Hắn sớm đã nhìn ra, Phong Hoàng này cũng không phải loại người dễ nói chuyện.
Có thể vì tư lợi của bản thân mà phát động đại chiến giữa hai giới, hạng người như vậy, nhìn thế nào cũng là người ngang ngược có dã tâm.
Nhân vật như thế, có thể thương hại một nữ tử yếu đuối nhỏ nhoi sao?
“Tiểu nữ ngươi không biết tốt xấu, lại cầu tình giúp người dị giới! Tiêu gia ngươi đời đời nhận ân huệ của trẫm, các ngươi lại hồi báo trầm như vậy sao? Được thôi, nếu như ngươi đã muốn chịu chết, vậy trẫm tiễn ngươi một đoạn!”
Ngữ khí của Phong Hoàng không mảy may mang theo chút tình cảm nào, đám người nghe thấy cũng lạnh cả tim.
“Không được…!” Diệp Viễn hét lớn.
Triệu Thiên Dận giống như không hề nghe thấy, chỉ thấy hắn khẽ giơ tay, ngón tay trỏ búng một cái, một vệt tinh quang như sao chối bay về phía trái tim Tiêu Như Yên!
Không có ai hoài nghi, chỉ cần vệt tinh quang này chạm vào Tiêu Như Yên, nàng chắc chắn sẽ chết! Vậy nhưng lúc này, ai có thế cứu được nàng đây?
Nháy mắt tinh quang đã đến trước mặt Tiêu Như Yên, Tiêu Như Yên lại giống như không nhìn thấy, lúc này nàng đang quay người nhìn Diệp Viễn, mỉm cười với hắn!
“Xoạt… Ầm!
n
Tinh quang lại không hề đánh trúng Tiêu Như Yên, mà bay về phía xa, đập trên nền đất. Một tiếng nổ vô cùng lớn vang lên, đá vụn bị đập đến bay đầy trời.
Tiêu Như Yên… biến mất rồi!
Đối với việc ngoài ý muốn này,
Phong Hoàng vẫn bình tĩnh như trước, lại nhìn về phía Diệp Viễn: “Linh khí không gian? Xem ra quả thật là ta đã coi thường ngươi rồi.”
Thì ra trong lúc ngàn cân treo sợi tóc vừa rồi, Diệp Viễn đã phát động Linh khí không gian, thu Tiêu Như Yên vào trong!
Tất nhiên hành động đó không thoát được ánh mắt của Phong Hoàng.
“Có điều… bản thân ngươi bây giờ còn khó giữ, vậy mà lại còn có tâm trạng đi lo cho người khác. Ta lại muốn xem xem, ngươi có thể chịu được tới mức độ nào!”
Triệu Thiên Dận vừa nói xong, Diệp Viễn đột nhiên cảm thấy áp lực xung quanh mình nhất thời lớn hơn gấp bội!
Áp lực khủng bố đó, khiến không gian cũng bị ép đến biến dạng, nhìn vào khiến cho người ta có một loại cảm giác không chân thực.
Mà dưới áp lực như vậy, toàn thân Diệp Viễn đột nhiên bỗng chìm xuống phân nửa, một bên đầu gối dường như đã sẳp chạm xuống đất rồi!
“Phụt!”
Diệp Viễn điên cuồng thúc động nguyên lực trong cơ thể, liều mạng muốn cố gắng đứng thẳng lên. Dưới áp lực cực lớn, cuối cùng Diệp Viễn cũng không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi.
Không chỉ như vậy, dưới sự đè ép của không gian, da thịt toàn thân của Diệp Viên đều nứt ra, rỉ máu, nhìn vào vô cùng thê thảm.
“Triệu Thiên Dận! Có bản lĩnh… thì ngươi giết ta đi! Cho dù ta… thịt nát xương tan, cũng… sẽ không quỳ!” Diệp Viễn gần như thét lên.
“Giết ngươi? Giết ngươi quá dề dàng! Chỉ cần ta muốn, khiến ngươi thịt nát xương tan thì có gì khó? Có điều… ta lại chỉ cần một lạy của ngươi.” Triệu Thiên Dận nhàn nhạt nói.
Triệu Thiên Dận lại phất tay lần nữa, áp lực xung quanh Diệp Viễn càng trở nên mãnh liệt hơn!
Rất hiển nhiên, chỉ cần hắn muốn thì dùng một chiêu này cũng có thế khiến Diệp Viễn thịt nát xương tan. Áp lực hắn tăng thêm bây giờ, cũng chỉ như hạt cát trong sa mạc so với thực lực của hắn mà thôi. Mục đích chính là ép Diệp Viễn quỳ xuống.
Dưới áp lực cực lớn, ý thức của Diệp Viễn dần dần trở nên mơ hồ, cơ thể cũng từng chút từng chút một thấp xuống.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!