Mặt mày Giản Hoằng Tiêu hớn hở, cười nói: “Ha ha, không có ngươi, cả đời này của lão phu cũng không thể nào bước ra được bước này. Thiên Tôn mà, chính là người mang khí Hoàng Cực, cũng không dám nói chắc chắn mình có thể đột phá Thiên Tôn Cảnh. Lão phu có thể có ngày hôm nay, vẫn là được hưởng tiên khí của ngươi!”
Diệp Viễn cười nói: “Vốn tư chất của Hoằng Tiêu huynh đã vô cùng tốt, trước đây nếu không phải chịu thiên đạo phản phệ, mười vạn năm tích lũy này, sợ rằng cũng sẽ đi đến được bước này.”
Giản Hoằng Tiêu lắc đầu nói: “Trên đời này không có nếu như, tất cả tự có mệnh số. Trước đây, một kiếp kia, là kiếp của Phượng Khởi cũng là kiếp của ta. Nếu như không phải gặp được ngươi, mệnh số của ta không thể nào thay đổi được.”
Diệp Viễn cười cười, nói: “Tìm ta có việc?”
“Túc Thao đại nhân bảo ta tới tìm ngươi, nói với ngươi đi Hiền Phong Lâu. Chiến trường Cổ Thần sắp mở ra, những người khí vận chi tử khác đều đã lần lượt đến.” Giản Hoằng Tiêu nói.
Diệp Viễn nghe vậy cười nói: “Thuật khống chế lòng người của vị nhạc phụ đại nhân này của Hoằng Tiêu huynh thật sự lợi hại, dùng ngươi uy hiếp ta đi vào chiến trưởng Cổ Thần, còn cố ý thả tin tức, để cho ta trị liệu cho người Giản gia. Chậc chậc, thực sự là tính toán thâm sâu mà.”
Vẻ mặt Giản Hoằng Tiêu xấu hổ, hắn biết mình gây thêm phiền phức cho Diệp Viễn.
Nếu như không phải mình, Diệp Viễn cũng không dính vào nhiều phiền toái như vậy, thậm chí còn đặt cả tính mạng của mình đi vào chiến trưởng Cổ Thần.
…
Bên trong Hiền Phong Lâu, một nhóm người tài tề tựu.
Diệp Viễn vừa vào phòng khách, mọi người lập tức quay ra nhìn.
Một người trẻ tuổi ngồi ở vị trí đầu quan sát một hồi, bật cười: “Ta còn tưởng là ai kiêu ngạo như vậy, đến cuối cùng mới đến, hóa ra chỉ là một con chim mới vào Chân Thần Cảnh.”
“Ha ha ha…”
Mọi người cười vang một hồi.
Diệp Viễn phát hiện, từ sau khi hắn đột phá Nguyên Đan Cảnh, tốc độ tu luyện chậm đi rất nhiều.
Không phải thiên phú hắn không theo kịp mà là linh khí cần có quá kinh khủng.
Mười năm này, Diệp Viễn dùng không ít đan dược, nhưng mà cảnh giới không có đột phá quá nhiều, vẫn là Nguyên Đan Cảnh tầng một sơ kỳ.
Đương nhiên, đây chỉ là đối với hắn mà nói, còn đối với võ giả bình thường tu luyện mười năm, chỉ sợ đến củng cố cảnh giới cũng khó.
Diệp Viễn không quan tâm hắn, tìm một chỗ ngồi xuống.
Liếc một cái, Diệp Viễn phát hiện trong phòng khách này tính cả hắn tổng cộng có chín người.
Thực lực của người trẻ tuổi ngồi bên trên kia mạnh nhất, đã đạt đến Chân Thần tầng ba sơ kỳ.
Người khác, đều chỉ có Chân Thần tầng hai và Chân Thần tầng một trung, hậu kỳ.
Mà bản thân hắn, chính là người có thực lực yếu nhất trong những người này, chỉ có Nguyên Đan tầng một sơ kỳ.
Đến Chân Thần Cảnh, dù chỉ là chênh lệch Chân Thần tầng một sơ kỳ và Chân Thần tầng một trung kỳ thôi, thực lực cũng đã khác biệt rất lớn.
Cho nên, lỗ mũi của người trẻ tuổi kia đều sắp đối diện với bầu trời rồi.
Chỉ thấy hắn chậm rãi đứng lên, nói với mọi người: “Kẻ hèn tên là Tống Ngọc, đến từ đại đế đô Thập Uyên, Giản Tố Ngôn trưởng lão tự mình thi triển thuật Quan Khí xem cho ta chính là đỉnh phong khí Hoàng Cực. Lần này, đi vào chiến trường Cổ Thần, chỉ cần có được đại cơ duyên, tin rằng đột phá đến khí Đế Lăng cũng không phải là nói chơi.”
Mọi người nghe vây, trong lòng ai cũng chấn kinh.
Giản Tố Ngôn là đại trưởng lão Tinh Thần Điện, cường giả Thiên Tôn duy nhất.
Được hắn tự mình thi triển thuật Quan Khí, đây chính là vinh quang vô hạn.
Nhìn thấy biến hóa trên mặt mọi người, vẻ mặt Tống Ngọc đắc ý, cười nói: “Chúng ta đều tới từ đại đế đô Cực Vận, đi vào chiến trưởng Cổ Thần phải giúp đỡ lẫn nhau. Hay là, mọi người tự giới thiệu một chút rồi nói số mệnh của mình đi.
Tống Ngọc vừa lên tiếng, đã trấn trụ mọi người, lúc này không có ai phản đối.
Dưới tay hắn, một người trẻ tuổi mở miệng nói: “Ta tên Quách Cảnh Dương, đến từ đại đế đô Hồng Diệp, hậu kỳ khí Hoàng Cực.
“Ta tên Mã Sướng, đến từ đại đế đô Phù Phong, hậu kỳ khí Hoàng Cực.”
…
Rất nhanh, đến lượt một lão đầu thô tục ở bên người Diệp Viễn.
Diệp Viễn vừa bước vào đã lặng lẽ quan sát hắn, người khác đều là người trẻ tuổi, chỉ có người này già cỗi, chắc cũng phải đến vài chục vạn tuổi.
Rất khó tưởng tượng, dạng người này lại có thể được chọn đi vào chiến trường Cổ Thần.
Có điều, nếu như có thể đi vào Hiền Phong Lâu, kém nhất cũng là khí Hoàng Cực.
Lão đầu cười ha ha, đứng lên nói: “Lão phu tên là Lưu Nhất, là nhất giới tán tu, may mắn mới miễn cưỡng đạt được sơ kỳ khí Hoàng Cực. Mặc dù lão phu lớn tuổi, nhưng mà không so được với các vị tuổi trẻ tài cao, đến lúc đó xin chiếu cố nhiều hơn.”
Tư thế Lưu Nhất rất khiêm tốn, cũng không bởi vì mình lớn tuổi mà cậy già lên mặt, nhìn trông vô cùng nhu thận.
Có điều, bản năng Diệp Viễn cảm thấy, lão nhân này không đơn giản.
Mặt mày Giản Hoằng Tiêu hớn hở, cười nói: “Ha ha, không có ngươi, cả đời này của lão phu cũng không thể nào bước ra được bước này. Thiên Tôn mà, chính là người mang khí Hoàng Cực, cũng không dám nói chắc chắn mình có thể đột phá Thiên Tôn Cảnh. Lão phu có thể có ngày hôm nay, vẫn là được hưởng tiên khí của ngươi!”
Diệp Viễn cười nói: “Vốn tư chất của Hoằng Tiêu huynh đã vô cùng tốt, trước đây nếu không phải chịu thiên đạo phản phệ, mười vạn năm tích lũy này, sợ rằng cũng sẽ đi đến được bước này.”
Giản Hoằng Tiêu lắc đầu nói: “Trên đời này không có nếu như, tất cả tự có mệnh số. Trước đây, một kiếp kia, là kiếp của Phượng Khởi cũng là kiếp của ta. Nếu như không phải gặp được ngươi, mệnh số của ta không thể nào thay đổi được.”
Diệp Viễn cười cười, nói: “Tìm ta có việc?”
“Túc Thao đại nhân bảo ta tới tìm ngươi, nói với ngươi đi Hiền Phong Lâu. Chiến trường Cổ Thần sắp mở ra, những người khí vận chi tử khác đều đã lần lượt đến.” Giản Hoằng Tiêu nói.
Diệp Viễn nghe vậy cười nói: “Thuật khống chế lòng người của vị nhạc phụ đại nhân này của Hoằng Tiêu huynh thật sự lợi hại, dùng ngươi uy hiếp ta đi vào chiến trưởng Cổ Thần, còn cố ý thả tin tức, để cho ta trị liệu cho người Giản gia. Chậc chậc, thực sự là tính toán thâm sâu mà.”
Vẻ mặt Giản Hoằng Tiêu xấu hổ, hắn biết mình gây thêm phiền phức cho Diệp Viễn.
Nếu như không phải mình, Diệp Viễn cũng không dính vào nhiều phiền toái như vậy, thậm chí còn đặt cả tính mạng của mình đi vào chiến trưởng Cổ Thần.
…
Bên trong Hiền Phong Lâu, một nhóm người tài tề tựu.
Diệp Viễn vừa vào phòng khách, mọi người lập tức quay ra nhìn.
Một người trẻ tuổi ngồi ở vị trí đầu quan sát một hồi, bật cười: “Ta còn tưởng là ai kiêu ngạo như vậy, đến cuối cùng mới đến, hóa ra chỉ là một con chim mới vào Chân Thần Cảnh.”
“Ha ha ha…”
Mọi người cười vang một hồi.
Diệp Viễn phát hiện, từ sau khi hắn đột phá Nguyên Đan Cảnh, tốc độ tu luyện chậm đi rất nhiều.
Không phải thiên phú hắn không theo kịp mà là linh khí cần có quá kinh khủng.
Mười năm này, Diệp Viễn dùng không ít đan dược, nhưng mà cảnh giới không có đột phá quá nhiều, vẫn là Nguyên Đan Cảnh tầng một sơ kỳ.
Đương nhiên, đây chỉ là đối với hắn mà nói, còn đối với võ giả bình thường tu luyện mười năm, chỉ sợ đến củng cố cảnh giới cũng khó.
Diệp Viễn không quan tâm hắn, tìm một chỗ ngồi xuống.
Liếc một cái, Diệp Viễn phát hiện trong phòng khách này tính cả hắn tổng cộng có chín người.
Thực lực của người trẻ tuổi ngồi bên trên kia mạnh nhất, đã đạt đến Chân Thần tầng ba sơ kỳ.
Người khác, đều chỉ có Chân Thần tầng hai và Chân Thần tầng một trung, hậu kỳ.
Mà bản thân hắn, chính là người có thực lực yếu nhất trong những người này, chỉ có Nguyên Đan tầng một sơ kỳ.
Đến Chân Thần Cảnh, dù chỉ là chênh lệch Chân Thần tầng một sơ kỳ và Chân Thần tầng một trung kỳ thôi, thực lực cũng đã khác biệt rất lớn.
Cho nên, lỗ mũi của người trẻ tuổi kia đều sắp đối diện với bầu trời rồi.
Chỉ thấy hắn chậm rãi đứng lên, nói với mọi người: “Kẻ hèn tên là Tống Ngọc, đến từ đại đế đô Thập Uyên, Giản Tố Ngôn trưởng lão tự mình thi triển thuật Quan Khí xem cho ta chính là đỉnh phong khí Hoàng Cực. Lần này, đi vào chiến trường Cổ Thần, chỉ cần có được đại cơ duyên, tin rằng đột phá đến khí Đế Lăng cũng không phải là nói chơi.”
Mọi người nghe vây, trong lòng ai cũng chấn kinh.
Giản Tố Ngôn là đại trưởng lão Tinh Thần Điện, cường giả Thiên Tôn duy nhất.
Được hắn tự mình thi triển thuật Quan Khí, đây chính là vinh quang vô hạn.
Nhìn thấy biến hóa trên mặt mọi người, vẻ mặt Tống Ngọc đắc ý, cười nói: “Chúng ta đều tới từ đại đế đô Cực Vận, đi vào chiến trưởng Cổ Thần phải giúp đỡ lẫn nhau. Hay là, mọi người tự giới thiệu một chút rồi nói số mệnh của mình đi.
Tống Ngọc vừa lên tiếng, đã trấn trụ mọi người, lúc này không có ai phản đối.
Dưới tay hắn, một người trẻ tuổi mở miệng nói: “Ta tên Quách Cảnh Dương, đến từ đại đế đô Hồng Diệp, hậu kỳ khí Hoàng Cực.
“Ta tên Mã Sướng, đến từ đại đế đô Phù Phong, hậu kỳ khí Hoàng Cực.”
…
Rất nhanh, đến lượt một lão đầu thô tục ở bên người Diệp Viễn.
Diệp Viễn vừa bước vào đã lặng lẽ quan sát hắn, người khác đều là người trẻ tuổi, chỉ có người này già cỗi, chắc cũng phải đến vài chục vạn tuổi.
Rất khó tưởng tượng, dạng người này lại có thể được chọn đi vào chiến trường Cổ Thần.
Có điều, nếu như có thể đi vào Hiền Phong Lâu, kém nhất cũng là khí Hoàng Cực.
Lão đầu cười ha ha, đứng lên nói: “Lão phu tên là Lưu Nhất, là nhất giới tán tu, may mắn mới miễn cưỡng đạt được sơ kỳ khí Hoàng Cực. Mặc dù lão phu lớn tuổi, nhưng mà không so được với các vị tuổi trẻ tài cao, đến lúc đó xin chiếu cố nhiều hơn.”
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!