Lọc Truyện

Tuyệt Thế Thần Y! - Diệp Viễn

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Quyền ảnh giống như mưa rơi dày đặc, không ngừng rơi lên người Tiêu Minh.

Cơ thể của Tiêu Minh không ngừng múa loạn trong không trung.

Sau khi rèn luyện Tiêu Minh khoảng hơn một ngàn chưởng.

Cuối cùng Diệp Viễn cũng dừng lại.

Áo giáp màu đỏ máu trên người Tiêu Minh và khí tức huyết sát nặng nề cũng hoàn toàn biến mất.

Đôi măt đỏ máu đó cũng trở lại màu trong veo.

Đồng thời, khí thế trên người anh ta lại tăng đến một mức độ cực kỳ đáng sợ.

Cảm nhận được sức mạnh khủng bố trong cơ thể, khi cảm nhận được áo giáp màu máu đó dung hợp một thể với mình, và khí huyết sát dày đặc không ảnh hưởng đến thần trí của anh ta.

Vẻ mặt của Tiêu Minh càng trở nên cao ngạo.

Ánh mắt nhìn sang Diệp Viễn cũng trở nên càng khinh thường.

“Cảm ơn mày đã giúp tao, để tỏ lòng biết ơn, tao quyết định giết mày!”

Diệp Viễn lại thản nhiên cười nói: “Ha ha, đừng nghĩ hơi nắm giữ được một chút sức mạnh không thuộc về mày thì trong mắt không có ai, theo tao thấy mày hiện giờ vẫn chỉ là rác rưởi!”

Tiêu Minh không nói nhiều thêm.

Vung tay, vô số địa linh khí dày đặc lập tức trút ra.

Hóa thành chưởng ấn khủng bố uy thế ngút trời, bên ngoài quyền ảnh còn có một tầng khí tức huyết sát dày đặc bao trùm, mau chóng tấn công về phía Diệp Viễn.

Những chỗ quyền ảnh đi qua, không gian sập đổ, trên cả hư không, tất cả bị bao trùm bởi màu đỏ, cả trời đất dường như chỉ còn lại một quyền ảnh khổng lồ.

Đối diện với quyền ảnh khủng bố tấn công đến, Diệp Viễn lại cười khinh thường.

Cũng vung tay một cái, vô số địa linh khí phun trào ra trong phút chốc.

Cũng hóa thành chưởng ấn khổng lồ uy thế ngút trời, trên đó có Nguyên anh chi Hỏa khủng bố bao trùm.

Một quyền ảnh màu đỏ máu, một chưởng ấn rực cháy.

Đập mạnh vào nhau trên hư không.

“Ầm!”

Một tiếng vang lớn truyền ra.

Tất cả mọi người trong đại trận phía dưới chỉ cảm thấy đôi hai như ù đi, đôi mắt cũng mất ánh sáng.

Liền sau đó, một quyền một chưởng đập vào nhau, giống như pháo hoa nổ tung, sóng năng lượng khủng bố giống như sóng to gió lớn đáng sợ, tỏa ra xung quanh tầng tầng lớp lớp.

Trong phút chốc, sóng năng lượng đáng sợ đó xông ra ngoài hàng vạn mét, vẽ ra một vòng tròn tiếp giáp xanh đỏ khổng lồ trên cả không trung thủ đô.

“Mau nhìn xem! Trên đó là cái gì?”

Sau khi rất nhiều người dân thủ đô nhìn thấy vòng tròn vô cùng hoành tráng đó, đều vô cùng chấn kinh.

Có rất nhiều người lập tức lấy điện thoại ra quay lại cảnh này, tất cả mọi người đều nghĩ rằng là xảy ra kỳ quan kỳ lạ nào đó.

Còn có một số người khá mê tín, quỳ xuống đất, bái lạy vòng tròn đó.

Cũng may hai người chiến đấu trên hư không, sóng năng lượng đáng sợ đó cũng tỏa ra trên không trung.

Nếu hai người chiến đấu dưới mặt đất, sợ rằng sóng năng lượng đáng sợ nay sẽ hủy diệt rất nhiều sinh mạng.

“Việc này… họ còn là người không?”

Mọi người đứng xem cuộc chiến trong đại nhân đều chấn hãi bởi cuộc chiến của hai người đến mức không biết phải làm gì.

Sợ rằng chỉ có thần tiên mới có thể làm được như vậy!

“Xem ra tao vẫn coi thường mày rồi!”

Nhìn thấy Diệp Viễn dễ dàng hóa giải một quyền của anh ta như vậy, vẻ mặt Tiêu Minh khẽ biến sắc.

Sau khi tự nắm giữ hoàn toàn áo giáp màu máu và khí huyết sát, anh ta đã cảm thấy Diệp Viễn không phải là đối thủ của mình.

Nhưng một chưởng vừa nãy của Diệp Viễn khiến anh ta hiểu, thực lực của Diệp Viễn còn cường mạnh hơn so với anh ta tưởng tượng.

Việc này cũng khiến trái tim kiêu ngạo của Tiêu Minh không vui, trong lòng cũng càng kiên định một suy nghĩ.

Quyền ảnh giống như mưa rơi dày đặc, không ngừng rơi lên người Tiêu Minh.

Cơ thể của Tiêu Minh không ngừng múa loạn trong không trung.

Sau khi rèn luyện Tiêu Minh khoảng hơn một ngàn chưởng.

Cuối cùng Diệp Viễn cũng dừng lại.

Áo giáp màu đỏ máu trên người Tiêu Minh và khí tức huyết sát nặng nề cũng hoàn toàn biến mất.

Đôi măt đỏ máu đó cũng trở lại màu trong veo.

Đồng thời, khí thế trên người anh ta lại tăng đến một mức độ cực kỳ đáng sợ.

Cảm nhận được sức mạnh khủng bố trong cơ thể, khi cảm nhận được áo giáp màu máu đó dung hợp một thể với mình, và khí huyết sát dày đặc không ảnh hưởng đến thần trí của anh ta.

Vẻ mặt của Tiêu Minh càng trở nên cao ngạo.

Ánh mắt nhìn sang Diệp Viễn cũng trở nên càng khinh thường.

“Cảm ơn mày đã giúp tao, để tỏ lòng biết ơn, tao quyết định giết mày!”

Diệp Viễn lại thản nhiên cười nói: “Ha ha, đừng nghĩ hơi nắm giữ được một chút sức mạnh không thuộc về mày thì trong mắt không có ai, theo tao thấy mày hiện giờ vẫn chỉ là rác rưởi!”

Tiêu Minh không nói nhiều thêm.

Vung tay, vô số địa linh khí dày đặc lập tức trút ra.

Hóa thành chưởng ấn khủng bố uy thế ngút trời, bên ngoài quyền ảnh còn có một tầng khí tức huyết sát dày đặc bao trùm, mau chóng tấn công về phía Diệp Viễn.

Những chỗ quyền ảnh đi qua, không gian sập đổ, trên cả hư không, tất cả bị bao trùm bởi màu đỏ, cả trời đất dường như chỉ còn lại một quyền ảnh khổng lồ.

Đối diện với quyền ảnh khủng bố tấn công đến, Diệp Viễn lại cười khinh thường.

Cũng vung tay một cái, vô số địa linh khí phun trào ra trong phút chốc.

Cũng hóa thành chưởng ấn khổng lồ uy thế ngút trời, trên đó có Nguyên anh chi Hỏa khủng bố bao trùm.

Một quyền ảnh màu đỏ máu, một chưởng ấn rực cháy.

Đập mạnh vào nhau trên hư không.

“Ầm!”

Một tiếng vang lớn truyền ra.

Tất cả mọi người trong đại trận phía dưới chỉ cảm thấy đôi hai như ù đi, đôi mắt cũng mất ánh sáng.

Liền sau đó, một quyền một chưởng đập vào nhau, giống như pháo hoa nổ tung, sóng năng lượng khủng bố giống như sóng to gió lớn đáng sợ, tỏa ra xung quanh tầng tầng lớp lớp.

Trong phút chốc, sóng năng lượng đáng sợ đó xông ra ngoài hàng vạn mét, vẽ ra một vòng tròn tiếp giáp xanh đỏ khổng lồ trên cả không trung thủ đô.

“Mau nhìn xem! Trên đó là cái gì?”

Sau khi rất nhiều người dân thủ đô nhìn thấy vòng tròn vô cùng hoành tráng đó, đều vô cùng chấn kinh.

Có rất nhiều người lập tức lấy điện thoại ra quay lại cảnh này, tất cả mọi người đều nghĩ rằng là xảy ra kỳ quan kỳ lạ nào đó.

Còn có một số người khá mê tín, quỳ xuống đất, bái lạy vòng tròn đó.

Cũng may hai người chiến đấu trên hư không, sóng năng lượng đáng sợ đó cũng tỏa ra trên không trung.

Nếu hai người chiến đấu dưới mặt đất, sợ rằng sóng năng lượng đáng sợ nay sẽ hủy diệt rất nhiều sinh mạng.

“Việc này… họ còn là người không?”

Mọi người đứng xem cuộc chiến trong đại nhân đều chấn hãi bởi cuộc chiến của hai người đến mức không biết phải làm gì.

Sợ rằng chỉ có thần tiên mới có thể làm được như vậy!

“Xem ra tao vẫn coi thường mày rồi!”

Nhìn thấy Diệp Viễn dễ dàng hóa giải một quyền của anh ta như vậy, vẻ mặt Tiêu Minh khẽ biến sắc.

Sau khi tự nắm giữ hoàn toàn áo giáp màu máu và khí huyết sát, anh ta đã cảm thấy Diệp Viễn không phải là đối thủ của mình.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT