Lọc Truyện

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 

 

Hắn chỉ là công tử thiếu gia chưa qua lịch luyện, ở trong loại địa phương như chiến trường Cổ Thần này, bị người ta giết chết cũng không biết chuyện gì xảy ra.

 

Nhưng mà từ lúc mới bắt đầu, Diệp Viễn đã vô cùng cảnh giác với Lưu Nhất này.

 

Bản năng hắn cảm thấy, Lưu Nhất không đơn giản.

 

Loại tán tu giống như hắn, lại có thể một đường lên như diều gặp gió, ở số tuổi này đạt được khí Hoàng Cực, đây cũng không phải hai chữ “vận khí” đơn giản là có thể khái quát được.

 

Thật ra từ lúc vào chiến trường Cổ Thần, Diệp Viễn đã quan sát Lưu Nhất.

 

Quả nhiên như thế, vừa rồi khi tất cả mọi người quá sợ hãi chạy trốn, trên mặt Lưu Nhất giả vờ kinh ngạc, chạy theo mọi người.

 

Nhưng biểu cảm sợ hãi trên mặt hắn rất giả dối, có điều vào lúc đó, đương nhiên sẽ không có người chú ý tới hắn.

 

Dù vậy, hắn vẫn làm ra loại biểu cảm này, có thể thấy được tâm cơ thâm sâu.

 

Diên Viễn tin tưởng vận mệnh, nhưng sẽ không đặt cược vào vận mệnh.

 

Chuyện do người làm, loại chuyện nghịch thiên cải mệnh như vậy, cũng không phải chỉ là truyền thuyết.

 

Lưu Nhất có thể từng bước đi tới hôm nay, cũng không phải chỉ dựa vào vận khí.

 

“Đây không phải là ảo giác!” Đúng lúc này, một đạo thanh âm thâm trầm vang lên bên tai mọi người.

 

“Ai? Người nào đang nói chuyện?”

 

Mọi người chấn kinh, bởi vì bọn họ căn bản không tìm được người đang nói.

 

“Không cần tìm, bản đế bế quan sâu trong chiến trường Cổ Thần, các ngươi không tìm được. Bản đế chính là người trấn thủ chiến trường Cổ Thần, các ngươi đi vào chiến trường Cổ Thần, bản đế có mấy chuyện muốn cảnh cáo các ngươi.” Âm thanh kia vang lên lần nữa.

 

“Bản đế! Là… là… cường giả Thiên Đế!”

 

Mọi người nghe vậy, tất cả đều sợ hãi.

Trong lòng Diệp Viễn hơi lạnh, đây chắc là cường giả Thiên Đế của Giản gia.

 

Giản gia thực sự quá mạnh, lại dùng một cường giả Thiên Đế trấn thủ chiến trường Cổ Thần.

 

Huyền Cơ Thiên Đế sống quá lâu, con cháu bọn họ, cũng đã sống rất lâu.

 

Dựa vào tạo hóa của hắn, sợ là số lượng cường giả Thiên Đế cũng không ít.

 

Gia tộc này, thật đáng sợ.

 

Thậm chí Diệp Viễn có cảm giác, Giản gia có thể trở thành đệ nhất đại gia tộc Thông Thiên Giới.

 

Lúc Diệp Viễn đang trầm tư, âÂm thanh nhẹ nhàng kia lại tiếp tục vang lên, chấn động lòng người.

 

“Chỗ các ngươi đứng, chính là do Huyền Cơ lão tổ lấy phép thuật lập ra, là nơi an toàn duy nhất ở chiến trường Cổ Thần này. Vừa rồi hai người kia đại chiến, cũng không phải ảo giác…”

 

Cường giả Thiên Đế thẳng thắn nói liên tục sự hung hiểm trong chiến trường Cổ Thần này.

 

Hóa ra, trong chiến trường Cổ Thần đã từng có vô số võ giả chết.

 

Trước khi chết, trong lòng những cường giả này vẫn luôn không cam lòng, xuyên qua lịch sử lâu dài, thỉnh thoảng sẽ dẫn động linh khí thiên địa, biến thành hình bóng bọn họ lúc còn sống, lại tiếp tục đại chiến với đối thủ.

 

Vừa rồi, hai đạo thân ảnh kia, chính là khung cảnh chiến đấu lúc hai cường giả Thiên Đế còn sống.

 

Mặc dù loại chiến đấu này không kinh thiên động địa bằng bọn họ lúc còn sống, nhưng cũng có thể dẫn tới sóng linh khí cường đại.

 

Những chấn động năng lượng kia, đều là thật!

 

Một khi bị những linh khí này tác động đến, chết như thế nào cũng không biết.

 

Diệp Viễn vừa bước vào, cũng cảm giác được xung quanh có cỗ năng lượng huyền diệu chấn động, giống như là lồng bảo hộ.


Cho nên, lúc hai cường giả kia chiến đấu, hắn cũng không đổi sắc mặt.

 

Hắn chỉ là công tử thiếu gia chưa qua lịch luyện, ở trong loại địa phương như chiến trường Cổ Thần này, bị người ta giết chết cũng không biết chuyện gì xảy ra.

 

Nhưng mà từ lúc mới bắt đầu, Diệp Viễn đã vô cùng cảnh giác với Lưu Nhất này.

 

Bản năng hắn cảm thấy, Lưu Nhất không đơn giản.

 

Loại tán tu giống như hắn, lại có thể một đường lên như diều gặp gió, ở số tuổi này đạt được khí Hoàng Cực, đây cũng không phải hai chữ “vận khí” đơn giản là có thể khái quát được.

 

Thật ra từ lúc vào chiến trường Cổ Thần, Diệp Viễn đã quan sát Lưu Nhất.

 

Quả nhiên như thế, vừa rồi khi tất cả mọi người quá sợ hãi chạy trốn, trên mặt Lưu Nhất giả vờ kinh ngạc, chạy theo mọi người.

 

Nhưng biểu cảm sợ hãi trên mặt hắn rất giả dối, có điều vào lúc đó, đương nhiên sẽ không có người chú ý tới hắn.

 

Dù vậy, hắn vẫn làm ra loại biểu cảm này, có thể thấy được tâm cơ thâm sâu.

 

Diên Viễn tin tưởng vận mệnh, nhưng sẽ không đặt cược vào vận mệnh.

 

Chuyện do người làm, loại chuyện nghịch thiên cải mệnh như vậy, cũng không phải chỉ là truyền thuyết.

 

Lưu Nhất có thể từng bước đi tới hôm nay, cũng không phải chỉ dựa vào vận khí.

 

“Đây không phải là ảo giác!” Đúng lúc này, một đạo thanh âm thâm trầm vang lên bên tai mọi người.

 

“Ai? Người nào đang nói chuyện?”

 

Mọi người chấn kinh, bởi vì bọn họ căn bản không tìm được người đang nói.

 

“Không cần tìm, bản đế bế quan sâu trong chiến trường Cổ Thần, các ngươi không tìm được. Bản đế chính là người trấn thủ chiến trường Cổ Thần, các ngươi đi vào chiến trường Cổ Thần, bản đế có mấy chuyện muốn cảnh cáo các ngươi.” Âm thanh kia vang lên lần nữa.

 

“Bản đế! Là… là… cường giả Thiên Đế!”

 

Mọi người nghe vậy, tất cả đều sợ hãi.

Trong lòng Diệp Viễn hơi lạnh, đây chắc là cường giả Thiên Đế của Giản gia.

 

Giản gia thực sự quá mạnh, lại dùng một cường giả Thiên Đế trấn thủ chiến trường Cổ Thần.

 

Huyền Cơ Thiên Đế sống quá lâu, con cháu bọn họ, cũng đã sống rất lâu.

 

Dựa vào tạo hóa của hắn, sợ là số lượng cường giả Thiên Đế cũng không ít.

 

Gia tộc này, thật đáng sợ.

 

Thậm chí Diệp Viễn có cảm giác, Giản gia có thể trở thành đệ nhất đại gia tộc Thông Thiên Giới.

 

Lúc Diệp Viễn đang trầm tư, âÂm thanh nhẹ nhàng kia lại tiếp tục vang lên, chấn động lòng người.

 

“Chỗ các ngươi đứng, chính là do Huyền Cơ lão tổ lấy phép thuật lập ra, là nơi an toàn duy nhất ở chiến trường Cổ Thần này. Vừa rồi hai người kia đại chiến, cũng không phải ảo giác…”

 

Cường giả Thiên Đế thẳng thắn nói liên tục sự hung hiểm trong chiến trường Cổ Thần này.

 

Hóa ra, trong chiến trường Cổ Thần đã từng có vô số võ giả chết.

 

Trước khi chết, trong lòng những cường giả này vẫn luôn không cam lòng, xuyên qua lịch sử lâu dài, thỉnh thoảng sẽ dẫn động linh khí thiên địa, biến thành hình bóng bọn họ lúc còn sống, lại tiếp tục đại chiến với đối thủ.

 

Vừa rồi, hai đạo thân ảnh kia, chính là khung cảnh chiến đấu lúc hai cường giả Thiên Đế còn sống.

 

Mặc dù loại chiến đấu này không kinh thiên động địa bằng bọn họ lúc còn sống, nhưng cũng có thể dẫn tới sóng linh khí cường đại.

 

Những chấn động năng lượng kia, đều là thật!

 

Một khi bị những linh khí này tác động đến, chết như thế nào cũng không biết.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT