Lọc Truyện

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Độc này quá kinh khủng, mấy người kia đều là võ giả Ngưng Tinh cảnh, đến phản ứng cũng không kịp liền bị trúng độc.

Mấy người trong biển hoa kia giãy giụa càng ngày càng yếu, cuối cùng không còn động đậy nữa, tiếng nghị luận của mọi người cũng dần dần lắng xuống.

Lúc này bọn họ mới ý thức được, bí cảnh này cũng không đơn giản giống như trong tưởng tượng của bọn họ!

Không ít người vào lúc này mới chợt tỉnh ngộ, tại sao Thiên Càn tông phải tìm bọn họ cùng đi vào thăm dò bí cảnh!

Nếu như khắp nơi trong bí cảnh này đều là bảo tàng, còn đến phiên bọn họ đến thăm dò sao?

Vừa rồi lúc mọi người vừa thấy được biển hoa lớn như thế, lập tức liền đem nguy hiếm quên đi sạch sành sanh, suýt chút nữa đã bỏ mạng ở nơi này.

Tham lam chính là bản tính của con người, cộng thêm bọn họ không đủ hiểu biết về nguy hiểm của bí cảnh này, mới sẽ mắc phải sai lầm cấp thấp như vậy!

Bên này đám người của u Vân tông thấy loại tình huống này, cũng sợ hãi không thôi.

Vừa rồi nếu như không có Diệp Viễn, sợ rằng bọn họ đã nóng lòng xông tới

‘a •

rồi.

Loại độc này hiển nhiên là hết sức lợi hại, mấy người kia đều là võ giả Ngưng Tinh cảnh, vậy mà chỉ trong mấy hơi thời gian đã không chống đỡ nổi.

Cho dù là Mai Trăn dính vào, cũng không nhất định có thế toàn thân trở ra.

“Diệp Viễn, vừa rồi may mắn là có ngươi ngăn cản, bằng không chỉ sợ là chúng ta cũng đã trúng kế rồi!” Trong lòng Mạc Vân Thiên vẫn còn sợ hãi nói.

Diệp Viễn cười đáp: “Là ta thấy không có ai trong đám người Thiên Càn tông động, đoán chừng là có vấn đề gì, cho nên mới đế cho mọi người từ từ quan sát, không nghĩ tới thật đúng là đã xảy ra vấn đề.”

Mạc Vân Thiên thầm cảm thấy xấu hổ, hắn là sư huynh của mọi người, lại không có một nửa định lực của Diệp Viễn, thật sự là có chút áy náy.

Kỳ thật Mạc Vân Thiên đã suy nghĩ nhiều rồi, đối diện có một biển Lan Tâm Hoa lớn như vậy, không có mấy người có thể giữ được bình tĩnh. Bằng không vừa rồi cũng sẽ không chen nhau chạy tới, không có ai chú ý tới Thiên Càn tông bên này.

Hơn nữa sở dĩ Thiên Càn tông không nhúc nhích, hiển nhiên là cũng đã từng bị thua thiệt rồi.

Cho dù Thiên Càn tông có rất nhiều cao thủ Ngưng Tinh cảnh, Hóa Hải Cảnh, nhưng Lan Tâm Hoa là dược liệu khan hiếm như vậy, bọn họ không thể nào lại không động tâm.

Còn như Diệp Viễn, hắn vừa tiến đến đã thấy biển hoa kia, cho dù là không nhìn động tĩnh của đám người Thiên Càn tông, hắn cũng sẽ không để cho các sư huynh đệ đi thu hái những khóm hoa đó.

Căn bản là Diệp Viễn cũng không cần phải chờ quan sát những người đi trước, vẻn vẹn ngửi mùi hương trong không khí một chút, đã biết được mảnh biển hoa này căn bản không phải là Lan Tâm Hoa!

Những bông hoa trong biển hoa kia, là Mạn Đồ Hoa có vẻ ngoài rất giống với Lan Tâm Hoa!

Mạn Đồ Hoa dường như là giống Lan Tâm Hoa như đúc, hơn nữa mùi hoa tản mát ra cũng gần như là giống nhau như đúc, nhưng Diệp Viễn lại có thể phân biệt ra một chút xíu khác biệt ớ trong đó.

Trong mùi hương mà Mạn Đồ Hoa tản ra có một mùi tanh vô cùng nhạt, chỉ là hương hoa mê người, người bình thường rất khó phân biệt được loại khác biệt cực kỳ nhỏ này.

Mà trên thực tế, Mạn Đồ Hoa chính là dùng loại thủ đoạn này để hấp dẫn nhân loại đi hái, từ đó để người ta trúng độc!

Một khi nhân loại bị trúng độc tử vong, liền sẽ biến thành phân bón cho Mạn Đồ Hoa, bồi bổ cho bọn chúng!

Chỉ là nơi này sợ rằng không có ai nhận biết Mạn Đồ Hoa, những người đó chết cũng chết không giải thích được, không có ai biết được có chuyện gì xảy ra.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT