Lọc Truyện

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Nếu như hắn không biết tốt xấu vẫn muốn ra tay với Diệp Viễn, e là cơn đau hắn phải chịu sẽ không chỉ đơn giản như vậy.

Cho nên, hắn dứt khoát nhận thua.

Diệp Viễn cười nói: “Tốc độ của ngươi cũng rất tốt, nhưng theo đuổi kiếm đạo không phải ở tốc độ, ngươi… đi lệch

cả người Vương Kiệt chọt rúng động, dường như đã hiểu ra điều gì, cúi người hành lễ với Diệp Viễn nói: “Đa tạ Cơ huynh chỉ dạy, Vương mồ xin ghi lòng tạc dạ!”

Diệp Viễn khẽ cười gật đầu, coi hành động của Vương Kiệt là lẽ đương nhiên.

Trong kiếm đạo, có thể nói Diệp Viễn đã là đệ nhất ở hạ giới. Chỉ điểm này của hắn, đương nhiên khiến Vương Kiệt có thu hoạch rất lớn.

Diệp Viễn vừa nhìn là biết Vương Kiệt tu luyện “Vô Ảnh Kiếm Pháp”, cho nên đã chỉ ra vấn đề mà Vương Kiệt gặp phải.

Luyện kiếm yêu cầu phải nhanh, nhưng nhanh không phải là yếu tố duy nhất.

Kiếm vốn được coi là quân tử trong các loại vũ khí, chú trọng sự linh hoạt.

Nếu chỉ mải tập trung vào tốc độ, sẽ làm mất đi gốc rễ của kiếm, cuối cùng sẽ gặp hạn chế khi xuất kiếm.

Câu này của Diệp Viễn, đã giúp Vương Kiệt rất nhiều. Cũng không có gì là quá khi Diệp Viễn nhận một cái bái tạ này của Vương Kiệt.

Thực ra Vương Kiệt đã đạt tới trạng thái nhất định trong tu luyện ý cảnh, nên mới hành tẩu giang hồ, tìm cơ hội đột phá.

Lần này gặp đúng lúc Tiêu gia mở trận đấu võ cầu thân, vốn dĩ hắn cũng không phải vì Tiêu Như Yên mà tới, mà vì muốn tìm cơ hội giao đấu với các cao thủ trẻ tuổi.

Cho nên hắn mới không suy nghĩ quá nhiều mà chọn lên võ đài đầu tiên, hơn nữa hắn cũng tỏ ra rất khách khí với Diệp Viễn.

Chỉ là hắn không ngờ rằng, Diệp Viễn vừa nhìn đã phát hiện ra vấn đề mà hắn gặp phải trong kiếm pháp, đồng thời còn chỉ điếm cho hắn.

Hắn rất cảm kích Diệp Viễn nên cũng không tranh chấp gì nhiều!

“Hừ! Bàng môn tà đạo, vẫn không chịu đi theo con đường võ đạo chân chính!” Triệu Thừa Càn cười lạnh nói.

Thượng Quan Lăng Vân lại xuýt chút bật cười thành tiếng: “Ta lại có suy nghĩ ngược lại với Triệu huynh, chiêu thức vừa rồi của Cơ Thanh không thể xem thường được, có thế thấy hắn tu luyện thần hồn đã đạt tới cảnh giới cao, có thể tranh tài cao thấp với những võ giả khác!”

“Thì hắn cũng phải đạt tu luyện tới cảnh giới cực cao mới được! Lần này chẳng qua gặp phải võ giả Ngưng Tinh Cảnh, nếu gặp phải võ giả Hoá Hải cảnh thì ta muốn xem xem hắn triển khai công kích thần hồn thế nào!” Triệu Thừa Càn không vui mà nói.

Lần này Thượng Quan Lăng Vân không phản bác lại, hắn biết Triệu Thừa Càn nói không sai.

Tuy rằng công kích thần hồn kỳ lạ và lợi hại, nhưng một khi đối thủ đã có sự phòng thủ, sẽ rất khó để ra tay.

Hơn nữa việc công kích thần hồn đối với võ giả ở cảnh giới cao hơn thì e là độ khó sẽ lớn hơn nhiều!

Tuy nói thần hồn của Hoá Hải cảnh không có gì khác biệt, nhưng lại mạnh hơn rất nhiều so với võ giả Ngưng Tinh Cảnh.

ưu thế của Diệp Viễn, nhiều nhất cũng chỉ có thể thi triển đối với các võ giả Ngưng Tinh cảnh mà thôi.

Trong trận đấu võ cầu thân này, cuối cùng vẫn phải dựa vào thực lực thực sự mới có thế giành được chiến thắng.

Nếu Cơ Thanh chỉ dựa vào công kích thần hồn, thì hắn sẽ không trụ nổi bao lâu nữa.

“Ca ca, nếu như là huynh, có thế cản được công kích thần hồn của hắn không?” Thượng Quan Lăng Tuyết hiếu kỳ hỏi.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT