Lọc Truyện

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 

 

Trong nháy mắt, hình tượng Giản Hoằng Tiêu cao lớn trong lòng hắn sụp đổ, khiến hắn không thể nào chấp nhận được.

 

Nhìn thấy vô số người chửi mắng, thậm chí hắn còn thấy xấu hổ vì mình đi cùng với Giản Hoằng Tiêu.

 

Mắt Giản Hoằng Tiêu nhìn trời xanh, dường như nhớ lại cũng dường như phiền muộn.

 

Cuối cùng hắn chậm rãi gật đầu, than thở: “Hắn nói không sai, vi sư… là tội nhân của Tinh Thần Điện!”

 

Giản Thần có chút không dám tin nhìn về phía Giản Hoằng Tiêu, giống như là lần đầu tiên biết hắn.

 

“Vì sao? Vì sao từ trước tới giờ ngài không nói với con?” Giản Thần gầm hét lên.

 

Giản Vân ở một bên cười nói: “Nếu như hắn nói với ngươi, ngươi còn đuổi theo bái hắn ta làm thầy sao? Người như thế, ha ha, căn bản không xứng có đệ tử! Còn ngươi nữa, tiểu tử, đi theo người như thế, ngươi sẽ giảm thọ!”

 

Nửa câu sau, là hắn nói với Diệp Viễn.

 

Diệp Viễn nghe vậy, vẻ mặt cũng là thần sắc ghét bỏ, bước mấy bước về phía Giản Vân, phảng phất như là chán ghét Giản Hoằng Tiêu.

 

“Vị huynh đài này nói không sai, ta cũng là bị hắn lừa gạt, mới có thể đi theo hắn tới đại đế đô Cực Vận. Thật ra ta chỉ muốn tìm một người xem một chút mệnh số của ta, nhưng mà hắn không được.” Diệp Viễn cười nói.

 

Giản Hoằng Tiêu nghe lời này, trên mặt hiện ra vẻ cười khổ.

 

Bây giờ, đến Diệp Viễn cũng rời hắn mà đi.

 

Hắn không ngờ được, mình vừa vào thành, đã bị người khác bới lại chuyện cũ.

 

Dưới tình thế này, hắn hết đường chối cãi.

 

Đương nhiên, hắn cũng không muốn giải thích cái gì.

 

Giản Vân nghe vậy cười to nói: “Hắn chính là một con chó nhà có tang, làm sao có công phu này? Muốn xem mệnh số, đương nhiên phải đi tìm Tinh Thần Điện!”

 

Diệp Viễn nghe vậy khổ sở nói: “Ai, tiểu đệ chỉ đến từ địa phương nhỏ, sao có thể quen biết các cao nhân của Tinh Thần Điện?”

 

“Ha ha, ngươi đấy là có mắt không tròng hả? Công tử nhà ta, chính là đệ tử của Tinh Thần Điện, bói toán tinh toán, không có gì không giỏi.”

 

“Công tử nhà chúng ta, là nhân tài mới xuất hiện của Tinh Thần Điện, tương lai có thể trở thành trưởng lão Tinh Thần Điện!”

 

Bên cạnh, lập tức có người tâng bốc.

 

Cho dù là Giản Hoằng Tiêu, cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, cả kinh nói: “Ngươi thế mà vào Tinh Thần Điện rồi?”

 

Vẻ mặt Giản Vân đắc ý, cười mà như không cười nói: “Có phải là rất thất vọng không? Khi đó ngươi mở miệng nói ta chẳng làm nên trò trống gì, là phế vật. Bây giờ thì thế nào? Tiểu gia ta đã trở thành đệ tử của Tinh Thần Điện, ngươi lại thành một tên chó nhà có tang!”

 

Vẻ mặt Giản Vân dương dương đắc ý, tràn đầy niềm vui đánh mặt.

 

Trên thực tế, hắn biết đệ tử Tinh Thần Điện này là chuyện gì.

 

Không có thực lực mạnh mẽ của cha, hắn không thể nào bước vào Tinh Thần Điện.

 

Hôm nay đi ra cũng là cha hắn sắp xếp, để hắn chặn ở chỗ này nhục nhã Giản Hoằng Tiêu.

 

Cha hắn, Giản Hạo, bây giờ là trưởng lão Tinh Thần Điện uy danh hiển hách.

 

Mấy ngày trước lúc bói toán, trùng hợp tính được mấy ngày nữa Giản Hoằng Tiêu sẽ trở về, cho nên hắn mới sắp xếp con trai mình chờ ở chỗ này.

 

Rất nhiều năm về trước, Giản Hoằng Tiêu không chỉ một lần tiên đoán, nói Giản Vân không thành tài được.

 

Hôm nay tới vả mặt Giản Hoằng Tiêu, đương nhiên hắn hết sức vui lòng.

 

Diệp Viễn nghe vậy kinh ngạc nói: “Thì ra là thế, vậy tiểu đệ thực sự là có mắt như mù rồi!”

 

Nói rồi, Diệp Viễn bái Giản Vân một cái.

 

Giản Hoằng Tiêu nhíu mày, không biết trong hồ lô của Diệp Viễn đang bán cái thuốc gì.

 

Vừa rồi hắn còn cho rằng Diệp Viễn cố ý tìm một cái cứ để phủi sạch quan hệ với hắn, điểm ấy hắn có thể hiểu được. Nhưng mà bây giờ, diễn xuất của Diệp Viễn, rất không giống hắn!


Vẻ mặt Giản Vân đắc ý, cười nói: “Ha ha, bỏ đi, ngươi theo lão gia hỏa này, không biết gì cũng là bình thường. Hôm nay, tiểu gia ta tâm tình tốt, xem một chút mệnh số cho ngươi đi.”

 

Trong nháy mắt, hình tượng Giản Hoằng Tiêu cao lớn trong lòng hắn sụp đổ, khiến hắn không thể nào chấp nhận được.

 

Nhìn thấy vô số người chửi mắng, thậm chí hắn còn thấy xấu hổ vì mình đi cùng với Giản Hoằng Tiêu.

 

Mắt Giản Hoằng Tiêu nhìn trời xanh, dường như nhớ lại cũng dường như phiền muộn.

 

Cuối cùng hắn chậm rãi gật đầu, than thở: “Hắn nói không sai, vi sư… là tội nhân của Tinh Thần Điện!”

 

Giản Thần có chút không dám tin nhìn về phía Giản Hoằng Tiêu, giống như là lần đầu tiên biết hắn.

 

“Vì sao? Vì sao từ trước tới giờ ngài không nói với con?” Giản Thần gầm hét lên.

 

Giản Vân ở một bên cười nói: “Nếu như hắn nói với ngươi, ngươi còn đuổi theo bái hắn ta làm thầy sao? Người như thế, ha ha, căn bản không xứng có đệ tử! Còn ngươi nữa, tiểu tử, đi theo người như thế, ngươi sẽ giảm thọ!”

 

Nửa câu sau, là hắn nói với Diệp Viễn.

 

Diệp Viễn nghe vậy, vẻ mặt cũng là thần sắc ghét bỏ, bước mấy bước về phía Giản Vân, phảng phất như là chán ghét Giản Hoằng Tiêu.

 

“Vị huynh đài này nói không sai, ta cũng là bị hắn lừa gạt, mới có thể đi theo hắn tới đại đế đô Cực Vận. Thật ra ta chỉ muốn tìm một người xem một chút mệnh số của ta, nhưng mà hắn không được.” Diệp Viễn cười nói.

 

Giản Hoằng Tiêu nghe lời này, trên mặt hiện ra vẻ cười khổ.

 

Bây giờ, đến Diệp Viễn cũng rời hắn mà đi.

 

Hắn không ngờ được, mình vừa vào thành, đã bị người khác bới lại chuyện cũ.

 

Dưới tình thế này, hắn hết đường chối cãi.

 

Đương nhiên, hắn cũng không muốn giải thích cái gì.

 

Giản Vân nghe vậy cười to nói: “Hắn chính là một con chó nhà có tang, làm sao có công phu này? Muốn xem mệnh số, đương nhiên phải đi tìm Tinh Thần Điện!”

 

Diệp Viễn nghe vậy khổ sở nói: “Ai, tiểu đệ chỉ đến từ địa phương nhỏ, sao có thể quen biết các cao nhân của Tinh Thần Điện?”

 

“Ha ha, ngươi đấy là có mắt không tròng hả? Công tử nhà ta, chính là đệ tử của Tinh Thần Điện, bói toán tinh toán, không có gì không giỏi.”

 

“Công tử nhà chúng ta, là nhân tài mới xuất hiện của Tinh Thần Điện, tương lai có thể trở thành trưởng lão Tinh Thần Điện!”

 

Bên cạnh, lập tức có người tâng bốc.

 

Cho dù là Giản Hoằng Tiêu, cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, cả kinh nói: “Ngươi thế mà vào Tinh Thần Điện rồi?”

 

Vẻ mặt Giản Vân đắc ý, cười mà như không cười nói: “Có phải là rất thất vọng không? Khi đó ngươi mở miệng nói ta chẳng làm nên trò trống gì, là phế vật. Bây giờ thì thế nào? Tiểu gia ta đã trở thành đệ tử của Tinh Thần Điện, ngươi lại thành một tên chó nhà có tang!”

 

Vẻ mặt Giản Vân dương dương đắc ý, tràn đầy niềm vui đánh mặt.

 

Trên thực tế, hắn biết đệ tử Tinh Thần Điện này là chuyện gì.

 

Không có thực lực mạnh mẽ của cha, hắn không thể nào bước vào Tinh Thần Điện.

 

Hôm nay đi ra cũng là cha hắn sắp xếp, để hắn chặn ở chỗ này nhục nhã Giản Hoằng Tiêu.

 

Cha hắn, Giản Hạo, bây giờ là trưởng lão Tinh Thần Điện uy danh hiển hách.

 

Mấy ngày trước lúc bói toán, trùng hợp tính được mấy ngày nữa Giản Hoằng Tiêu sẽ trở về, cho nên hắn mới sắp xếp con trai mình chờ ở chỗ này.

 

Rất nhiều năm về trước, Giản Hoằng Tiêu không chỉ một lần tiên đoán, nói Giản Vân không thành tài được.

 

Hôm nay tới vả mặt Giản Hoằng Tiêu, đương nhiên hắn hết sức vui lòng.

 

Diệp Viễn nghe vậy kinh ngạc nói: “Thì ra là thế, vậy tiểu đệ thực sự là có mắt như mù rồi!”

 

Nói rồi, Diệp Viễn bái Giản Vân một cái.

 

Giản Hoằng Tiêu nhíu mày, không biết trong hồ lô của Diệp Viễn đang bán cái thuốc gì.

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT