Rất nhanh, Diệp Viễn bồng Tô Yên Nhiên rời khỏi quảng trường nhà họ Tiêu.
Về đến quán bar của chị Thanh, liền bảo chị Thanh giúp đỡ sắp xếp cho Tô Yên Nhiên một căn phòng.
Sau đó Diệp Viễn lập tức hỏi lão tiền bối ở quán bar.
“Tiền bối, trước đó rốt cuộc Tiêu Minh đó bị làm sao vậy? Còn nữa, vừa nãy sau khi tôi ngất đi, hình như xuất hiện ở một nơi xa lạ!”
Hồi lâu sau giọng nói vô cùng hư yếu của lão tiền bối vang lên.
“Không cần hỏi nhiều, tăng tốc tu luyện, để ứng phó với đại kiếp nạn trong tương lai!”
“Rốt cuộc đại kiếp nạn là cái gì?”, Diệp Viễn càng thêm hiếu kỳ.
Lần đầu tiên gặp được lão tiền bối này, lão tiền bối đã nói sau này sẽ có đai kiếp nạn gì đó, mà bây giờ lão tiền bối lại nói đến đại kiếp nạn.
Hơn nữa anh cứ cảm thấy, người của vùng đất Hư Vô mời anh gia nhập vùng đất Hư Vô hình như muốn anh làm cùng một chuyện là đại kiếp nạn này.
Còn nữa, những cảnh tượng xuất hiện trong đầu khiến anh cũng cảm thấy có liên quan đến đại kiếp nạn mà lão tiền bối nói.
“Không cần hỏi nhiều, đến lúc đó cậu sẽ biết, việc cậu cần làm bây giờ là tu luyện thật tốt, nâng cao thực lực của mình”.
“Ngoài ra, từ nay, tôi cũng phải tìm vào giấc ngủ sâu, cậu tự to tốt bản thân đi!”
Nói xong, giọng của lão tiền bối hoàn toàn biến mất.
Bất luận Diệp Viễn gọi thế nào, lão tiền bối cũng không đáp lại.
Lúc này, chị Thanh chủ động lên tiếng.
“Cậu Diệp, hôm nay sư phụ bị thương, đã chìm vào giấc ngủ sâu rồi!”
“Lão tiền bối bị thương ư, ai có thể hại ông ta?”, Diệp Viễn kinh hãi hỏi.
Trước đó lão tiền bối đã từng nói tên thế giới này ông ta là vô địch.
Nhưng bây giờ, sao ông ta lại bị thương chứ.
“Không phải bị con người hại, mà là lúc nãy sư phụ vì tìm kiếm Tiêu Minh biến mất, đã sử dụng thần thức tìm kiếm khắp cả thế giới, bị sức mạnh quy tắc áp chế, cho nên mới bị thương!”
Nghe vậy, trong lòng Diệp Viễn rất chấn kinh.
Thứ nhất chấn kinh vì thần thức khủng bố của lão tiền bối, thứ hai là chấn kinh Tiêu Minh lại biến mất một cách ly kỳ.
Không biết tại sao, nghĩ đến ánh mắt đỏ máu của Tiêu Minh lúc trước, Diệp Viễn cứ cảm thấy không đúng.
“Vậy cuối cùng lão tiền bối đã tìm được Tiêu Minh chưa?”
“Có lẽ là chưa!”, chị Thanh lắc đầu nói.
“Cái gì, với năng lực của tiền bối, mà cũng chưa tìm thấy Tiêu Minh?”, Diệp Viễn lại chấn hãi trong lòng.
Đồng thời trong lòng cũng bắt đầu lo lắng.
Tiêu Minh không chết, hơn nữa còn có thể trốn được sự truy tìm của lão tiền bối, nếu sau này anh ta quay lại tìm anh báo thù, thì với thực lực của anh, sợ rằng không phải là đối thủ của Tiêu Minh.
“Sư phụ đã nói, Tiêu Minh đã không còn là Tiêu Minh của trước đây, hơn nữa anh ta cũng sẽ không xuất hiện nhanh như vậy!”
“Sư phụ bảo tôi nói với cậu, không cần lo lắng anh ta đến tìm cậu báo thù, còn nữa, sư phụ bảo anh tĩnh tâm tu luyện là được, đợi khi anh ta đến tìm anh, thực lực của anh cũng có thể đối kháng với anh ta!”
Nghe xong lời của chị Thanh, cuối cùng Diệp Viễn cũng yên tâm hơn chút.
Diệp Viễn lại hỏi: “Tiền bối còn để lại lời gì khác không?”
Chị Thanh trả lời: “Hết rồi, chỉ là bảo cậu tu luyện cho tốt!”
“Tôi biết rồi!”
Diệp Viễn khẽ gật đầu, cũng không hỏi gì thêm.
Chị Thanh hơi khom người với Diệp Viễn, rồi lui ra khỏi phòng.
…
Màn đêm nhanh chóng buông xuống.
Cùng với màn đêm buông xuống, một trận mưa lớn cũng đến theo.
Trận mưa này rất lớn, dường như muốn gột rửa sạch sẽ mọi thứ.
Đêm nay rất nhiều người mất ngủ.
Chuyện Diệp Diệt Tiêu tiêu diệt nhà họ Tiêu cũng lập tức truyền đi khắp cả nước Hoa Hạ.
Rất nhanh, Diệp Viễn bồng Tô Yên Nhiên rời khỏi quảng trường nhà họ Tiêu.
Về đến quán bar của chị Thanh, liền bảo chị Thanh giúp đỡ sắp xếp cho Tô Yên Nhiên một căn phòng.
Sau đó Diệp Viễn lập tức hỏi lão tiền bối ở quán bar.
“Tiền bối, trước đó rốt cuộc Tiêu Minh đó bị làm sao vậy? Còn nữa, vừa nãy sau khi tôi ngất đi, hình như xuất hiện ở một nơi xa lạ!”
Hồi lâu sau giọng nói vô cùng hư yếu của lão tiền bối vang lên.
“Không cần hỏi nhiều, tăng tốc tu luyện, để ứng phó với đại kiếp nạn trong tương lai!”
“Rốt cuộc đại kiếp nạn là cái gì?”, Diệp Viễn càng thêm hiếu kỳ.
Lần đầu tiên gặp được lão tiền bối này, lão tiền bối đã nói sau này sẽ có đai kiếp nạn gì đó, mà bây giờ lão tiền bối lại nói đến đại kiếp nạn.
Hơn nữa anh cứ cảm thấy, người của vùng đất Hư Vô mời anh gia nhập vùng đất Hư Vô hình như muốn anh làm cùng một chuyện là đại kiếp nạn này.
Còn nữa, những cảnh tượng xuất hiện trong đầu khiến anh cũng cảm thấy có liên quan đến đại kiếp nạn mà lão tiền bối nói.
“Không cần hỏi nhiều, đến lúc đó cậu sẽ biết, việc cậu cần làm bây giờ là tu luyện thật tốt, nâng cao thực lực của mình”.
“Ngoài ra, từ nay, tôi cũng phải tìm vào giấc ngủ sâu, cậu tự to tốt bản thân đi!”
Nói xong, giọng của lão tiền bối hoàn toàn biến mất.
Bất luận Diệp Viễn gọi thế nào, lão tiền bối cũng không đáp lại.
Lúc này, chị Thanh chủ động lên tiếng.
“Cậu Diệp, hôm nay sư phụ bị thương, đã chìm vào giấc ngủ sâu rồi!”
“Lão tiền bối bị thương ư, ai có thể hại ông ta?”, Diệp Viễn kinh hãi hỏi.
Trước đó lão tiền bối đã từng nói tên thế giới này ông ta là vô địch.
Nhưng bây giờ, sao ông ta lại bị thương chứ.
“Không phải bị con người hại, mà là lúc nãy sư phụ vì tìm kiếm Tiêu Minh biến mất, đã sử dụng thần thức tìm kiếm khắp cả thế giới, bị sức mạnh quy tắc áp chế, cho nên mới bị thương!”
Nghe vậy, trong lòng Diệp Viễn rất chấn kinh.
Thứ nhất chấn kinh vì thần thức khủng bố của lão tiền bối, thứ hai là chấn kinh Tiêu Minh lại biến mất một cách ly kỳ.
Không biết tại sao, nghĩ đến ánh mắt đỏ máu của Tiêu Minh lúc trước, Diệp Viễn cứ cảm thấy không đúng.
“Vậy cuối cùng lão tiền bối đã tìm được Tiêu Minh chưa?”
“Có lẽ là chưa!”, chị Thanh lắc đầu nói.
“Cái gì, với năng lực của tiền bối, mà cũng chưa tìm thấy Tiêu Minh?”, Diệp Viễn lại chấn hãi trong lòng.
Đồng thời trong lòng cũng bắt đầu lo lắng.
Tiêu Minh không chết, hơn nữa còn có thể trốn được sự truy tìm của lão tiền bối, nếu sau này anh ta quay lại tìm anh báo thù, thì với thực lực của anh, sợ rằng không phải là đối thủ của Tiêu Minh.
“Sư phụ đã nói, Tiêu Minh đã không còn là Tiêu Minh của trước đây, hơn nữa anh ta cũng sẽ không xuất hiện nhanh như vậy!”
“Sư phụ bảo tôi nói với cậu, không cần lo lắng anh ta đến tìm cậu báo thù, còn nữa, sư phụ bảo anh tĩnh tâm tu luyện là được, đợi khi anh ta đến tìm anh, thực lực của anh cũng có thể đối kháng với anh ta!”
Nghe xong lời của chị Thanh, cuối cùng Diệp Viễn cũng yên tâm hơn chút.
Diệp Viễn lại hỏi: “Tiền bối còn để lại lời gì khác không?”
Chị Thanh trả lời: “Hết rồi, chỉ là bảo cậu tu luyện cho tốt!”
“Tôi biết rồi!”
Diệp Viễn khẽ gật đầu, cũng không hỏi gì thêm.
Chị Thanh hơi khom người với Diệp Viễn, rồi lui ra khỏi phòng.
…
Màn đêm nhanh chóng buông xuống.
Cùng với màn đêm buông xuống, một trận mưa lớn cũng đến theo.
Trận mưa này rất lớn, dường như muốn gột rửa sạch sẽ mọi thứ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!