Lọc Truyện

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Hừ! Chúng ta đi!”

Thấy sự chần chừ của Đinh Lương, Thi Hạo Nhiên hừ lạnh một tiếng, lập tức muốn dẫn người rời khỏi.

“Khoan đã!” Đinh Lương bỗng nhiên tỉnh ngộ, hét lớn một tiếng: “Thi Hạo Nhiên, ngươi đừng ép ta phải động thủ!”

Vừa nói xong, uy lực Thần Du cảnh lập tức phóng thích ra, mặt mũi đám người Diệp Viễn ai nấy đều biến sắc. Uy thê’ của Thần Du cảnh không phải là chuyện đùa!

Đinh Lương còn chưa ra tay, đám người đều đã có loại cảm giác tròi long đất lở, ngay cả hít thở cũng vô cùng khó khăn, giống như bị người ta siết chặt yết hầu vậy.

Thần Du Cảnh là cái khái niệm gì?

Cái này về cơ bản là sự tồn tại đỉnh cao nhất của võ giả ở hạ giới! Là đỉnh tháp của kim tự tháp!

Một khi nhân vật như vậy ra tay, căn bản là người bình thường không hề có cơ hội phản kháng.

Cho dù là võ giả Hồn Hải cảnh, ở trước mặt cường giả Thần Du cảnh cũng chỉ giống như con sâu cái kiến mà thôi!

Đinh Lương phát uy, mặt Thi Hạo Nhiên lập tức biến sắc.

Hắn không phải là người cuồng vọng tự đại, ở trước mặt Đinh Lương, cơ bản là hắn không hề có cơ hội đánh trả. Nhưng hôm nay vì để đưa tiểu sư đệ về Tê Hà Sơn, hắn cũng không thèm đếm xỉa đến nữa!

Đây là việc mà thân là môn nhân của Tinh Uyên bắt buộc phải làm, muốn trừng phạt, cũng là người trong nhà đến trừng phạt, từ lúc nào lại đến phiên người khác có thể nhúng tay vào vậy?

Mỗi người đều có sự kiên trì của bản thân, mà sự kiên trì của Thi Hạo Nhiên, chính là niềm kiêu hãnh về nhất mạch truyền thừa của Tinh Uyên, và sự bảo vệ người của mình!

“Đinh Lương! Có bản lĩnh thì ngươi giết ta đi!” Trong ngữ khí của Thi Hạo Nhiên đã lộ ra sự băng lãnh.

Đinh Lương bỗng nhiên hít vào một ngụm, lạnh lùng nói: “Thi Hạo Nhiên, Phong Hoàng bệ hạ đã hạ lệnh, nhất định phải mang Diệp Viễn đi! Xin lỗi, chỉ có thể đắc tội mà thôi!”

Chỉ thấy tay áo hắn phất một cái, một cỗ lực lượng khổng lồ hất Thi Hạo Nhiên bay ra ngoài.

“Phụt!”

Thi Hạo Nhiên ngã râm xuống mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi.

“Đại sư huynh!” nhìn thấy Thi Hạo Nhiên bị thương, Diệp Viễn lập tức biến

sắc.

Đinh Lương không hề do dự, thừa dịp này trực tiếp đưa tay chộp tới Diệp Viễn!

Uy áp khủng bố giữ chặt Diệp Viễn lại khiến hắn không thể nhúc nhích, chỉ có thể để mặc cho Đinh Lương bắt lấy.

Vậy nhưng đúng vào lúc này, một bóng người xinh đẹp bỗng nhiên đứng chắn trước mặt Diệp Viễn!

Diệp Viễn giật nảy mình hét lớn: “Như Yên, cút ngay cho ta!”

Tiêu Như Yên dang hai tay ra, đối với lời nói của Diệp Viễn mắt điếc tai ngơ, lại nhắm hai mắt lại như đang chờ chết.

“Mặc kệ người là ai, người cũng vẫn là sư phụ của Tiêu Như Yên ta! Ta không thể nhìn người chết! Đinh Lương, muốn giết, thì ngươi giết luôn cả ta đi!” Tiêu Như Yên yêu kiều nói.

“Hừ! Đồ tiểu bối không biết tốt xấu, vậy mà lại đi giúp đỡ kẻ địch dị giới! Ta có chút kiêng kị với Thi Hạo Nhiên, còn dựa vào một tiểu nữ oa miệng còn hôi sữa như ngươi lại thật sự cho rằng ta không dám giết ngươi ư? Nếu như ngươi đã muốn chết, vậy ta thành toàn cho ngươi!” Đinh Lương hừ lạnh nói.

Diệp Viên gấp đến nôi mô hôi lạnh túa ra, mắng to: “Đồ ngốc này, mau cút ra cho ta! Nghe thấy không?”

Diệp Viễn bị khí thế của Đinh Lương áp chế gắt gao, không thế nhúc nhích được một chút nào, hơn nữa lúc trước chiến đấu với Triệu Thừa Càn, thương thế của hắn đã cực kỳ nghiêm trọng, hiện giờ căn bản là một chút sức lực đánh trả cũng không có.

Đinh Lương muốn giết Tiêu Như Yên, là chẳng cần mảy may tốn sức.

Chẳng lẽ… phải trơ mắt nhìn Tiêu Như Yên chết trước mặt mình hay sao?

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT