Nhưng anh không thể nào sử dụng phương pháp này để cứu chữa cho Tần Khuynh Thành.
"Tôi không tin không còn cách nào khác!"
Ngay sau đó, Diệp Viễn lại bắt đầu cẩn thận tìm kiếm trong truyền thừa Quỷ Môn, tuy nhiên sau khi lục soát trong toàn bộ truyền thừa của Quỷ Môn thì vẫn không thu hoạch được gì.
Mà lúc này, ở vị trí trái tim của Tần Khuynh Thành trong bồn tắm, những sát khí kia lại bắt đầu hấp thu năng lượng đặc biệt ẩn chứa trong tiên linh ngọc nhũ.
Chỉ trong chốc lát, những tiên linh ngọc nhũ bên ngoài cơ thể Tần Khuynh Thành lại một lần nữa bị sát khí hấp thu hết.
Sát khí lạnh lẽo đã hấp thu đủ tiên linh ngọc nhũ, lại bắt đầu không ngừng ngưng tụ ở vị trí trái tim của Tần Khuynh Thành.
Thấy vậy, Diệp Viễn nhất thời hoảng sợ, cũng không kịp suy nghĩ nhiều nữa.
Trực tiếp ôm lấy đầu của Tần Khuynh Thành, trực tiếp hôn lên đôi môi giống như một tác phẩm nghệ thuật của Tần Khuynh Thành.
Khi Diệp Viễn vừa hôn lên đôi môi kia của Tần Khuynh Thành, anh đang chuẩn bị truyền vào một tia chí dương khí để giúp Tần Khuynh Thành hóa giải những sát khí lạnh lẽo nơi trái tim.
Quả cầu phía trên đầu Nguyên Anh trong đan điền của anh hơi xoay chuyển, một luồng lực hút cường đại đột nhiên truyền ra.
Những sát khí lạnh lẽo trong trái tim của Tần Khuynh Thành lập tức không thể khống chế được mà bị hút đi.
Toàn bộ đều rơi vào bên trong quả cầu kia.
Nhưng vào lúc những sát khí kia biến mất, Tần Khuynh Thành lại đột nhiên mở mắt.
Khi cô ta nhìn thấy đầu mình bị Diệp Viễn nắm lấy, mà Diệp Viễn lại còn đang hôn mình.
Hai mắt của cô ta đột nhiên trừng lớn, cô ta đẩy Diệp Viễn ra.
Trong miệng lại phát ra một tiếng thét chói tai.
"A! Tên háo sắc, tôi giết anh!"
Nói xong, Tần Khuynh Thành hung hăng tung một chưởng về phía Diệp Viễn.
Mà Diệp Viễn cũng không ngờ lúc này Tần Khuynh Thành lại đột nhiên tỉnh lại.
Anh cũng sững sờ ngay tại chỗ.
Không hề có chút phản công nào trước một chưởng vô cùng đáng sợ của Tần Khuynh Thành.
"Ầm!"
Với một tiếng trầm vang, Tần Khuynh Thành tung một chưởng mạnh mẽ, hung hăng đánh vào trên ngực Diệp Viễn.
Mặc dù uy lực từ một chưởng của cô ta rất mạnh mẽ, nhưng nó không gây ra bất cứ tổn thương nào đối với Diệp Viễn.
Ngược lại còn bị một lực phản chấn cường đại trực tiếp đánh vào người, đầu ngửa lên trên, đập mạnh vào bức tường phía sau bồn tắm lớn.
Lần này, cuối cùng Diệp Viễn mới phản ứng lại.
Theo bản năng vươn tay nắm lấy tay của Tần Khuynh Thành, sau đó dùng sức kéo mạnh.
Thân thể của Tần Khuynh Thành trực tiếp bị kéo vào trong lòng Diệp Viễn.
Trùng hợp thế nào, đứng lúc Diệp Viễn kéo Tần Khuynh Thành vào lòng thì bàn tay còn lại vừa vặn đụng vào bộ ngực mềm mại của Tần Khuynh Thành.
Xúc cảm truyền đến trong tay khiến Diệp Viễn vô thức bóp một cái.
"A! Đồ lưu manh, tôi giết anh!"
Tần Khuynh Thành đương nhiên cảm nhận được động tác của Diệp Viễn, mặt của cô ta lập tức đỏ bừng vì xấu hổ, nhưng phần lớn là vì tức giận.
Lần này, cuối cùng Diệp Viễn cũng kịp phản ứng lại, vội vàng buông Tần Khuynh Thành ra, liên tục giải thích.
Nhưng anh không thể nào sử dụng phương pháp này để cứu chữa cho Tần Khuynh Thành.
"Tôi không tin không còn cách nào khác!"
Ngay sau đó, Diệp Viễn lại bắt đầu cẩn thận tìm kiếm trong truyền thừa Quỷ Môn, tuy nhiên sau khi lục soát trong toàn bộ truyền thừa của Quỷ Môn thì vẫn không thu hoạch được gì.
Mà lúc này, ở vị trí trái tim của Tần Khuynh Thành trong bồn tắm, những sát khí kia lại bắt đầu hấp thu năng lượng đặc biệt ẩn chứa trong tiên linh ngọc nhũ.
Chỉ trong chốc lát, những tiên linh ngọc nhũ bên ngoài cơ thể Tần Khuynh Thành lại một lần nữa bị sát khí hấp thu hết.
Sát khí lạnh lẽo đã hấp thu đủ tiên linh ngọc nhũ, lại bắt đầu không ngừng ngưng tụ ở vị trí trái tim của Tần Khuynh Thành.
Thấy vậy, Diệp Viễn nhất thời hoảng sợ, cũng không kịp suy nghĩ nhiều nữa.
Trực tiếp ôm lấy đầu của Tần Khuynh Thành, trực tiếp hôn lên đôi môi giống như một tác phẩm nghệ thuật của Tần Khuynh Thành.
Khi Diệp Viễn vừa hôn lên đôi môi kia của Tần Khuynh Thành, anh đang chuẩn bị truyền vào một tia chí dương khí để giúp Tần Khuynh Thành hóa giải những sát khí lạnh lẽo nơi trái tim.
Quả cầu phía trên đầu Nguyên Anh trong đan điền của anh hơi xoay chuyển, một luồng lực hút cường đại đột nhiên truyền ra.
Những sát khí lạnh lẽo trong trái tim của Tần Khuynh Thành lập tức không thể khống chế được mà bị hút đi.
Toàn bộ đều rơi vào bên trong quả cầu kia.
Nhưng vào lúc những sát khí kia biến mất, Tần Khuynh Thành lại đột nhiên mở mắt.
Khi cô ta nhìn thấy đầu mình bị Diệp Viễn nắm lấy, mà Diệp Viễn lại còn đang hôn mình.
Hai mắt của cô ta đột nhiên trừng lớn, cô ta đẩy Diệp Viễn ra.
Trong miệng lại phát ra một tiếng thét chói tai.
"A! Tên háo sắc, tôi giết anh!"
Nói xong, Tần Khuynh Thành hung hăng tung một chưởng về phía Diệp Viễn.
Mà Diệp Viễn cũng không ngờ lúc này Tần Khuynh Thành lại đột nhiên tỉnh lại.
Anh cũng sững sờ ngay tại chỗ.
Không hề có chút phản công nào trước một chưởng vô cùng đáng sợ của Tần Khuynh Thành.
"Ầm!"
Với một tiếng trầm vang, Tần Khuynh Thành tung một chưởng mạnh mẽ, hung hăng đánh vào trên ngực Diệp Viễn.
Mặc dù uy lực từ một chưởng của cô ta rất mạnh mẽ, nhưng nó không gây ra bất cứ tổn thương nào đối với Diệp Viễn.
Ngược lại còn bị một lực phản chấn cường đại trực tiếp đánh vào người, đầu ngửa lên trên, đập mạnh vào bức tường phía sau bồn tắm lớn.
Lần này, cuối cùng Diệp Viễn mới phản ứng lại.
Theo bản năng vươn tay nắm lấy tay của Tần Khuynh Thành, sau đó dùng sức kéo mạnh.
Thân thể của Tần Khuynh Thành trực tiếp bị kéo vào trong lòng Diệp Viễn.
Trùng hợp thế nào, đứng lúc Diệp Viễn kéo Tần Khuynh Thành vào lòng thì bàn tay còn lại vừa vặn đụng vào bộ ngực mềm mại của Tần Khuynh Thành.
Xúc cảm truyền đến trong tay khiến Diệp Viễn vô thức bóp một cái.
"A! Đồ lưu manh, tôi giết anh!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!