Khí vận chi tử, số mệnh thịnh vượng?
Cho dù có thịnh vượng hơn nữa, cũng chẳng qua là một quân cờ dự bị mà thôi.
Mà lúc thần thú Kỳ Lân kia còn sống, còn là cường giả Thiên Đế chân chính!
Cho dù chết đi, tôn nghiêm như thế sao có thể để cho tiểu bối khinh nhờn?
Giản Túc Thao cũng không có ý giấu giếm, gật đầu nói: “Phàm là khí vận chi tử đi lấy Đế Cốt này, không có một ai trở về. Có điều…”
Diệp Viễn lấy thế tay bảo đối phương dừng lại, lạnh lùng nói: “Ngươi muốn nói, ngươi rất xem trọng ta, cảm thấy ta có thể thành công đúng không? Ha, ngươi coi Diệp mỗ là hài tử ba tuổi sao? Ngươi yên tâm, việc này ta nhận, có điều có được hay không, vậy thì phải xem tạo hóa của ngươi!”
Tạo hóa của Giản Túc Thao, đương nhiên là đạt được Kỳ Lân Đế Cốt.
Còn tạo hóa của Diệp Viễn… thì là còn sống trở về.
Vốn dĩ Giản Túc Thao tường rằng, tuổi như Diệp Viễn, hẳn là rất dễ khống chế mới đúng.
Nhưng mà hắn phát hiện mình sai rồi, tiểu tử này vô cùng gian xảo, không đi theo phương pháp hắn định trước chút nào.
…
Thời gian thoi đưa, đảo mắt đã qua năm năm
Mà trong không gian Trấn Giới Bi, Diệp Viễn đã qua năm mươi năm.
Một ngày này, cường giả Tinh Thần Điện tề tụ ở đại điện.
Từ trưởng lão cho tới đệ tử, không có một ai vắng mặt.
“Trọng Huy trưởng lão, ngươi có biết, lần này thành chủ đại nhân triệu tập chúng ta đến đây là có chuyện gì không?” Giản Hạo hỏi một trưởng lão.
Giản Trọng Huy lắc đầu nói: “Tâm tư thành chủ đại nhân, không phải thứ chúng ta có thể phỏng đoán! Có điều, lần này chiến trận đúng là có chút hơi lớn, hơi long trọng một chút, chắc không phải có đại nhân vật gì sắp đến Cực Vận ta đó chứ?”
Từ khi Giản Hoằng Tiêu trở lại đại đế đô Cực Vận, Giản Hạo vẫn luôn ăn ngủ không yên.
Đặc biệt gần đây, loại cảm giác này càng thêm mãnh liệt hơn.
Nhưng mà hắn bói toán cho mình, lại không bói ra cái gì cả.
Bắt đầu sáng sớm hôm nay, Giản Hạo cả kinh, loại cảm giác chẳng lành này càng lúc càng mạnh.
Đúng lúc này, thành chủ đại nhân đột nhiên triệu tập tất cả đệ tử Tinh Thần Điện, điều này là cho tâm tình Giản Hạo càng thêm nặng nề.
“Tố Ngôn, mọi người đến đông đủ chưa?” Lúc này, một đạo âÂm thanh uy nghiêm vang lên trong đại điện.
Giản Tố Ngôn thi lễ nói: “Bẩm thành chủ đại nhân, còn có một người chưa tới.”
Giản Túc Thao yên lặng chốc lát, mở miệng nói: “Hắn đang trên đường tới rồi, chúng ta bắt đầu đi. Hôm nay triệu tập các ngươi đến đây, là có một việc muốn tuyên bố. Từ hôm nay trở đi, Tinh Thần Điện sẽ có một vị trưởng lão mới. Cho nên, Giản Hạo… ủy khuất ngươi một chút, tạm thời lui xuống chức vị hộ pháp.”
Âm thanh Giản Túc Thao vang vọng trong đại điện, nhưng mà mỗi một chữ hắn nói đều như sấm nổ bên tai với Giản Hạo.
Chức vị trưởng lão của mình, cứ… cứ như vậy là mất rồi?
Sắc mặt Giản Hạo trở nên rất khó coi, hắn không dám tức giận, chỉ phải khom người nói: “Thành chủ đại nhân, bên trong đại đế đô Cực Vận, trừ mấy vị trường lão Tinh Thần điện, không có người nào ở đạo tính toàn có thực lực có thể so sánh với ta đi?”
“Vốn dĩ là không có, nhưng mà hôm nay… có rồi.” Giản Túc Thao chậm rãi nói.
Đúng lúc này, một bóng người bước vào trong Tinh Thần Điện.
Giản Hạo nhìn người đi tới, nhất thời hóa đá.
“Giản… Giản Hoằng Tiêu! Đây… đây sao có thể?”
Lúc này, khí thế Giản Hoằng Tiêu như hồng, nghiễm nhiên đã đạt đến đỉnh phong Chân Thần Cảnh, thậm chí còn mạnh hơn so với lúc trước khi hắn chịu thiên đạo phản phệ.
Nhưng mà, Giản Hạo biết rõ, Giản Hoằng Tiêu muốn khôi phục thực lực, nhất định phải có Lục Văn Tinh Thần Đan.
Nhưng mà đại đế đô Cực Vận này, tìm ở đâu ra Lục Văn Tinh Thần Đan?
Nếu như có thể tìm được thì Giản Hoằng Tiêu cũng không thể nào vùi mình ở hoàng thành Cực Quang, vừa đi chính là mười vạn năm.
Vấn đề là, chuyện trước mắt này là thế nào?
Khí vận chi tử, số mệnh thịnh vượng?
Cho dù có thịnh vượng hơn nữa, cũng chẳng qua là một quân cờ dự bị mà thôi.
Mà lúc thần thú Kỳ Lân kia còn sống, còn là cường giả Thiên Đế chân chính!
Cho dù chết đi, tôn nghiêm như thế sao có thể để cho tiểu bối khinh nhờn?
Giản Túc Thao cũng không có ý giấu giếm, gật đầu nói: “Phàm là khí vận chi tử đi lấy Đế Cốt này, không có một ai trở về. Có điều…”
Diệp Viễn lấy thế tay bảo đối phương dừng lại, lạnh lùng nói: “Ngươi muốn nói, ngươi rất xem trọng ta, cảm thấy ta có thể thành công đúng không? Ha, ngươi coi Diệp mỗ là hài tử ba tuổi sao? Ngươi yên tâm, việc này ta nhận, có điều có được hay không, vậy thì phải xem tạo hóa của ngươi!”
Tạo hóa của Giản Túc Thao, đương nhiên là đạt được Kỳ Lân Đế Cốt.
Còn tạo hóa của Diệp Viễn… thì là còn sống trở về.
Vốn dĩ Giản Túc Thao tường rằng, tuổi như Diệp Viễn, hẳn là rất dễ khống chế mới đúng.
Nhưng mà hắn phát hiện mình sai rồi, tiểu tử này vô cùng gian xảo, không đi theo phương pháp hắn định trước chút nào.
…
Thời gian thoi đưa, đảo mắt đã qua năm năm
Mà trong không gian Trấn Giới Bi, Diệp Viễn đã qua năm mươi năm.
Một ngày này, cường giả Tinh Thần Điện tề tụ ở đại điện.
Từ trưởng lão cho tới đệ tử, không có một ai vắng mặt.
“Trọng Huy trưởng lão, ngươi có biết, lần này thành chủ đại nhân triệu tập chúng ta đến đây là có chuyện gì không?” Giản Hạo hỏi một trưởng lão.
Giản Trọng Huy lắc đầu nói: “Tâm tư thành chủ đại nhân, không phải thứ chúng ta có thể phỏng đoán! Có điều, lần này chiến trận đúng là có chút hơi lớn, hơi long trọng một chút, chắc không phải có đại nhân vật gì sắp đến Cực Vận ta đó chứ?”
Từ khi Giản Hoằng Tiêu trở lại đại đế đô Cực Vận, Giản Hạo vẫn luôn ăn ngủ không yên.
Đặc biệt gần đây, loại cảm giác này càng thêm mãnh liệt hơn.
Nhưng mà hắn bói toán cho mình, lại không bói ra cái gì cả.
Bắt đầu sáng sớm hôm nay, Giản Hạo cả kinh, loại cảm giác chẳng lành này càng lúc càng mạnh.
Đúng lúc này, thành chủ đại nhân đột nhiên triệu tập tất cả đệ tử Tinh Thần Điện, điều này là cho tâm tình Giản Hạo càng thêm nặng nề.
“Tố Ngôn, mọi người đến đông đủ chưa?” Lúc này, một đạo âÂm thanh uy nghiêm vang lên trong đại điện.
Giản Tố Ngôn thi lễ nói: “Bẩm thành chủ đại nhân, còn có một người chưa tới.”
Giản Túc Thao yên lặng chốc lát, mở miệng nói: “Hắn đang trên đường tới rồi, chúng ta bắt đầu đi. Hôm nay triệu tập các ngươi đến đây, là có một việc muốn tuyên bố. Từ hôm nay trở đi, Tinh Thần Điện sẽ có một vị trưởng lão mới. Cho nên, Giản Hạo… ủy khuất ngươi một chút, tạm thời lui xuống chức vị hộ pháp.”
Âm thanh Giản Túc Thao vang vọng trong đại điện, nhưng mà mỗi một chữ hắn nói đều như sấm nổ bên tai với Giản Hạo.
Chức vị trưởng lão của mình, cứ… cứ như vậy là mất rồi?
Sắc mặt Giản Hạo trở nên rất khó coi, hắn không dám tức giận, chỉ phải khom người nói: “Thành chủ đại nhân, bên trong đại đế đô Cực Vận, trừ mấy vị trường lão Tinh Thần điện, không có người nào ở đạo tính toàn có thực lực có thể so sánh với ta đi?”
“Vốn dĩ là không có, nhưng mà hôm nay… có rồi.” Giản Túc Thao chậm rãi nói.
Đúng lúc này, một bóng người bước vào trong Tinh Thần Điện.
Giản Hạo nhìn người đi tới, nhất thời hóa đá.
“Giản… Giản Hoằng Tiêu! Đây… đây sao có thể?”
Lúc này, khí thế Giản Hoằng Tiêu như hồng, nghiễm nhiên đã đạt đến đỉnh phong Chân Thần Cảnh, thậm chí còn mạnh hơn so với lúc trước khi hắn chịu thiên đạo phản phệ.
Nhưng mà, Giản Hạo biết rõ, Giản Hoằng Tiêu muốn khôi phục thực lực, nhất định phải có Lục Văn Tinh Thần Đan.
Nhưng mà đại đế đô Cực Vận này, tìm ở đâu ra Lục Văn Tinh Thần Đan?
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!