Thế nhưng nếu nói Diệp Viễn có thể đối phó với cao thủ Hồn Hải cảnh thì có đánh chết hắn cũng không tin!
Hơn nữa, ngay cả khi Diệp Viễn thực sự có thể đối phó với cao thủ Hồn Hải Cảnh thì Tử Thần Tông cũng có tới hơn mười cường giả Hồn Hải cảnh kìa!
Lẽ nào Diệp Viễn có thể vừa ra tay là quét sạch được bọn chúng?
Diệp Viễn cười cười trả lời: “Đương nhiên đệ tử sẽ không ngốc đến nỗi lấy trứng chọi đá mà đối đầu với cường giả Hồn Hải Cảnh, có điều… không phải chúng ta vẫn còn có đại trận hộ tông hay sao?”
“Đại trận hộ tông?” Mai Trăn sững sờ, không hiếu hỏi lại: “Nếu không có người có thực lực mạnh như cao thủ Hồn Hải Cảnh hoặc Tông chủ tọa trấn thì đại trận hộ tông cũng không thể phát huy được uy lực! Hơn nữa coi như có bọn họ ở đây chủ trì trận pháp thì nhiều lắm cũng chỉ có thể chống đỡ được cường giả Hồn Hải cảnh sơ kỳ, trong khi đó tông chủ Tử Thần Tông còn là một vị cường giả Hồn Hải cảnh hậu kỳ!”
Diệp Viễn không trả lời câu nói của Mai Trăn, mà ánh mắt quét qua đám đệ tử u Vân Tông còn lại bên dưới, nhàn nhạt nói: “Không biết các vị sư huynh đệ đây… có tin tưởng Diệp Viền ta hay không?”
Mấy trăm đệ tử u Vân Tông còn lại, có thể nói đều là những đệ tử tinh anh của u Vân Tông, trong đó đại đa số đều là võ giả Ngưng Tinh cảnh.
Những người này đều là tự nguyện ớ lại cùng sinh cùng tử với tông môn để tranh thủ thời gian cho một nhóm đệ tử tinh anh chạy thoát.
Thật ra trước đây bọn họ cũng có cơ hội giải tán, nhưng bọn họ cùng không hẹn mà đều lựa chọn ở lại tử thủ tông môn.
Từ đó có thể thấy sự gắn kết của u Vân Tông có bao nhiêu mạnh mẽ!
Chính bởi vì như vậy mà Diệp Viễn mới vô cùng phẫn nộ trước sự xâm lược của đám đệ tử Tử Thần Tông kia, trảm tận giết tuyệt đối với bọn hắn.
Thấy Diệp Viễn hỏi như vậy những đệ tử đó đều không tự chủ mà đưa mắt ngơ ngác nhìn nhau.
Thật sự thì chỉ cần có đầu óc mà suy nghĩ thì đều biết, kiên cố tử thủ u Vân Tông chính là kế sách hạ đẳng nhất. Tử Thần Tông gần như đã thống nhất được nam vực của Vô Biên giới, u Vân Tông giờ đã như một hòn đảo biệt lập.
Chỉ cần Tử Thần Tông muốn thì bọn hắn hoàn toàn có thể tập trung toàn bộ hỏa lực tiến đánh u Vân Tông!
Vào lúc này mà dựa vào một đại trận hộ tông để đối kháng lại một đám cường giả Hồn Hải cảnh thì chính là việc mà chỉ có kẻ ngốc mới làm.
Nhưng vấn đề là, Diệp Viễn là kẻ ngốc hay sao? Hoặc Diệp Viễn là cố ý muốn bọn họ nhảy vào chỗ chết sao?
Nếu như Diệp Viễn đúng là muốn bọn họ nhảy vào chỗ chết thì vừa rồi việc gì phải phiền phức mà đánh một trận như vậy để cứu bọn họ chứ?
“Diệp sư đệ, ta tin tưởng đệ!”
“Diệp sư đệ, mạng của chúng ta đều là do đệ cứu, đệ muốn chúng ta chết, chúng ta tuyệt đối không nhíu một cái lông mày!”
“Diệp sư đệ, chúng ta đánh cùng đệ!”
Sau giây lát trầm mặc, những thanh âm ủng hộ của các đệ tử u Vân Tông ồ ạt vang lên như thủy triều! Diệp Viễn đã dùng thực lực, hành động chinh phục hoàn toàn bọn họ rồi!
Vào giây phút suýt chút nữa u Vân Tông rơi vào cảnh diệt tông, chính Diệp Viễn là người đã đứng lên xoay chuyến lật ngược tình thế, bọn họ dựa vào cái gì mà không tin tưởng Diệp Viễn chứ!
Chứng kiến tình cảnh này, tất cả mọi người đều có cảm giác như máu nóng đang sục sôi!
Vào thời khắc này, Tử Thần Tông mạnh đến mức khiến người ta phải nghẹt thở kia dường như cũng chẳng có gì đáng sợ nữa!
“Được! Nếu như các vị sư huynh đệ đều tin tưởng Diệp Viễn ta, thì chúng ta hãy cùng nhau quyết chiến một trận với Tử Thần Tông! Để cho bọn chúng thấy, u Vân Tông chúng ta không phải dễ chọc vào!” Diệp Viễn mạnh mẽ nói.
“Tử Thần Tông chó chết! Chúng ta sẽ khiến các người nợ máu trả máu!”
Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!