Người ở đây đều có giao tình không cạn với Diệp Viễn.
Những năm này, Diệp Viễn hoàng thành Thiên Ưng đã sớm nổi danh bên ngoài.
Bao nhiêu thế lực lớn nhỏ xa gần, đều tới tìm Diệp Viễn luyện chế đan dược.
Cũng vì vậy, Diệp Viễn kết giao với không ít cường giả Chân Thần Cảnh.
Dù sao, bây giờ Thiên Thần Cảnh có thể khiến Diệp Viễn tự mình luyện đan đã không nhiều.
Mà lần này, Diệp Viễn tìm tới một vài cường giả Chân Thần Cảnh đáng tin cậy, đồng thời mượn sức mạnh của Vạn Bảo Lâu, một lần hành động triệt để trừ bỏ mối hiểm hoạ ở bên người.
Đấy chính là chỗ cường đại của Luyện Dược Sư!
Bản thân Luyện Dược Sư có thể không cường đại, nhưng mà bọn họ có rất nhiều bằng hữu có thực lực cường đại.
Một khi chọc phải bọn họ, hậu quả khó mà lường được.
Huống chi, bây giờ Diệp Viễn còn là đại trưởng lão Thủ Tịch Đan Thần Các.
Cái thân phận này, không chỉ đại biểu cho riêng Vạn Bảo Lâu, mà còn thể hiện thực lực của hắn.
Có thể áp đảo một đám lão quái vật, trở thành đại trưởng lão Đan Thần Các, sẽ không có ai hoài nghi thực lực của Diệp Viễn.
Đoàn Dịch cười nói: “Diệp trưởng lão quá khách khí rồi! Vừa rồi ta đã điều tra một chút, trên người Ảnh Phong này đúng là có không ít đồ tốt. Diệt hắn, chúng ta cũng thu được không ít lợi ích!”
Mấy năm nay, phân đà Cửu Hứa cướp đoạt không ít thiên tài địa bảo.
Trong đó, phần lớn bộ phận đều là một vài cường giả Chân Thần Cảnh.
Lần này tiêu diệt toàn bộ bọn họ, tự nhiên những người Chân Thần Cảnh này thu được không ít chỗ tốt.
Diệp Viễn đã sớm hứa hẹn với bọn họ, những vật này hắn không lấy một cái gì, toàn bộ đều thuộc về những cường giả Chân Thần này.
“Ha ha, đây là các vị nên có được! Diệp mỗ biết rõ, xuất thủ với Tử Hồn Môn các vị cũng phải chịu áp lực không nhỏ. Cho nên lần này, Diệp mỗ cũng muốn mọi chuyện làm được sạch sẽ một chút. Sau ngày hôm nay, hy vọng các vị giữ bí mật tuyệt đối, coi như chưa từng xảy ra chuyện gì. Còn về hậu quả, Diệp mỗ tự mình gánh chịu!” Diệp Viễn ôm quyền nói với mọi người.
Thần sắc mọi người hơi lạnh, đều thầm than Diệp Viễn đủ nghĩa khí.
Tử Hồn Môn cường đại, bọn họ quá rõ.
Sở dĩ họ dám động thủ với Tử Hồn Môn, chủ yếu là vì kế hoạch không một kẽ hở của Diệp Viễn, Tử Hồn Môn căn bản không biết là bọn họ làm.
Nếu như quả thật biết bọn họ làm, bọn họ có mấy cái mạng cũng không đủ cho Tử Hồn Môn trả thù.
Trực tiếp tiêu diệt một phân đà cường đại của Tử Hồn Môn, chuyện này liên quan quá lớn.
Hành động sau này của Tử Hồn Môn, khó có thể dự liệu được.
Người khác, bọn họ không thể nào tra được, nhưng mà nếu điều tra thì đương nhiên là Diệp Viễn.
Nếu như Tử Hồn Môn thật sự hạ tử thủ đối với Diệp Viễn, những người khác tuyệt đối khó có thể ngăn cản.
Chỉ là, Diệp Viễn đi nước cờ hiểm, một lưới bắt hết phân đà Cửa Hứa, sẽ làm cho Tử Hồn Môn chấn kinh, khiến bọn họ không dám tùy tiện ra tay với mình.
Một phân đà bị diệt, là chuyện xưa nay chưa từng xảy ra ở Tử Hồn Môn.
Đoàn Dịch ôm quyền nói với Diệp Viễn: “Diệp trưởng lão trọng tình trọng nghĩa, bọn ta đã sớm nghe thấy. Chuyện của Tử Hồn Môn này, bọn ta cũng không giả tạo, đúng thật là sợ bọn họ trả thù. Chỉ là như vậy, thù của Diệp trưởng lão và Tử Hồn Môn, cũng coi như kết xuống rồi, về sau vẫn phải cẩn thận một chút.”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Yên tâm, trong lòng Diệp mỗ hiểu rõ.”
Đoàn Dịch gật đầu nói: “Chuyện đã làm xong, chúng ta sẽ rời đi. Về sau Diệp trưởng lão có gì cần, xin cứ việc dặn dò là được.”
Dứt lười, mọi người ai đi đường nấy.
Trở lại Thiên Ưng, Diệp Viễn lệnh cho Tả Thư Kiệt, xử quyết năm tên sát thủ Tử Hồn Môn trước mặt mọi người, tế những oan hồn bách tính chết oan.
Đối với chuyện này, đương nhiên bách tính vỗ tay khen hay.
Người ở đây đều có giao tình không cạn với Diệp Viễn.
Những năm này, Diệp Viễn hoàng thành Thiên Ưng đã sớm nổi danh bên ngoài.
Bao nhiêu thế lực lớn nhỏ xa gần, đều tới tìm Diệp Viễn luyện chế đan dược.
Cũng vì vậy, Diệp Viễn kết giao với không ít cường giả Chân Thần Cảnh.
Dù sao, bây giờ Thiên Thần Cảnh có thể khiến Diệp Viễn tự mình luyện đan đã không nhiều.
Mà lần này, Diệp Viễn tìm tới một vài cường giả Chân Thần Cảnh đáng tin cậy, đồng thời mượn sức mạnh của Vạn Bảo Lâu, một lần hành động triệt để trừ bỏ mối hiểm hoạ ở bên người.
Đấy chính là chỗ cường đại của Luyện Dược Sư!
Bản thân Luyện Dược Sư có thể không cường đại, nhưng mà bọn họ có rất nhiều bằng hữu có thực lực cường đại.
Một khi chọc phải bọn họ, hậu quả khó mà lường được.
Huống chi, bây giờ Diệp Viễn còn là đại trưởng lão Thủ Tịch Đan Thần Các.
Cái thân phận này, không chỉ đại biểu cho riêng Vạn Bảo Lâu, mà còn thể hiện thực lực của hắn.
Có thể áp đảo một đám lão quái vật, trở thành đại trưởng lão Đan Thần Các, sẽ không có ai hoài nghi thực lực của Diệp Viễn.
Đoàn Dịch cười nói: “Diệp trưởng lão quá khách khí rồi! Vừa rồi ta đã điều tra một chút, trên người Ảnh Phong này đúng là có không ít đồ tốt. Diệt hắn, chúng ta cũng thu được không ít lợi ích!”
Mấy năm nay, phân đà Cửu Hứa cướp đoạt không ít thiên tài địa bảo.
Trong đó, phần lớn bộ phận đều là một vài cường giả Chân Thần Cảnh.
Lần này tiêu diệt toàn bộ bọn họ, tự nhiên những người Chân Thần Cảnh này thu được không ít chỗ tốt.
Diệp Viễn đã sớm hứa hẹn với bọn họ, những vật này hắn không lấy một cái gì, toàn bộ đều thuộc về những cường giả Chân Thần này.
“Ha ha, đây là các vị nên có được! Diệp mỗ biết rõ, xuất thủ với Tử Hồn Môn các vị cũng phải chịu áp lực không nhỏ. Cho nên lần này, Diệp mỗ cũng muốn mọi chuyện làm được sạch sẽ một chút. Sau ngày hôm nay, hy vọng các vị giữ bí mật tuyệt đối, coi như chưa từng xảy ra chuyện gì. Còn về hậu quả, Diệp mỗ tự mình gánh chịu!” Diệp Viễn ôm quyền nói với mọi người.
Thần sắc mọi người hơi lạnh, đều thầm than Diệp Viễn đủ nghĩa khí.
Tử Hồn Môn cường đại, bọn họ quá rõ.
Sở dĩ họ dám động thủ với Tử Hồn Môn, chủ yếu là vì kế hoạch không một kẽ hở của Diệp Viễn, Tử Hồn Môn căn bản không biết là bọn họ làm.
Nếu như quả thật biết bọn họ làm, bọn họ có mấy cái mạng cũng không đủ cho Tử Hồn Môn trả thù.
Trực tiếp tiêu diệt một phân đà cường đại của Tử Hồn Môn, chuyện này liên quan quá lớn.
Hành động sau này của Tử Hồn Môn, khó có thể dự liệu được.
Người khác, bọn họ không thể nào tra được, nhưng mà nếu điều tra thì đương nhiên là Diệp Viễn.
Nếu như Tử Hồn Môn thật sự hạ tử thủ đối với Diệp Viễn, những người khác tuyệt đối khó có thể ngăn cản.
Chỉ là, Diệp Viễn đi nước cờ hiểm, một lưới bắt hết phân đà Cửa Hứa, sẽ làm cho Tử Hồn Môn chấn kinh, khiến bọn họ không dám tùy tiện ra tay với mình.
Một phân đà bị diệt, là chuyện xưa nay chưa từng xảy ra ở Tử Hồn Môn.
Đoàn Dịch ôm quyền nói với Diệp Viễn: “Diệp trưởng lão trọng tình trọng nghĩa, bọn ta đã sớm nghe thấy. Chuyện của Tử Hồn Môn này, bọn ta cũng không giả tạo, đúng thật là sợ bọn họ trả thù. Chỉ là như vậy, thù của Diệp trưởng lão và Tử Hồn Môn, cũng coi như kết xuống rồi, về sau vẫn phải cẩn thận một chút.”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Yên tâm, trong lòng Diệp mỗ hiểu rõ.”
Đoàn Dịch gật đầu nói: “Chuyện đã làm xong, chúng ta sẽ rời đi. Về sau Diệp trưởng lão có gì cần, xin cứ việc dặn dò là được.”
Dứt lười, mọi người ai đi đường nấy.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!