Sắc mặt của Bằng Hải thay đối rất nhiều, nói: “Việc này vô cùng quan trọng, ta không làm chủ được, bắt buộc phải hỏi ý kiến của tộc trưởng. Nếu như tộc trưởng đồng ý, trong vòng ba ngày ta sẽ đem tinh huyết của Côn Bằng đến cho công tử!”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Được, ta đợi tin tức của ngươi! ừm, việc của chúng ta đã bàn xong rồi, các người tiếp tục đi. Nên làm như thế nào thì làm như thế đó, nhất định đừng có nể mặt ta!”
Mặt HỔ Nhung biến sắc khi nghe thấy điều này, trước mắt không khỏi lúng túng nhìn sang Bạch Quang: “Hổ chủ…”
Bạch Quang trợn mắt nhìn hắn, không vui nói: “Cho các ngươi không biết tốt xấu, dám đắc tội đại ca của ta, hiện tại biết thế nào là lợi hại rồi đúng không?”
Lời nói của Bạch Quang khiến cho sắc mặt của HỔ Nhung trở nên lúng túng.
“Cái này… Hổ chủ người cũng biết, hiện tại Hổ tộc đang ở thời kỳ hết sức…”
Bạch Quang xua tay nói: “Được rồi được rồi, sao nhiều lời thế! Những chuyện lúc trước ta không quan tâm, nhưng bây giờ ngươi nhớ kỹ, bất cứ ai ngươi cũng đều có thể động vào, nhưng ngàn vạn lần đừng có chọc vào đại ca của ta!”
Bạch Quang dừng lại một chút rồi nói: “Bởi vì… ngươi không đủ khả năng để chọc vào!”
Câu nói của Bạch Quang khiến tất cả mọi người đều ngạc nhiên.
Nhưng mà đến lúc này, đã không còn có ai dám nghi ngờ câu nói này nữa.
Lai lịch của Diệp Viễn rất bí ẩn, lần trước còn đánh cho Bằng Vân trọng thương, khống chế toàn bộ Bằng tộc.
Hiện tại Bằng Hải ở trước mặt Diệp Viễn khúm núm cầu xin, giống như tôn
y r-v • A I I • X A
/ cua Diệp Viên vậy.
Long chủ chạy đến trước mặt hắn kêu gào, kết quả là bị hẳn đánh thành đầu heo.
Ban đầu HỔ tộc còn muốn làm khó Diệp Viễn, ai mà ngờ được hắn và Hổ chủ lại là bạn tốt.
Nhìn tình cảnh hiện tại thế này, nếu như muốn Hổ chủ phải lựa chọn giữa Diệp Viễn và HỔ tộc, hắn ta chắn chắn sẽ không có bất kỳ do dự nào mà lựa chọn Diệp Viễn.
Một người như vậy, ai mà có khả năng chọc vào chứ.
Rõ ràng thực lực của Diệp Viễn không mạnh, nhưng những người có mặt ở hiện trường lúc đó, không có một ai dám làm gì hắn.
Hổ Nhung khó xử nói: “Nhưng mà… nếu như thế này thì chúng ta sẽ đắc tội với Long chủ mất.”
“Long chủ? Long chủ ở trước mặt đại ca ta chỉ là một cái rắm! Còn có, các ngươi không muốn đắc tội Long chủ, thì chính là muốn đắc tội Hổ chủ ta, ngươi tự xem mà làm đi!” Bạch Quang khinh thường nói.
“Đây…”
“Đây cái gì mà đây! Còn không mau xin lỗi đại ca của ta! Nếu như không phải là nể mặt của ta, thì dựa vào những gì các ngươi đã làm, ngươi nghĩ rằng đại ca ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao?” Bạch Quang tức giận nói.
Hiện tại thái độ của Bằng tộc, chỉ là dựa vào một suy nghĩ của Diệp Viễn mà thôi.
Nếu như Diệp Viễn liên kết với Bằng tộc công đánh Hổ tộc, thì hậu quả sẽ không thế nào tưởng tượng nổi.
Vì thế lời nói của Bạch Quang, đúng là không phải chỉ là đe dọa nào cả.
Hổ Nhung cũng không phải là kẻ ngốc, do dự một lúc, cuối cùng cũng cúi đầu.
Hắn đến trước mặt Diệp Viễn nói: “Diệp Viễn công tử, đều là do Hổ Nhung lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, xin Diệp Viễn công tử giơ cao đánh khẽ.”
Có Bạch Quang ở đây, đương nhiên Diệp Viễn sẽ không làm cái gì bất lợi cho Hổ tộc.
Hơn nữa với tình hình hiện tại, rõ ràng bất cứ bên nào bị diệt, đều không bằng các bên kiềm chế lẫn nhau.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!