Lọc Truyện

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 

 

Huống chi, bây giờ trong phủ thành chủ, còn có không dưới hai cường giả Chân Thần Cảnh trung, hậu kỳ.

 

Đội hình khủng bố bậc này, khiến mấy ngày nay Dư Văn Phong ăn ngủ không yên.

 

Trong lòng hắn vô cùng khiếp sợ, bởi vì những cường giả Chân Thần Cảnh này cũng không thuộc cùng một thế lực.

 

Ví dụ như, Đoàn Dịch này là lâu chủ Vạn Bảo Lâu quản lý đại đế đô Cửu Hứa và đại đế đô Ngũ Tiêu, mà một số người bên ngoài, có người đến từ đại đế đô, có người đến từ một vài đế đô cao cấp.

 

Thậm chí có mấy người, còn là cường giả đến từ đạo tràng Thiên Đế khác.

 

Chỉ là, ai có thể khiến những người này hội tụ ở đây?

 

Thiên Tôn?

 

Cường giả Thiên Tôn, cũng không thể nào điều động cường giả Chân Thần đến từ nhiều nơi như vậy!

 

Rốt cuộc mặt mũi của ai lại lớn như vậy?

 

Lòng Dư Văn Phong tràn đầy hiếu kỳ, mấy ngày qua làm hắn nhịn hỏng rồi.

 

Những người này lặng lẽ lén vào phủ thành chủ, không làm kinh động bất cứ ai.

 

Bây giờ trong phủ thành chủ, cũng chỉ có một mình hắn biết rõ lai lịch của những người này.

 

Nhìn Đoàn Dịch, Dư Văn Phong gật đầu mạnh, nói: “Xin Đoàn đại nhân cho biết!”

 

Đoàn Dịch lại uống một ngụm trà, cười nói: “Thật ra cái nhà trọ nhỏ kia là một phân đà của Tử Hồn Môn! Nếu như ta đoán không lầm, bây giờ quán trọ nhỏ kia, sợ rằng có không dưới mười vị cường giả trung kỳ Chân Thần Cảnh trở lên!”

 

Choang!

 

Dưa Văn Phong rung một cái, chén trà trong tay trực tiếp rơi xuống mặt đất.

 

Trong nháy mắt, sắc mặt hắn trắng bệch, hai chân không ngừng run lên.

 

Tử Hồn Môn đó là người người nghe thấy đã sợ mất mật.

 

Mà thế lực đáng sợ này, thế mà lại nằm trong địa bàn hắn quản lý, có một phân đà cường đại như vậy!

 

Bọn họ tồn tại bao nhiêu năm rồi?

 

Ở dưới tay mình, đã ám sát bao nhiêu người, tiêu diệt bao nhiêu thế lực?

 

Đầu óc Dư Văn Phong hỗn loạn, vô cùng hoảng sợ.

 

“Nhưng mà… nhưng mà Đoàn đại nhân, Vạn Bảo Lâu các ngươi, sẽ không nguyện ý làm địch với Tử Hồn Môn đi?” Dư Văn Phong hơi nghi hoặc một chút nói.

 

Đoàn Dịch cười nói: “Vạn Bảo Lâu chúng ta làm kinh doanh, chỉ cần có đủ quyền lợi, đương nhiên đáng giá cho chúng ta xuất thủ. Huồng hồ, thế lực tiếng xấu vang xa thế này, người người muốn diệt trừ.”

 

Trong lòng Dư Văn Phong khiếp sợ, càng có hiếu hỳ hơn với người đứng sau lưng thao túng chuyện này.

 

Đúng lúc này, một bóng người lặng lẽ xuất hiện trong đại điện.

 

“Đoàn Dịch đại nhân, Tử Hồn Môn có hành động!” Người đến khom người thi lễ với Đoàn Dịch.

 

Toàn thân Dư Văn Phong chấn động, đột nhiên ý thức được, một trận đại chiến quy mô Chân Thần Cảnh này sắp bắt đầu rồi.

 

Đoàn Dịch không nhanh không chậm uống một ngụm trà, chậm rãi đứng lên nói: “Gọi bọn họ đến hết đi, Tử Hồn Môn phân đà Cửu Hứa này tồn tại nhiều năm, cũng nên diệt vong rồi.”

 


Đám người Tử Hồn Môn, một đoàn người đi ra khỏi thành, xé bỏ ngụy trang trên người.

 

Huống chi, bây giờ trong phủ thành chủ, còn có không dưới hai cường giả Chân Thần Cảnh trung, hậu kỳ.

 

Đội hình khủng bố bậc này, khiến mấy ngày nay Dư Văn Phong ăn ngủ không yên.

 

Trong lòng hắn vô cùng khiếp sợ, bởi vì những cường giả Chân Thần Cảnh này cũng không thuộc cùng một thế lực.

 

Ví dụ như, Đoàn Dịch này là lâu chủ Vạn Bảo Lâu quản lý đại đế đô Cửu Hứa và đại đế đô Ngũ Tiêu, mà một số người bên ngoài, có người đến từ đại đế đô, có người đến từ một vài đế đô cao cấp.

 

Thậm chí có mấy người, còn là cường giả đến từ đạo tràng Thiên Đế khác.

 

Chỉ là, ai có thể khiến những người này hội tụ ở đây?

 

Thiên Tôn?

 

Cường giả Thiên Tôn, cũng không thể nào điều động cường giả Chân Thần đến từ nhiều nơi như vậy!

 

Rốt cuộc mặt mũi của ai lại lớn như vậy?

 

Lòng Dư Văn Phong tràn đầy hiếu kỳ, mấy ngày qua làm hắn nhịn hỏng rồi.

 

Những người này lặng lẽ lén vào phủ thành chủ, không làm kinh động bất cứ ai.

 

Bây giờ trong phủ thành chủ, cũng chỉ có một mình hắn biết rõ lai lịch của những người này.

 

Nhìn Đoàn Dịch, Dư Văn Phong gật đầu mạnh, nói: “Xin Đoàn đại nhân cho biết!”

 

Đoàn Dịch lại uống một ngụm trà, cười nói: “Thật ra cái nhà trọ nhỏ kia là một phân đà của Tử Hồn Môn! Nếu như ta đoán không lầm, bây giờ quán trọ nhỏ kia, sợ rằng có không dưới mười vị cường giả trung kỳ Chân Thần Cảnh trở lên!”

 

Choang!

 

Dưa Văn Phong rung một cái, chén trà trong tay trực tiếp rơi xuống mặt đất.

 

Trong nháy mắt, sắc mặt hắn trắng bệch, hai chân không ngừng run lên.

 

Tử Hồn Môn đó là người người nghe thấy đã sợ mất mật.

 

Mà thế lực đáng sợ này, thế mà lại nằm trong địa bàn hắn quản lý, có một phân đà cường đại như vậy!

 

Bọn họ tồn tại bao nhiêu năm rồi?

 

Ở dưới tay mình, đã ám sát bao nhiêu người, tiêu diệt bao nhiêu thế lực?

 

Đầu óc Dư Văn Phong hỗn loạn, vô cùng hoảng sợ.

 

“Nhưng mà… nhưng mà Đoàn đại nhân, Vạn Bảo Lâu các ngươi, sẽ không nguyện ý làm địch với Tử Hồn Môn đi?” Dư Văn Phong hơi nghi hoặc một chút nói.

 

Đoàn Dịch cười nói: “Vạn Bảo Lâu chúng ta làm kinh doanh, chỉ cần có đủ quyền lợi, đương nhiên đáng giá cho chúng ta xuất thủ. Huồng hồ, thế lực tiếng xấu vang xa thế này, người người muốn diệt trừ.”

 

Trong lòng Dư Văn Phong khiếp sợ, càng có hiếu hỳ hơn với người đứng sau lưng thao túng chuyện này.

 

Đúng lúc này, một bóng người lặng lẽ xuất hiện trong đại điện.

 

“Đoàn Dịch đại nhân, Tử Hồn Môn có hành động!” Người đến khom người thi lễ với Đoàn Dịch.

 

Toàn thân Dư Văn Phong chấn động, đột nhiên ý thức được, một trận đại chiến quy mô Chân Thần Cảnh này sắp bắt đầu rồi.

 

Đoàn Dịch không nhanh không chậm uống một ngụm trà, chậm rãi đứng lên nói: “Gọi bọn họ đến hết đi, Tử Hồn Môn phân đà Cửu Hứa này tồn tại nhiều năm, cũng nên diệt vong rồi.”

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT