Lọc Truyện

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 

 

Lúc này trong lòng hắn, đúng là vô cùng khiếp sợ, có rất nhiều nghi hoặc.

 

Đầu tiên, sát thủ Tử Hồn Môn bọn họ, trên người đều mang đan dược kịch độc.

 

Một khi nhiệm vụ thất bại, sẽ liền tự sát!

 

Nhưng mà hoa sen đen trong phòng tối cũng không tiêu tán, đã nói lên năm người kia chưa chết.

 

Lần này, cho dù những người này không chết, bọn họ sao có thể truyền mấy tin tức này đi để gạt mình?

 

Người Tử Hồn Môn bọn họ, căn bản không thể nào bị người khác khống chế.

 

Chỉ là hắn không biết, trên tay Diệp Viễn có một kiện thần hồn Thiên Tôn Linh Bảo.

 

Diệp Viễn cười mà như không cười nói: “Độc đan của Tử Hồn Môn các ngươi chẳng qua cũng chỉ thế mà thôi, gặp phải ta, bọn họ chính là muốn chết cũng không chết được! Còn về vì sao những tiền bối này lại bằng lòng tới giúp ta, là bởi vì ta còn có một thân phận khác! Ta, là đại trưởng lão Thủ Tịch Đan Thần Các!”

 

Con ngươi Ảnh Phong co lại, trong mắt lộ ra thần sắc không dám tin.

 

Đan Thần Các uy danh hiển hách, đương nhiên hắn biết rõ.

 

Đại trưởng lão Thủ Tịch Đan Thần Các, đó là khái niệm gì?

 

Đó chính là nói, những trưởng lão Đan Thần Các lão làng kia cũng phải cúi đầu xưng thần với Diệp Viễn!

 

Trường lão Đan Thần Các, thân phận mỗi một người đều tôn quý hơn rất nhiều so với dạng Đoàn Dịch, lâu chủ Vạn Bảo Lâu này.

 

Vậy thì thân phận của Diệp Viễn, tôn quý bao nhiêu?

 

Chỉ là, bây giờ Diệp Viễn còn chưa đột phá Chân Thần Cảnh, tại sao hắn lại làm được?

 

Thiên phú đan đạo của hắn, kinh khủng như vậy sao?

 

Mặc dù tin tức Tử Hồn Môn linh thông, nhưng mà bí mật trận đấu đan của Diệp Viễn và Phiêu Vũ Thiên Tôn, tự nhiên bọn họ không biết.

 

Ảnh Phong phát hiện, hành động lần này của Tử Hồn Môn, nhất định chính là hại hắn.

 

Hoặc có lẽ là, Tử Hồn Môn đã đánh giá thấp Diệp Viễn này!

 

Tử Hồn Môn là nhìn trúng Diệp Viễn có thể luyện chế Ngự Hồn Dung Đạo Đan cho nên muốn bắt hắn đi.

 

Nhưng mà giá trị của Diệp Viễn, sao chỉ có thể là một Ngự Hồn Dung Đạo Đan?

 

Ảnh Phong ngửa mặt lên trời thở dài, nói: “Sai rồi! Sai lầm lớn rồi!”

 

Đột nhiên, ánh mắt của hắn có chút ngưng lại, nhìn chằm chằm Diệp Viễn nói: “Diệp Viễn, ngươi dám diệt Tử Hồn Môn phân đà Cửu Hứa ta, lẽ nào không suy nghĩ đến hậu quả sao?”

 

Diệp Viễn nhìn hắn, thản nhiên nói: “Đương nhiên có suy nghĩ, có điều… cho dù ta thả ngươi rời đi, Tử Hồn Môn các ngươi sẽ bỏ qua cho ta sao? Hơn nữa, chỉ cần phân đà Cửu Hứa bỗng nhiên biến mất, ta không tin, Tử Hồn Môn các ngươi thực sự có can đảm lại phái người đến đụng vào ta!”

 

Ảnh Phong nghe vậy cười to nói: “Bỗng nhiên biến mất? Hắc hắc, ngươi thật sự cho rằng, chỉ dựa vào những người này, có thể giữ được tất cả chúng ta sao?”

 

Diệp Viễn nhìn Ảnh Phong, cười.

 

Hắn móc ra một cái khay nho nhỏ, đột nhiên, không gian bốn phía ngưng kết!

 

Mặt đám người Tử Hồn Môn lộ vẻ hoảng hốt, kinh hô: “Tỏa Không Vô Ngân!”

 

“Ha ha, thứ này, xem ra dùng rất tốt. Lần này, các ngươi không còn chỗ nào để trốn đi?” Diệp Viễn nhìn Ảnh Phong, cười mà như không cười nói.

 

Trên mặt Ảnh Phong một mảnh như tro tàn, rốt cuộc hắn cũng biết cái gì gọi là mua dây buộc mình rồi.

 

Hắn dùng Chân Thần Huyền Bảo để đối phó Diệp Viễn, bây giờ lại bị hắn dùng nó để đối phó chính mình.


Thân là đại cao thủ Chân Thần tầng tám, cho dù hắn không đánh lại được Đoàn Dịch, nhưng mà nhân lúc hỗn chiến chạy trốn vẫn là không thành vấn đề.

 

Lúc này trong lòng hắn, đúng là vô cùng khiếp sợ, có rất nhiều nghi hoặc.

 

Đầu tiên, sát thủ Tử Hồn Môn bọn họ, trên người đều mang đan dược kịch độc.

 

Một khi nhiệm vụ thất bại, sẽ liền tự sát!

 

Nhưng mà hoa sen đen trong phòng tối cũng không tiêu tán, đã nói lên năm người kia chưa chết.

 

Lần này, cho dù những người này không chết, bọn họ sao có thể truyền mấy tin tức này đi để gạt mình?

 

Người Tử Hồn Môn bọn họ, căn bản không thể nào bị người khác khống chế.

 

Chỉ là hắn không biết, trên tay Diệp Viễn có một kiện thần hồn Thiên Tôn Linh Bảo.

 

Diệp Viễn cười mà như không cười nói: “Độc đan của Tử Hồn Môn các ngươi chẳng qua cũng chỉ thế mà thôi, gặp phải ta, bọn họ chính là muốn chết cũng không chết được! Còn về vì sao những tiền bối này lại bằng lòng tới giúp ta, là bởi vì ta còn có một thân phận khác! Ta, là đại trưởng lão Thủ Tịch Đan Thần Các!”

 

Con ngươi Ảnh Phong co lại, trong mắt lộ ra thần sắc không dám tin.

 

Đan Thần Các uy danh hiển hách, đương nhiên hắn biết rõ.

 

Đại trưởng lão Thủ Tịch Đan Thần Các, đó là khái niệm gì?

 

Đó chính là nói, những trưởng lão Đan Thần Các lão làng kia cũng phải cúi đầu xưng thần với Diệp Viễn!

 

Trường lão Đan Thần Các, thân phận mỗi một người đều tôn quý hơn rất nhiều so với dạng Đoàn Dịch, lâu chủ Vạn Bảo Lâu này.

 

Vậy thì thân phận của Diệp Viễn, tôn quý bao nhiêu?

 

Chỉ là, bây giờ Diệp Viễn còn chưa đột phá Chân Thần Cảnh, tại sao hắn lại làm được?

 

Thiên phú đan đạo của hắn, kinh khủng như vậy sao?

 

Mặc dù tin tức Tử Hồn Môn linh thông, nhưng mà bí mật trận đấu đan của Diệp Viễn và Phiêu Vũ Thiên Tôn, tự nhiên bọn họ không biết.

 

Ảnh Phong phát hiện, hành động lần này của Tử Hồn Môn, nhất định chính là hại hắn.

 

Hoặc có lẽ là, Tử Hồn Môn đã đánh giá thấp Diệp Viễn này!

 

Tử Hồn Môn là nhìn trúng Diệp Viễn có thể luyện chế Ngự Hồn Dung Đạo Đan cho nên muốn bắt hắn đi.

 

Nhưng mà giá trị của Diệp Viễn, sao chỉ có thể là một Ngự Hồn Dung Đạo Đan?

 

Ảnh Phong ngửa mặt lên trời thở dài, nói: “Sai rồi! Sai lầm lớn rồi!”

 

Đột nhiên, ánh mắt của hắn có chút ngưng lại, nhìn chằm chằm Diệp Viễn nói: “Diệp Viễn, ngươi dám diệt Tử Hồn Môn phân đà Cửu Hứa ta, lẽ nào không suy nghĩ đến hậu quả sao?”

 

Diệp Viễn nhìn hắn, thản nhiên nói: “Đương nhiên có suy nghĩ, có điều… cho dù ta thả ngươi rời đi, Tử Hồn Môn các ngươi sẽ bỏ qua cho ta sao? Hơn nữa, chỉ cần phân đà Cửu Hứa bỗng nhiên biến mất, ta không tin, Tử Hồn Môn các ngươi thực sự có can đảm lại phái người đến đụng vào ta!”

 

Ảnh Phong nghe vậy cười to nói: “Bỗng nhiên biến mất? Hắc hắc, ngươi thật sự cho rằng, chỉ dựa vào những người này, có thể giữ được tất cả chúng ta sao?”

 

Diệp Viễn nhìn Ảnh Phong, cười.

 

Hắn móc ra một cái khay nho nhỏ, đột nhiên, không gian bốn phía ngưng kết!

 

Mặt đám người Tử Hồn Môn lộ vẻ hoảng hốt, kinh hô: “Tỏa Không Vô Ngân!”

 

“Ha ha, thứ này, xem ra dùng rất tốt. Lần này, các ngươi không còn chỗ nào để trốn đi?” Diệp Viễn nhìn Ảnh Phong, cười mà như không cười nói.

 

Trên mặt Ảnh Phong một mảnh như tro tàn, rốt cuộc hắn cũng biết cái gì gọi là mua dây buộc mình rồi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT