, Diệp Viễn lại thử nghiệm mấy cái khẩu lệnh, không ngoài dự liệu Tịnh Đàn Hỏa Liên đều thực hiện xong!
Phát hiện này để cho Diệp Viễn hết sức vui mừng!
Sau khi Tịnh Đàn Hỏa Liên lên cấp đã mở ra linh trí!
Tuy rằng hiện tại linh trí còn yếu ớt, thê’ nhưng không nghi ngờ chút nào, nó thật sự đã sinh ra linh trí!
Tuy trước đây Diệp Viễn cỏ thể khống chế Tịnh Đàn Hỏa Liên, nhưng đó là bởi vì hắn luyện hóa Hỏa Liên, Hỏa Liên giống như là nô bộc của hắn vậy, nhất định phải dựa theo chỉ thị của hắn đến làm việc.
Nhưng mà vừa nãy, Diệp Viễn cũng không có thôi thúc Hỏa Liên mà chỉ dùng ngôn ngữ để giao lưu với nó, mà Tịnh Đàn Hỏa Liên hoàn toàn lý giải mệnh lệnh của hắn!
Như vậy liền nói rõ, Tịnh Đàn Hỏa Liên đã có ý thức của chính mình!
Tất nhiên Diệp Viễn biết, Nguyên Hỏa là nhờ số trời run rủi mới có thể sinh ra linh trí, thế nhưng điều này cần cơ duyên cực kỳ nghịch thiên.
Tuyệt đại đa số Nguyên Hỏa cấp chín, tuy rằng có uy lực nghịch thiên, nhưng cũng chỉ là một cái công cụ đế giết chóc hoặc là luyện đan chứ không hề có linh trí.
Diệp Viễn không ngờ hắn trợ giúp Tịnh Đàn Hỏa Liên tiến hóa lại để nó sản sinh ra linh trí!
Nguyên Hỏa có linh trí và Nguyên Hỏa không có linh trí, hoàn toàn là hai loại khái niệm.
Nguyên Hỏa có linh trí sẽ tự có ý thức tu luyện chứ không còn tu luyện hoàn toàn dựa vào bản năng như trước nữa.
Cứ như vậy, tốc độ tu luyện sẽ tăng lên nhiều, tốc độ tiến hóa cũng theo đó mà càng nhanh theo.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!