Lọc Truyện

Tuyệt Thế Thần Y! - Diệp Viễn

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Đừng nói là bốn ông lão này, cho dù tất cả mọi người có mặt cũng chưa từng nghe thấy có người dám sỉ nhục Thế Ngoại Đào Nguyên.

Nhắc đến Thế Ngoại Đào Nguyên, tất cả mọi người đều có khát vọng và cung kính sâu sắc.

Trước nay chưa từng có ai dám nói xấu Thế Ngoại Đào Nguyên.

Nhưng bây giờ Diệp Viễn lại mắng người của Thế Ngoại Đào Nguyên là chân chó nhà họ Tiêu trước mặt bốn cường giả siêu cấp của Thế Ngoại Đào Nguyên.

Lúc này ngay cả đám người Hiên Viên Hoành cũng khó mà tin được nhìn Diệp Viễn.

Với bọn họ, Diệp Viễn cường mạnh, nhưng cũng không thể nào sỉ nhục Thế Ngoại Đào Nguyên như vậy.

Phải biết rằng cả nước Hoa Hạ, không ai dám đắc tội với người của Thế Ngoại Đào Nguyên.

Cho dù mạnh như bốn gia tộc đám nhà họ Tiêu, trước mặt nhân vật lớn như Thế Ngoại Đào Nguyên cũng chẳng đáng nhắc đến.

“Ha ha ha…”

Sau khi ngẩn người mấy giây, bốn người Thế Ngoại Đào Nguyên lập tức cười lớn.

Họ đều bị chọc cười bởi lời của Diệp Viễn.

Nhưng lúc này, giọng nói lạnh lùng của Diệp Viễn vang lên.

“Tôi đang hỏi các ông đấy? Các ông đến muốn làm chó của nhà họ Tiêu sao?”

Diệp Viễn vừa dứt lời, mấy người lâp tức dừng cười, trên người bỗng bùng phát ra từng khí tức cường mạnh, ập đến Diệp Viễn.

“Rất tốt, các ông đã thành tâm muốn làm chó của nhà họ Tiêu, thì đi chết đi cho tôi!”

Nói xong, khí thế cường mạnh trên người Diệp Viễn cũng lập tức bùng phát, đánh tán khí tức của bốn người.

Phi kiếm dưới chân hành động, người xuất hiện trên đỉnh thanh kiếm khổng lồ như sao băng.

“Soạt!”

Chỉ thấy Diệp Viễn vung tay lần nữa, một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay anh.

“Các ông hãy thử kiếm pháp của tôi đi!”

“Ngăn hắn lại!”

Tuy mấy ông lão cường mạnh, nhưng lần này họ ra là để tìm Diệp Viễn, hung thủ suýt tiêu diệt nội môn của Thế Ngoại Đào Nguyên.

Đều áp chế cảnh giới của mình đến cảnh giới Lâm Vương đỉnh phong, để ẩn giấu khí tức của mình, không bị địa quy tắc phát hiện.

Thực lực bị áp chế, vì vây, lúc họ đối diện với thanh kiếm khổn lồ của Diệp Viễn cũng cảm thấy sợ hãi.

Đương nhiên không dám để Diệp Viễn điều khiển thanh kiếm khổng lồ đó thật.

Dù sao, lần trước họ đã từng cảm nhận được uy lực khủng bố của thanh kiếm khổng lồ của Diệp Viễn.

“Soạt soạt soạt…”

Bóng hình mấy người liền biến mất tại chỗ.

Khi xuất hiện lại lần nữa, đã cách Diệp Viễn chưa đến một mét.

Và một quyền ẩn chứa sức mạnh khủng bố của bốn người đều tấn công về chỗ hiểm yếu của Diệp Viễn.

Đối diện với nắm đấm của bốn người, Diệp Viễn không hề có ý né tránh.

“Phập phập phập…”

Bốn tiếng khủng bố vang lên liên tiếp, nắm đấm của bốn người cũng đều giáng lên người Diệp Viễn.

Nhưng điều khiến bốn người cảm thấy vô cùng kinh hãi là, họ không hề có cảm giác như nắm đấm đánh vào da thịt, mà giống như đánh vào không khí vậy.

Lúc này, chỉ thấy bóng hình của Diệp Viễn đột nhiên biến mất.

Thanh kiếm khổng lồ phía dưới cũng biến mất theo.

“Tàn ảnh!”

Vẻ mặt của mấy ông lão đều biến sắc.

Liền sau đó, bốn người cảm thấy nguy cơ ập đến.

Mấy người vừa quay đầu, liền kinh hãi nhìn thấy, thanh kiếm khổng lồ biến mất đó không biết đã xuất hiện phía sau lưng họ từ bao giờ.

Chém về phía bốn người bọn họ với tốc độ khủng bố.

Trường kiếm còn chưa đến, kiếm khí khủng bố đã sóng lớn ngút trời, lại giống như gió mạnh đáng sợ cuồn cuộn về phía họ trước một bước.

Những chỗ kiếm khí đi qua, không gian xung quanh, càng không chịu nổi sức mạnh khủng bổ, vỡ tan từng mảng.

Vô số không gian hỗn loạn.

Nhìn thấy những chỗ kiếm khí đi qua không gian vỡ từng mảng, nhìn thấy không gian hỗn loạn còn khủng bố hơn kiếm khí, bốn người đều chấn hãi.

“Rút!”

Ông lão dẫn đầu quát một tiếng, lập tức lùi về phía sau.

Chỉ là, mấy người vừa lùi một bước, đã kinh hãi cảm nhận được phía sau họ lại xuất hiện một thanh kiếm khổng lồ.

Cũng chém về phía họ.

Gần như cùng lúc, mấy người lại lướt lên không trung.

Nhưng họ vừa hành động, lại kinh hãi nhìn thấy, bên trên đỉnh đầu họ lại có một thanh kiếm khổng lồ chém xuống.

Đường lui trước sau và bên trên đều bị phong tỏa, đều bị không gian hỗn loạn bao trùm, mấy người lại mau chóng chui xuống dưới.

Nhưng phía dưới cũng lại có một đường kiếm khí khủng bố quét lên trên.

Tất cả đường lui đều có kiếm khí ập đến, khiến trên khuôn mặt mấy người đều lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Nhìn thấy thanh kiếm khổng lồ ập đến, ông lão dẫn đầu cắn răng, dường như đưa ra một quyết định.

Liền sau đó, thấy khí tức trên người ông lão bỗng bùng phát, tăng lên với một tốc độ cực kỳ khủng bố.

Vào lúc khí thế khủng bố trên người ông lão xuất hiện, trên bầu trời cũng có một đạo sấm sét khủng bố giáng xuống.

Ba người còn lại thấy vậy, vẻ mặt đều biến sắc.

“Môn chủ! Đừng!”

“Chạy đi!”

Ông lão đó quát lớn một tiếng, vung tay, liền đập tan kiếm khí khủng bố phía dưới.

Cơ thể ba người cũng mau chóng rơi xuống phía dưới.

Đúng lúc ba người vừa đáp xuống đất.

“Bốp!”

Một tiếng khẽ vang lên.

Sấm sét đang giáng xuống đó lập tức đánh tan ba đường kiếm khí khủng bố trên hư không, cuối cùng đánh mạnh lên người của ông lão dẫn đầu.

Cơ thể ông lão đó lập tức hóa thành hư vô.

Đừng nói là bốn ông lão này, cho dù tất cả mọi người có mặt cũng chưa từng nghe thấy có người dám sỉ nhục Thế Ngoại Đào Nguyên.

Nhắc đến Thế Ngoại Đào Nguyên, tất cả mọi người đều có khát vọng và cung kính sâu sắc.

Trước nay chưa từng có ai dám nói xấu Thế Ngoại Đào Nguyên.

Nhưng bây giờ Diệp Viễn lại mắng người của Thế Ngoại Đào Nguyên là chân chó nhà họ Tiêu trước mặt bốn cường giả siêu cấp của Thế Ngoại Đào Nguyên.

Lúc này ngay cả đám người Hiên Viên Hoành cũng khó mà tin được nhìn Diệp Viễn.

Với bọn họ, Diệp Viễn cường mạnh, nhưng cũng không thể nào sỉ nhục Thế Ngoại Đào Nguyên như vậy.

Phải biết rằng cả nước Hoa Hạ, không ai dám đắc tội với người của Thế Ngoại Đào Nguyên.

Cho dù mạnh như bốn gia tộc đám nhà họ Tiêu, trước mặt nhân vật lớn như Thế Ngoại Đào Nguyên cũng chẳng đáng nhắc đến.

“Ha ha ha…”

Sau khi ngẩn người mấy giây, bốn người Thế Ngoại Đào Nguyên lập tức cười lớn.

Họ đều bị chọc cười bởi lời của Diệp Viễn.

Nhưng lúc này, giọng nói lạnh lùng của Diệp Viễn vang lên.

“Tôi đang hỏi các ông đấy? Các ông đến muốn làm chó của nhà họ Tiêu sao?”

Diệp Viễn vừa dứt lời, mấy người lâp tức dừng cười, trên người bỗng bùng phát ra từng khí tức cường mạnh, ập đến Diệp Viễn.

“Rất tốt, các ông đã thành tâm muốn làm chó của nhà họ Tiêu, thì đi chết đi cho tôi!”

Nói xong, khí thế cường mạnh trên người Diệp Viễn cũng lập tức bùng phát, đánh tán khí tức của bốn người.

Phi kiếm dưới chân hành động, người xuất hiện trên đỉnh thanh kiếm khổng lồ như sao băng.

“Soạt!”

Chỉ thấy Diệp Viễn vung tay lần nữa, một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay anh.

“Các ông hãy thử kiếm pháp của tôi đi!”

“Ngăn hắn lại!”

Tuy mấy ông lão cường mạnh, nhưng lần này họ ra là để tìm Diệp Viễn, hung thủ suýt tiêu diệt nội môn của Thế Ngoại Đào Nguyên.

Đều áp chế cảnh giới của mình đến cảnh giới Lâm Vương đỉnh phong, để ẩn giấu khí tức của mình, không bị địa quy tắc phát hiện.

Thực lực bị áp chế, vì vây, lúc họ đối diện với thanh kiếm khổn lồ của Diệp Viễn cũng cảm thấy sợ hãi.

Đương nhiên không dám để Diệp Viễn điều khiển thanh kiếm khổng lồ đó thật.

Dù sao, lần trước họ đã từng cảm nhận được uy lực khủng bố của thanh kiếm khổng lồ của Diệp Viễn.

“Soạt soạt soạt…”

Bóng hình mấy người liền biến mất tại chỗ.

Khi xuất hiện lại lần nữa, đã cách Diệp Viễn chưa đến một mét.

Và một quyền ẩn chứa sức mạnh khủng bố của bốn người đều tấn công về chỗ hiểm yếu của Diệp Viễn.

Đối diện với nắm đấm của bốn người, Diệp Viễn không hề có ý né tránh.

“Phập phập phập…”

Bốn tiếng khủng bố vang lên liên tiếp, nắm đấm của bốn người cũng đều giáng lên người Diệp Viễn.

Nhưng điều khiến bốn người cảm thấy vô cùng kinh hãi là, họ không hề có cảm giác như nắm đấm đánh vào da thịt, mà giống như đánh vào không khí vậy.

Lúc này, chỉ thấy bóng hình của Diệp Viễn đột nhiên biến mất.

Thanh kiếm khổng lồ phía dưới cũng biến mất theo.

“Tàn ảnh!”

Vẻ mặt của mấy ông lão đều biến sắc.

Liền sau đó, bốn người cảm thấy nguy cơ ập đến.

Mấy người vừa quay đầu, liền kinh hãi nhìn thấy, thanh kiếm khổng lồ biến mất đó không biết đã xuất hiện phía sau lưng họ từ bao giờ.

Chém về phía bốn người bọn họ với tốc độ khủng bố.

Trường kiếm còn chưa đến, kiếm khí khủng bố đã sóng lớn ngút trời, lại giống như gió mạnh đáng sợ cuồn cuộn về phía họ trước một bước.

Những chỗ kiếm khí đi qua, không gian xung quanh, càng không chịu nổi sức mạnh khủng bổ, vỡ tan từng mảng.

Vô số không gian hỗn loạn.

Nhìn thấy những chỗ kiếm khí đi qua không gian vỡ từng mảng, nhìn thấy không gian hỗn loạn còn khủng bố hơn kiếm khí, bốn người đều chấn hãi.

“Rút!”

Ông lão dẫn đầu quát một tiếng, lập tức lùi về phía sau.

Chỉ là, mấy người vừa lùi một bước, đã kinh hãi cảm nhận được phía sau họ lại xuất hiện một thanh kiếm khổng lồ.

Cũng chém về phía họ.

Gần như cùng lúc, mấy người lại lướt lên không trung.

Nhưng họ vừa hành động, lại kinh hãi nhìn thấy, bên trên đỉnh đầu họ lại có một thanh kiếm khổng lồ chém xuống.

Đường lui trước sau và bên trên đều bị phong tỏa, đều bị không gian hỗn loạn bao trùm, mấy người lại mau chóng chui xuống dưới.

Nhưng phía dưới cũng lại có một đường kiếm khí khủng bố quét lên trên.

Tất cả đường lui đều có kiếm khí ập đến, khiến trên khuôn mặt mấy người đều lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Nhìn thấy thanh kiếm khổng lồ ập đến, ông lão dẫn đầu cắn răng, dường như đưa ra một quyết định.

Liền sau đó, thấy khí tức trên người ông lão bỗng bùng phát, tăng lên với một tốc độ cực kỳ khủng bố.

Vào lúc khí thế khủng bố trên người ông lão xuất hiện, trên bầu trời cũng có một đạo sấm sét khủng bố giáng xuống.

Ba người còn lại thấy vậy, vẻ mặt đều biến sắc.

“Môn chủ! Đừng!”

“Chạy đi!”

Ông lão đó quát lớn một tiếng, vung tay, liền đập tan kiếm khí khủng bố phía dưới.

Cơ thể ba người cũng mau chóng rơi xuống phía dưới.

Đúng lúc ba người vừa đáp xuống đất.

“Bốp!”

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT